Bị Dạy Dỗ Thành Thánh - Sư Phụ Nhà Ta Siêu Hung Dữ

Chương 522: Lục Trần nói (2)

Ánh mắt Nguyên Chính Thanh lạnh lẽo, bất chợt nhìn về phía Thánh Quân của phủ thành chủ.
Thánh Quân của phủ thành chủ khẽ chau mày, không vui nói: “Ta đã nói ngươi không được giết bậy thế hệ thanh niên của Nguyên gia, lần sau bọn ta sẽ không ra mặt nữa, khuyên ngươi vẫn nên trân trọng tính mạng của mình đi.”
Lục Trần điềm đạm nói: “Chuyện này không cần tiền bối lo lắng, ta là người yêu hòa bình, sẽ không vô duyên vô cớ giết người.”
Yêu hòa bình!
Lúc người ở đây nghe được lời không biết liêm sỉ đó, lập tức nhìn thi thể Nguyên Kỳ trên mặt đất một cái, lần lượt trợn trắng mắt.
Nguyên Chính Thanh có được sự chắc chắn của phủ thành chủ, nhìn chằm chằm Lục Trần cường thế nói: “Ta sẽ không thả người, ngoài ra, chỉ cần ngươi dám ra tay với tiểu bối của Nguyên gia thì ta sẽ đích thân giết ngươi.”
Trong giọng điệu của Nguyên Chính Thanh mang theo thù hận nồng đậm.
Lục Trần trực tiếp bơ uy hiếp của Nguyên Chính Thanh, nhìn xung quanh nói: “Nếu như trong thế lực của các vị có bắt được đệ tử Kiếm Đế cung thì xin hãy thả ra, vãn bối tất nhiên cảm kích, nếu như các vị cảm thấy ta chỉ có Nguyên Thần cảnh, hơn nữa không có phủ thành chủ với Chúc gia giúp đỡ, khư khư cố chấp như Nguyên gia, thì ta sẽ nói cho các ngươi biết, tiểu nhân vật nổi giận, các ngươi cũng không chịu nổi đâu.”
“Được rồi, ta chỉ nói đến đây, còn tin hay không đều dựa vào suy nghĩ của các ngươi.” Lục Trần nhún vai nói.
Lời nói của Lục Trần bình tĩnh, cũng không có lực uy hiếp gì khiến mọi người đều kinh ngạc nhìn Lục Trần, không rõ hắn rời khỏi phủ thành chủ với Chúc gia che chở thì lấy cái gì uy hiếp Nguyên gia với gia tộc bắt đệ tử đồng môn làm nô bộc.
Một Vương giả tuyệt đỉnh tùy tiện bước ra từ những gia tộc này đã có thể dễ dàng tiêu diệt hắn.
Cho nên uy hiếp của tiểu tu giả Nguyên Thần cảnh đối với bọn họ là rất ngây thơ, chưa từng thấy qua người ngây thơ như vậy.
Thánh Quân phủ thành chủ nhìn Lục Trần, bất chợt không còn sắc mặt bình tĩnh, thành chủ đã nói chỉ trợ giúp đối phương lần này, nếu như được một tấc tiến một thước thì không cần giúp đỡ nữa.
Bởi vì ngoại trừ đối phương ra, bên ngoài còn có người cũng có thể phá hủy cung điện màu xám, nhưng mỗi lần phá hủy cần tĩnh dưỡng một hai năm.
Đi ra ngoài thì có thể đi ra ngoài, chỉ là sẽ trì hoãn thời gian đi ra ngoài, đây chỉ là chuyện nhỏ, đã chờ mấy chục vạn năm thì còn sợ mấy chục năm này sao?
Thánh Quân Chúc gia thấy Lục Trần không sao, lập tức rời đi.
Ánh mắt Nguyên Chính Thanh mang theo đùa cợt, nói: “Nếu ngươi có bản lĩnh thì hãy đến Nguyên gia, ta đợi ngươi ở Nguyên gia.”
