Bị Dạy Dỗ Thành Thánh - Sư Phụ Nhà Ta Siêu Hung Dữ

Chương 1872: Giết! (2)

Trong mắt Minh Dạ nhìn xuống thanh niên phía dưới mang theo sát ý lẫm liệt đến cực điểm.
Lần này là tổn thất nặng nề nhất trong cuộc đời của hắn, chưa từng có ngoại lệ.
Tia nguyên thần mờ ảo bên cạnh là Minh Xà đế quân, khí thế ngập trời, hai tròng mắt hiện lên lãnh ý vô song, dường như muốn đóng băng đất trời, giây phút này, vô số người tại đây cùng với người bay nhanh về phương hướng này đều có thể cảm nhận được lãnh ý trên người Minh Xà đế quân.
“Ngươi to gan lắm!” Minh Xà đế quân cúi đầu nhìn xuống Lục Trần, quát lớn.
Minh Xà đế quân như thế nào cũng không ngờ lại có người dám động đến con trai của hắn ở trong Hoàng triều Thương Lan, ngay cả Thương Lan đế quân cũng không dám, con kiến hôi phía dưới mới Thánh Đế sao lại dám.
Ánh mắt Minh Dạ lạnh lẽo nói: “Cha, giết hắn!”
“Hắn là phế vật ngươi dạy ra sao?” Ánh mắt Lục Trần nhìn lên trên người Minh Xà đế quân, hỏi với vẻ bình tĩnh: “Dạy hắn làm cách nào để cướp đồ của người khác, nhưng lại không dạy hắn trước khi cướp đoạt, không cân nhắc xem bản thân có thực lực đó hay không.”
“Tép riu!”
Ánh mắt Minh Xà đế quân âm u, một tia thần niệm khủng bố đến cực điểm bao trùm xuống dưới, cưỡng ép tiến vào trong đầu Lục Trần, muốn làm vỡ nát nguyên thần của Lục Trần.
“Dù bản tôn của ngươi đến đây cũng không giữ được phế vật này!” Lục Trần ngông cuồng nói, lúc thần niệm đó xâm nhập vào nguyên thần, Chân diễm ẩn núp trong cơ thể thoáng cái bộc phát mãnh liệt, bao trùm thần niệm tiến vào trong đầu.
Xẹt xẹt xẹt!
Thần niệm của Minh Xà đế quân ngay tức khắc bị đốt thành hư vô.
Minh Xà đế quân thuộc tồn tại Tạo Giới cảnh viên mãn, thực lực mạnh không thể nghi ngờ, còn về thần niệm tất nhiên là có thể dễ dàng loại bỏ dưới Thánh Đế, nhưng hiện tại Minh Xà đế quân chỉ là một tia thần niệm, mà một tia thần niệm đang phát động thần niệm công kích, uy lực chỉ bằng một phần mười của bản tôn.
Lại thêm Lục Trần có Chân diễm, công kích cấp bậc này đối với hắn giống như là gãi ngứa vậy.
“Sẽ không cho rằng có một tia thần niệm xuất hiện thì ngươi sẽ an toàn đấy chứ?” Lục Trần quay đầu nhìn Minh Dạ, mắt lộ ra vẻ châm chọc, nói: “Nhớ kỹ, kiếp sau không có được thực lực đó thì đừng học cướp đồ của người khác.”
Lục Trần nói xong, đột nhiên trong cơ thể phóng ra một dòng nước lũ màu đen mênh mông, dùng thế nhanh như chớp bao trùm lấy một phương trời, cũng bao trùm hai tia thần niệm.
Trên vòm trời, nước lũ hỏa diễm màu đen gào thét, tràn ngập nhiệt độ cao khủng khiếp, dường như bầu trời đều muốn hòa tan.
“Chân diễm!”
“Đây là Chân diễm!”
Từng cường giả xem chiến trong âm thầm cảm nhận được nhiệt độ đáng sợ chất chứa bên trong hỏa diễm màu đen, mặc dù cách rất xa nhưng làn da đều xuất hiện cảm giác đau đớn, lần lượt lộ ra vẻ kinh ngạc.
Chân diễm áp đảo phía trên thần hỏa có thể dễ dàng thêu diệt cấp bậc Thánh Đế, vô cùng khủng bố, đối với nguyên thần cùng với vật âm tà càng là khắc tinh trời sinh.
Ở Nguyên giới, thế lực có được Chân diễm vô cùng ít, thế lực bình thường không có tư cách có được.
Thứ nhất, muốn bồi dưỡng thần hỏa bình thường thành Chân diễm cần tìm được thần hỏa lượng lớn đến cắn nuốt để nó tiến cấp, trong lúc này cần hao phí vô số nhân lực và tài lực.
Nhân lực đương nhiên là tìm tung tích thần hỏa khắp thế giới, còn về tài lực thì giống như Lục Trần đấu giá thần hỏa trên hội đấu giá vậy.
Thứ hai, tại sao nói thế lực bình thường không có tư cách có được Chân diễm, đó là vì cho dù có được cũng không có thực lực tuyệt đối giữ được.
Ví dụ nói Hoàng triều Thương Lan may mắn có được một đóa Chân diễm, bị người ngoài biết được, có lẽ vẫn chưa cầm nóng tay, Hoàng triều xung quanh đã phái đại quân hãm thành rồi.
Thoáng nhìn hỏa diễm màu đen vô song bao trùm đến bốn phía, sắc mặt Minh Xà đế quân lập tức thay đổi, nếu như bản tôn ở đây, nguy cơ sẽ được hóa giải dễ dàng, nhưng hiện tại chỉ là một tia thần niệm, hoàn toàn không chống đỡ được nhiệt độ nóng rực của Chân diễm, chứ đừng nói đến hắn còn phải bảo vệ nguyên thần của Minh Dạ.
Nếu như nguyên thần của Minh Dạ bị đốt thành hư vô thì không cách nào sống lại được nữa.
“Đi!”
Minh Xà đế quân thò tay ra, nắm lấy cánh tay của Minh Dạ, hóa thành một vệt sáng muốn bỏ chạy.
Nhưng Minh Xà đế quân đã đánh giá thấp uy lực của Diệt Thế Hắc Diễm, lúc hỏa diễm tiếp xúc bên trên thần niệm thể, lập tức truyền ra âm thanh xẹt xẹt, thần niệm thể gặp trọng thương hóa thành từng sợi khói trắng phiêu đãng.
Kiêu ngạo trong mắt Minh Dạ bên cạnh hoàn toàn biến mất, chỉ còn sợ hãi nồng đậm.
Vốn tưởng rằng thần niệm của cha xuất hiện thì có thể dẫn hắn rời đi an toàn, nhưng hiện tại xem ra ngay cả cha cũng không chắc có thể an toàn dẫn hắn đi.
Minh Xà đế quân hừ lạnh một tiếng, một tia lực lượng băng lạnh bao phủ toàn thân, lan tràn ra ngoài, muốn làm giảm nhiệt độ của hỏa diễm, nhưng đại đạo vừa chạm đến đã lập tức hòa tan.
Ánh mắt của Minh Xà đế quân khó coi đến cực điểm, chợt hắn nhìn xuống thanh niên phía dưới, giọng điệu yếu đi không ít, nói: “Tha cho bọn ta rời đi thì ta có thể bỏ qua chuyện này.”
“Ngươi đã nhầm một chuyện, không phải là ta đắc tội các ngươi mà là các ngươi đắc tội ta!” Lục Trần nói với giọng điệu bình tĩnh: “Ngươi không truy cứu, nhưng ta vẫn sẽ truy cứu.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận