Bị Dạy Dỗ Thành Thánh - Sư Phụ Nhà Ta Siêu Hung Dữ

Chương 1045: Kỳ Hạo tức giận

"Hữu danh vô thực." Cố Thiên Nhai đứng chắp tay sau lưng, thờ ơ nói: "Mười năm qua lão phu đã đi khắp Trung Châu vực, nghe đủ loại tin đồn về Thiên phủ, hôm nay vừa gặp đã thấy Thiên phủ quả đúng như lời đồn, không đặt bất cứ thế lực nào vào mắt."
"Hiện giờ các ngươi rút lui rồi để ta đưa người này đi có khi còn kịp đấy." Kỳ Hạo nhìn Lục Trần, lạnh nhạt nói: "Bây giờ ta cho các ngươi một cơ hội lựa chọn cuối cùng."
"Có chúng ta ở đây, ngươi không thể mang người đi." Vừa dứt lời, Bồ Đề lão tổ đã nói luôn.
Sắc mặt Kỳ Hạo trở nên khó coi, hắn nghiến răng nói: "Được, được lắm, ta tôn trọng lựa chọn của ngươi. Lần gặp sau sẽ là giáp mặt nhau trong trận chiến, xem xem Bồ Đề sơn có thể chịu được mấy lượt tiến công của Thiên phủ."
Kỳ Hạo biết có ba Thánh Vương đại thành ở đây, hắn không thể bắt Lục Trần đi.
Cho dù là Bồ Đề lão tổ, vị Kiếm Thánh khủng bố này hay là Huyền Vũ đan thánh, ba người bọn họ đều không phải là những Thánh Vương đại thành bình thường. Bất kể đối mặt với ai trong số ba người, hắn cũng tuyệt đối không có cơ hội chiến thắng.
Đối mặt với ba người cùng lúc lại càng không nắm chắc.
Kỳ Hạo nói xong, chuẩn bị dẫn người đi. Nhưng Huyền Vũ đan thánh đột nhiên tiến lên từng bước vào giữa hư không, trên người hắn toát ra yêu khí khủng bố khiến người khác không thở nổi bao trùm khắp không gian. Trên bầu trời xuất hiện một hư thể Huyền Vũ yêu thú vô cùng khổng lồ đè ép toàn bộ không trung.
Trong chốc lát, toàn bộ bầu trời bị bao trùm bởi một luồng sức mạnh không gì sánh được, tất cả mọi người đều cảm thấy ngột ngạt khó thở.
Huyền Vũ đan thánh, đạo hào Huyền Vũ có bản thể là một con Huyền Vũ thành yêu đã tồn tại từ rất lâu đời, thực lực sâu không lường được.
Từ lâu người của Trung Châu vực đã đoán được rằng có lẽ Huyền Vũ đan thánh đã có thể dễ dàng bước lên cổ lộ, nhưng không biết vì sao hắn vẫn chưa lên đó.
Có lẽ lên Cửu Thiên sẽ không còn tiêu dao tự tại như bây giờ.
Bởi vì trên Cửu Thiên, Thánh Vương không còn là chiến lực đứng đầu, trên Thánh Vương có cường giả cấp Chí Tôn, trên Chí Tôn còn có Thiên Tôn cao cao tại thượng.
"Huyền Vũ đan thánh, ngươi muốn làm gì?" Vẻ mặt Kỳ Hạo thay đổi, hắn quát to.
Vẻ mặt của các đệ tử Thiên phủ chuẩn bị rời đi cũng thay đổi rất nhiều vì hình như Huyền Vũ đan thánh có ý định ra tay.
"Nếu đã chọn khai chiến, đương nhiên ta sẽ không cho các ngươi rời đi." Huyền Vũ đan thánh vô cảm nói.
Huyền Vũ đan thánh cũng là người rất quyết đoán, lần gặp mặt sau hai bên đã quyết định chiến đấu ngươi sống ta chết. Vậy hắn đương nhiên sẽ không để bọn chúng rời đi, sao có thể để chúng đi được, lần sau bọn chúng sẽ tấn công họ.
