Bị Dạy Dỗ Thành Thánh - Sư Phụ Nhà Ta Siêu Hung Dữ

Chương 856: Thánh địa Thái Sơ

“Ha ha, ngoại bà ngươi không cần lo lắng, biểu đệ sẽ không có chuyện đâu, ngay cả người có cấp bậc như Nguyên Vũ kiếm hoàng đối mặt với biểu đệ cũng có thái độ cung kính đó!” Ngay tại lúc này, Hứa Lạc cười ha ha nói, cho Lý Diên một viên thuốc an thần, mà người bên cạnh lại bị lời nói của Hứa Lạc làm cho chấn động không nhẹ.
Nguyên Vũ kiếm hoàng là số ít người có cảnh giới Thánh Vương viên mãn ở Đế Nữ vực, chống lại được Thánh Vương đại thành, có danh tiếng nhất định ở Đế Nữ vực, người của Thư gia cách Tinh Tượng kiếm phái không quá xa nên tất nhiên biết Kiếm Hoàng này mạnh mẽ cỡ nào.
Nghe thấy lời của Hứa Lạc, bọn họ hoàn toàn ngây ra, người có cấp bậc như Nguyên Vũ kiếm hoàng lại cung kính với Lục Trần?
Bọn họ không thể tưởng tượng, chuyện này hoàn toàn vượt ngoài tầm mắt của bọn họ.
“Ê, Thánh địa Thái Sơ lại không đắc tội với ngươi, ngươi mở miệng là muốn diệt, hơi quá đáng rồi đó!” Bên cạnh truyền đến giọng nói bất mãn, chỉ thấy Tiết Lâm dùng đôi mắt to xinh đẹp nhìn lấy Lục Trần, trong đôi mắt phân rõ trắng đen ẩn chứa ý phiền muộn nhàn nhạt, nhưng người bên ngoài thấy đây chỉ là lời nói nũng nịu không rõ ràng, khiến đám đệ tử thanh niên của Thư gia ngây ra.
Khuôn mặt Tiết Lâm tươi đẹp tuyệt luân, tư thái cao gầy, bày ra hết thân thể xinh đẹp hoàn mỹ mềm mại, như phong cảnh tươi đẹp.
Ánh mắt của đám thanh niên trẻ ở Thư gia đều thẳng tắp, trước đó bọn họ chỉ chú ý đến Lục Trần, mà ba người Mộ Dung Thu cũng không nói gì, chỉ yên lặng đứng đó, cho nên vốn không chú ý đến còn có người bên cạnh.
Cho đến hiện tại, bọn họ mới phát hiện bên cạnh có một nữ tử tuyệt đẹp.
Bên cạnh nữ tử tuyệt đẹp còn có một nữ tử, thân mặc trường bào màu xanh, một đầu tóc đen phiêu đãng, dung mạo không kém gì nữ tử vừa mở miệng nói chuyện.
Trên thân của hai nữ tử tuyệt sắc này tản mát ra khí chất xuất trần nhàn nhạt, cho bọn họ cảm giác có thể nhìn về nơi xa, không thể trèo cao.
“Sao vậy, ngươi có quan hệ với Thánh địa Thái Sơ sao?” Lục Trần liếc nhìn Tiết Lâm, dùng giọng điệu tùy ý hỏi.
Hắn với đối phương vốn không quen thuộc cho lắm, cho dù Thánh địa Thái Sơ tự tìm đường chết thì hắn cũng không nhất thiết cho Tiết Lâm chút mặt mũi nào.
“Đúng vậy!”
Tiết Lâm chớp mắt, uất ức mở miệng: “Tiểu nữ tử chính là người đến từ Thánh địa Thái Sơ, vẫn xin đại ma vương nể mặt tiểu nữ tử, tha cho Thánh địa Thái Sơ lần này đi.”
“Sư phụ của Thuần Vu Phong chỉ là một trưởng lão Thánh Quân của Thánh địa Thái Sơ, hành vi cá nhân của hắn không có liên quan đến Thánh địa Thái Sơ.” Dừng một lúc, Tiết Lâm lại bổ sung thêm một câu.
Lời của Tiết Lâm khiến đám người bên cạnh rất kinh ngạc, vậy mà nữ tử này lại đến từ Thánh địa Thái Sơ, vậy thì nói rõ nếu như người của Thánh địa Thái Sơ đến, có thể sẽ nể mặt của nữ tử này, không giúp đỡ gia tộc Thuần Vu.
Lục Trần có thâm ý nhìn Tiết Lâm một cái, nói: “Ngươi đã biết thân phận của ta.”
Tiết Lâm chớp mắt, nhẹ nhàng cười nói: “Chẳng phải lần trước ta đã nói sao, vừa hay ta có quen bạn ở Thanh vực.”
Lục Trần nghe vậy, ánh mắt khẽ nheo lại, trong nháy mắt nhớ đến trên đường đến đây, giữa đường có nghĩ ngơi nửa ngày tại một tòa thành, lúc ấy có một con diêu hầu bay đến đáp lên tay của đối phương, xem ra chính ngay lúc đó Tiết Lâm đã biết được thân phận của mình từ trong miệng của người bạn ở Thanh vực mà nàng quen biết.
Tin tức Lục Trần giáng lâm Thư gia, cường thế quá mức, trực tiếp chém giết một Hoàng giả, đánh trọng thương hai Hoàng giả tức khắc nhấc lên sóng to gió lớn ở thành Phi Tuyết.
Mấy đại gia tộc ở thành Phi Tuyết nghe xong đều rất vui mừng, vốn bọn họ còn không dám động thủ với Thư gia, bởi vì mặc dù Thư gia xuống dốc nhưng vẫn còn một Nhân Hoàng đại thành cùng với nhiều Hoàng giả, mà hiện giờ Thư gia gặp phải nguy cơ, bị một cường giả thanh niên xa lạ chém giết một người, đánh trọng thương hai người.
Nhưng điều khiến bọn họ nghi hoặc là cường giả thanh niên đại khai sát giới đó lại trực tiếp ở lại Thư gia, hơn nữa tại sao Lý Diên lại không chặn đối phương giết người, chuyện này đã dẫn đến nghi ngờ chồng chất.
Rất nhanh, đường lớn ngõ nhỏ của thành Phi Tuyết có lượng lớn người của Thư gia tung tin tức ra để Thư Mộng Lan quay về, càng khiến người của thành Phi Tuyết không nhìn rõ cục diện.
Mấy ngày sau, Hoàng thành lại truyền đến một tin tức, đó là người của gia tộc Thuần Vu Hoàng thành đưa mệnh lệnh đến, bảo con trai của Thư Mộng Lan đến Hoàng thành chịu đòn nhận tội.
Chỉ có rất ít người biết chuyện xảy ra mấy mươi năm trước ở Thư gia. Lúc đó Thư Mộng Lan của Thư gia là mỹ nữ đệ nhất thành Phi Tuyết, có vô số nhân vật phong lưu để ý đến nàng, mà lão bất tử của Thư gia lại tìm cho Thư Mộng Lan một mối hôn sự, đối phương là một Hoàng Chủ của Hoàng triều trung đẳng, vốn cho rằng Thư gia sẽ thăng chức từ đó.
Nhưng không ngờ Thư Mộng Lan lại chạy trốn, lại còn trốn đến vực khác, là vực nào thì bọn họ lại không hay biết, chỉ biết Thư Mộng Lan đã tìm một đạo lữ Vương cảnh, còn sinh một đứa con.
Cơ hội thăng chức nhanh bị lỡ mất, lão già của Thư gia tức sắp xuất huyết não, sau khi dẫn Thư Mộng Lan trở về thì đã trực tiếp nhốt nàng lại.
Mãi đến khi lào già của Thư gia đó chết vào tám năm trước thì Thư Mộng Lan mới được thả ra ngoài.
Bạn cần đăng nhập để bình luận