Nguyên Chính Thanh cảm thấy đối phương rất ngây thơ, uy hiếp, không có phủ thành chủ che chở thì hắn lấy cái gì uy hiếp Nguyên gia?
Nguyên Chính Thanh nói xong lời ác độc, cũng không coi trọng mà trực tiếp rời đi.
Thánh Quân phủ thành chủ cũng rời đi, người vây xem xung quanh cũng đều tản đi, nhưng sự việc nơi này đã nhanh chóng truyền khắp thành Vô Song với tốc độ nhanh như cơn lốc.
Liễu Khuynh Thành và Cái Tử Lăng bay tới, Cái Tử Lăng nói: “Ngươi tốt nhất đừng hành động theo cảm tính, phụ thân ta nói một không nói hai, ngươi cũng đừng chạy đến Nguyên gia tìm chết.”
Lục Trần bất ngờ nhìn Cái Tử Lăng, mãi đến khi thấy đối phương không được tự nhiên, trêu chọc cười nói: “Ngươi đang quan tâm ta sao.”
Cái Tử Lăng bình tĩnh nói: “Ta chỉ sợ ngươi chết, liên lụy sư muội ngươi mà thôi.”
“Chết?”
Lục Trần cười cười, vẻ mặt khinh miệt.
Cái Tử Lăng không quen với dáng vẻ kiêu ngạo này của Lục Trần, thật không biết hắn lấy đâu ra sức lực uy hiếp Nguyên gia cùng với các đại gia tộc ở thành Vô Song.
Lục Trần không để ý tới Cái Tử Lăng, trở về tửu lâu cởi bỏ còng tay cho tám đệ tử Thanh Hòa phong, bất chợt, một đám người trở lại phủ thành chủ.
Sau khi trở lại phủ thành chủ, Lục Trần hỏi một chút về quá trình.
Sau đó, Lục Trần biết được mấy tháng nay bọn họ đã trải qua những gì dưới sự giải thích của mấy đệ tử.
Ba đại chủ phong của Kiếm Đế cung là Thanh Hòa phong, Vạn Kiếm phong, Bão Kiếm phong cùng nhau tiến vào bên trong có khoảng năm ngàn người, trong đó có một phần nhỏ rời đội, ví dụ như Lục Trần mới vào bí cảnh đã gặp phải mấy đệ tử Vạn Kiếm phong bị Lê Hoa giết chết.
Nhưng phần lớn đệ tử đều đi theo Thánh tử La Trạch của Thanh Hòa phong, Thánh tử Vạn Lưu của Vạn Kiếm phong và Thánh tử Thiền Ba của Bão Kiếm phong.
Người của ba phong gặp nhau ở gần dãy núi Thiên Thương tìm kiếm cơ duyên, nhưng lại đụng phải người do Nguyên Kỳ dẫn đầu.
Nguyên Kỳ với La Trạch giao thủ một lượt rồi bại trong tay La Trạch, hắn thẹn quá hóa giận, muốn bắt bọn họ làm nô bộc.
Người của ba phong đánh chết hộ vệ của Nguyên Kỳ nhưng Nguyên Kỳ lại chạy thoát.
Nguyên Kỳ trở lại thành Vô Song, triệu tập một nhóm Hoàng giả khoảng mấy chục người, còn hộ vệ Vương cảnh thì rất nhiều, có khoảng hai ba trăm người, tạo thành đại quân tìm kiếm ở dãy núi Thiên Thương, lần lượt tìm ra bọn họ.
Chiến chết hơn một ngàn người, ngay cả ba Thánh tử cũng bị Hoàng giả giết chết.
Số người còn lại bị bắt đến thành Vô Song, bị người của Nguyên gia giáo huấn, muốn biến bọn họ thành nô dịch, có người ý chí không kiên định đã khuất phục, bị Nguyên gia bán cho giác đấu trường của thành Vô Song cùng với gia tộc thiếu nô bộc.
Rất nhiều thế lực ở thành Vô Song cảm thấy hứng thú với người am hiểu dùng kiếm như bọn họ, nên đã nhận làm nộ bộc mài giũa kiếm pháp.
Bạn cần đăng nhập để bình luận