"Haha, tính cách của Huyền Vũ lão huynh hợp ý ta lắm đó." Cố Thiên Nhai bên cạnh cười sảng khoái, ánh mắt mang theo khí phách ngạo nghễ lướt qua đám người Thiên phủ, châm chọc nói: "Người ở Thiên phủ đều ngu xuẩn như vậy sao? Nếu đã chọn quyết chiến, chẳng lẽ còn mong sẽ bình yên vô sự rời khỏi đây?"
Cố Thiên Nhai vừa dứt lời, thân thể hắn sáng lên, từng chùm tia sáng phóng lên trời, một luồng uy áp kiếm đạo bao trùm lên không gian vô biên. Trên bầu trời xuất hiện nhiều thanh kiếm khổng lồ màu xanh lam, mỗi thanh kiếm với độ dài hơn trăm thước phát ra kiếm phí vô tận và kèm theo đó là những ánh sáng xanh lam đang toả sáng rực rỡ.
Xì xì xì!
Hàng ngàn thanh kiếm khổng lồ xuất hiện, phát ra tiếng kiếm rít gào khiến cảnh tượng vô cùng khủng bố.
Cố Thiên Nhai vung bàn tay, vô số thanh kiếm khổng lồ màu xanh lam ầm ầm lao thẳng về phía đám người Thiên phủ.
Những thanh kiếm khổng lồ xanh làm rơi xuống là sát chiêu diện rộng.
Sắc mặt đám người Thiên phủ tái nhợt đi, ai nấy đều rùng mình, ngay cả Thánh Vương cũng không ngoại lệ, tất cả bọn họ đều trắng bệch điên cuồng chạy trốn, cố gắng tránh những thanh kiếm đang rơi từ trên trời xuống.
"Trốn đi."
Những tiếng hét chói tai vang lên.
Xì, xì!
Vô số thanh kiếm sắc bén vô cùng đang rơi xuống, những Thánh Quân chỉ vừa đối mặt đã bị xuyên thủng ngay cả khi mặc pháp bảo trên người. Trên bề mặt những thanh kiếm khổng lồ tuôn ra những kiếm ý mang sức mạnh không gì phá nổi, có thể dễ dàng xuyên thủng giáp vị.
Trong những tiếng kêu gào thảm thiết, thân thể của những cường giả Thiên phủ đều tan nát thành những mảnh nhỏ, mới một lần ra mắt thôi mà chỉ còn lại ba người còn sống, đó chính là ba Thánh Vương, một người đã bị trọng thương trước đó và một đám Thánh Quân đã xuống địa ngục trước một bước.
Mặc dù ba người còn sống, nhưng họ cũng bị thương nặng. Có người bị nổ tung một cánh tay, một người bị nghiền nát nửa người khiến máu chảy đầm đìa, người cuối cùng cũng không khá hơn là bao, thương tích cực kỳ nghiêm trọng.
"Sao có thể như thế!"
Trên trời cao, Kỳ Hạo nổi giận đùng đùng, sấm sét bắt đầu nổi lên, mi tâm hắn phát ra một tia sáng chói mắt như thể thần quang khai thiên muốn huỷ diệt vạn vật.
Mái tóc dài của Cố Thiên Nhai tung bay, trong đôi mắt đã từng trải qua thăng trầm của cuộc đời ẩn chứa những ngôi sao, một thanh trường kiếm màu xanh bay ra chặn lại đòn tấn công của Kỳ Hạo.
Ầm ầm!
Hai luồng công kích giao nhau cùng một chỗ khiến không gian rung động, vang lên những tiếng nổ dữ dội, cả không gian như vỡ vụn bởi uy năng vô cùng đáng sợ.
Loại lực công kích này chỉ có Thánh Vương đại thành sở hữu, nếu những cảnh giới dưới Thánh Vương đại thành tới gần sẽ bị sóng xung kích khủng bộ va chạm mạnh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận