Bị Dạy Dỗ Thành Thánh - Sư Phụ Nhà Ta Siêu Hung Dữ

Chương 558: Uy hiếp ngược (2)

Bọn họ cũng buồn bực không chịu nổi giống như tộc Tử Vân Thử.
Tuy rằng trong lòng tức giận nhưng cũng không dám biểu hiện ra ngoài, không chỉ là bên trong này, cho dù là bên ngoài thì bọn họ cũng thuộc ‘quần thể yếu thế’, chỉ hy vọng tứ tiên tổ để lại thần niệm, ưu tiên đưa truyền thừa cho bọn họ.
“Các vị, đừng chậm trễ thời gian nữa, mau mở pháp trận ra đi!” Lục Trần mỉm cười nói.
Trông rất hiền hòa, nhưng trong giọng nói lại mang theo giọng điệu nghiêm túc.
Uông Thiếu Du truyền nhân của Kỳ Thánh cung đứng ra, miệng đọc chú ngữ của trận pháp, một lúc sau, mặt đất chấn động, đất rung núi chuyển, một luồng khí tức to lớn khó hiểu khôi phục, ánh sáng màu trắng ngút trời, vô cùng hừng hực, khiến người ta không mở mắt được.
Sau đó, lúc tất cả mọi người dùng tay che mắt lại dưới ánh sáng chói mắt bộc phát, bỗng nhiên bị một luồng lực cực lớn bắn đi, không ngoại lệ, bởi vì luồng lực lượng này hoàn toàn không khống chế được, khiến tất cả mọi người bị bắn bay ra xa ngàn mét.
Lúc này, trên không trung như nổi lên một cơn mưa sủi cảo.
Lục Trần cũng rất thê thảm, mặc dù hắn cảm nhận được khí tức nguy hiểm ngay tức khắc, nhưng hoàn toàn không tránh né được, trong nháy mắt cũng bị bắn đi.
Tại dãy núi Thiên Thương người ngã ngựa đổ, vô số người kêu thảm ây dô ây dô, có người giận dữ, lẽ nào là người của Tứ Thánh sớm ám toán bọn họ sao, đang muốn tìm người của Tứ Thánh sơn tính sổ, lại phát hiện võ giả Tứ Thánh sơn đang nằm bên cạnh bọn họ kêu rên đau đớn.
Rất nhanh, lúc mọi người tỉnh táo lại nhìn thấy cảnh trước mắt thì hoàn toàn ngây người.
Chỉ thấy trước mặt bọn họ thình lình xuất hiện một lớp kết giới sặc sỡ giống như một cái bát úp ngược có đường kính mấy mươi dặm, mặt ngoài kết giới rực rỡ ngũ sắc, xa hoa, tươi đẹp.
Từng tia khí lưu chuyển động ở mặt ngoài kết giới, mềm mại giống như nước.
Hơn nữa kết giới trong suốt, có thể nhìn thấy được cảnh tượng bên trong thông qua kết giới.
Bên trong kết giới có bốn đỉnh núi có khí thế bàng bạc, đỉnh núi rất cao, tối thiếu cao mấy ngàn trượng, bao phủ một tầng màu xanh biếc, nhìn từ xa cứ như bốn đỉnh núi ngọc bích to lớn vô cùng.
Sương tím tràn ngập trên đỉnh núi vô cùng mông lung.
Dưới chân bốn đỉnh núi là một mảng bình nguyên cỏ xanh um tùm, trăm hoa đua nở, đủ mọi màu sắc, bên trong mảng thảo nguyên vô cùng rộng lớn này ngẫu nhiên có thể chứng kiến một gốc linh thảo hoặc quả phát sáng, toàn thân sáng chói, óng ánh.
Dường như có thể ngửi được mùi thuốc nồng đậm cách một tầng kết giới.
Trong thảo nguyên rộng lớn có một hồ nước khổng lồ, bên trong có linh ngư nhảy nhót, trên thảo nguyên còn có một đám ngựa màu trắng thuần, dây leo phía dưới chân núi có một đám linh viên nhảy nhót, ngắt lấy linh quả bên trên linh thụ bên cạnh đỉnh núi, cắn một miếng, nước văng tung tóe khắp nơi.
“Đúng là một vùng tịnh thổ thần thánh!” Người xung quanh cảm thán nói, ánh mắt lộ ra vẻ si mê.
Có lẽ bên trong chính là nơi tọa hóa của Tứ Thánh.
Đồng thời bọn họ cũng hiểu tại sao vừa nãy bị bắn đi, nguyên nhân chính là Kỳ Thánh trong Tứ Thánh đã dùng trận pháp che đậy khu vực này, đan xen giữa hư và thực, người đi qua nơi này không cảm nhận được gì cả, nhưng một khi kích hoạt trận pháp thì nơi bị che đậy này sẽ bị xuất hiện.
Vị trí trước đó của bọn họ là trung tâm của trận pháp cho nên mới bị kết giới của trận pháp bắn bay ra ngoài.
Trận pháp mà Kỳ Thánh cung học được đều là Kỳ Thánh lưu truyền lại, nhưng không toàn diện, mà cũng không làm khó đệ tử Kỳ Thánh cung tìm thấy trận pháp.
Người xung quanh sờ sờ kết giới, kết giới năm màu rực rỡ trông rất mềm mại, nhưng lúc đặt bàn tay lên lại rất kiên cố.
“Hây, không đúng, chỉ là trận kỳ cấp năm!” Có người phát hiện tình hình khác thường, kinh ngạc vui mừng kêu lên một tiếng.
Vốn còn cho rằng Tứ Thánh sẽ để lại trận pháp cấp Thánh, dù sao thì Kỳ Thánh trong bốn Tiên Thánh cũng là Thánh Vương đỉnh phong, thuộc pháp sư Thánh trận cấp mười.
Cho nên trận pháp được giữ lại nên là trận pháp cấp Thánh mới đúng.
Trận pháp này trông rất kiên cố nhưng thực ra lại không phải, khí tức tản ra ngoài chứng tỏ chỉ là trận pháp cấp năm, mà vừa hay trận pháp cấp năm tương xứng với cấp bậc Nguyên Thần cảnh.
Một võ giả Nguyên Thần cảnh có lẽ rất khó phá giải trận pháp, nhưng đừng quên trong này có hơn một vạn võ giả tồn tại, cùng nhau ra tay phá giải trận kỳ rất có thể sẽ phá hủy trong nháy mắt.
Không cần kêu gọi, người của các phương thế lực cùng nhau ra tay, bay lên trời, tìm trận kỳ rồi bắt đầu công kích.
Chưa đến thời gian một nén hương, dưới sự nỗ lực của đám người, tầng kết giới năm màu rực rỡ trong nháy mắt bị nghiền nát.
Soạt soạt soạt, từng bóng người xông vào bên trong, mục tiêu của bọn họ rất rõ ràng, là đi về phía bốn đỉnh núi đó.
Bởi vì chắc chắn trên bốn đỉnh núi đó có truyền thừa Tứ Thánh để lại.
“A a a!”
Ngay lúc đám người xông vào bên trong, mọi người đều thống nhất một mục tiêu, bỗng nhiên truyền đến tiếng kêu thảm thiết, chỉ là thời gian một hơi thở, đã có mấy chục người nằm trong vũng máu.
Có người bị kiếm xuyên qua ấn đường, có người bị kiếm xuyên qua trái tim, bọn họ đều trợn tròn mắt, chết không nhắm mắt.
Máu tươi nhuộm đỏ cả mảng tịnh thổ này.
“Người của Tứ Thánh sơn đi chết hết cho ta!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận