Bị Dạy Dỗ Thành Thánh - Sư Phụ Nhà Ta Siêu Hung Dữ

Chương 480: Thần hỏa hiển uy

Đám côn trùng đó quá nhiều, hóa thành một đám mây đen lan tràn tới.
Một khí tức nguy hiểm tràn tới, làm mọi người kinh hãi thất sắc.
Sắc mặt Vu Chiến khó coi, lập tức quát: "Đây là khôi lỗi luyện kim, nhanh chóng phòng ngự.”
Tu giả Vu Thể giới phía sau Vu Chiến nghe vậy, vận chuyển toàn bộ lực lượng, từng huyết khí bắn ra, kích động không gian, vu lực lưu chuyển ngoài thân.
Bên tộc Ma Bất Tử cũng bộc phát khí tức ma đạo, có người trên thân xuất hiện một tầng ma diễm, hóa thành giáp vị bọc trên người, có người thì tế xuất binh khí, nghiêm trận chờ đợi.
Rốt cuộc, côn trùng rậm rạp bay tới, công kích bọn họ.
Côn trùng phô thiên cái địa bao phủ mọi người, lâm vào trong vòng vây của biển côn trùng.
Tu giả Vu Thể giới vận dụng lực lượng mạnh mẽ, quyền mang lóe ra, một quyền đập chết một mảng lớn, từng con côn trùng va chạm trên người bọn họ, phát ra tiếng kim loại leng keng.
Bên tộc Ma Bất Tử vận dụng binh khí chém giết côn trung, đồng thời thân thể phát sáng, có bí bảo hộ thân.
Thanh niên áo xanh khẽ quát một tiếng, nơi mi tâm một khối lá chắn phát sáng bay ra, nhanh chóng phóng to chắn trước ngực.
Quý Nhiên điều động kiếm thế, từng luồng kiếm khí bao phủ chung quanh, tràn ngập kiếm uy đáng sợ.
Khi côn trùng đầy trời bay qua từ bên cạnh hắn, bị kiếm khí trong không khí xé rách.
Lục Trần cũng ấp ủ kiếm thế, xung quanh kiếm khí tung hoành, từng kiếm khí đan xen, lợi hại vô song, khi trùng triều bay qua bị chém thành hai nửa.
Keng keng keng keng!
Xung quanh Lục Trần văng lên một hồi tiếng kim loại thanh thúy, bốc lên đốm lửa liên tiếp.
Mang lại cho mọi người cảm giác rằng đây không phải là một con côn trùng, mà là một kim loại.
“A a a a!”
Có người Vu Thể giới và tộc Ma Bất Tử không chống cự được, bị côn trùng đen đột phá phòng ngự, có người bị đánh xuyên ngực, có người bị đánh xuyên mi tâm.
Sau khi bị côn trùng đen xuyên thủng thân thể, bọn họ nói không nên lời, há miệng, vài giây sau, trong miệng chảy ra một luồng máu đen, thẳng tắp té trên mặt đất.
Quanh thân Lục Trần kiếm khí vờn quanh, triệt tiêu tập kích của côn trùng đầy trời, cúi đầu nhìn, phát hiện côn trùng bị chém chết ngoại trừ thoạt nhìn là thân trùng ra, thân thể còn cứng rắn hơn sắt, bay tới va chạm thân thể người, hơn nữa mang theo lực lượng cực lớn, có thể dễ dàng xuyên thủng phòng ngự bên ngoài võ giả.
"Đem tượng đá về vị trí cũ." Lục Trần mở miệng nói.
Biển côn trùng quá đáng sợ, cộng thêm hút phải lực lượng nguyền rủa, linh lực vận chuyển không thuận lợi, sức chiến đấu giảm xuống, đối mặt với công kích biển côn trùng đầy trời, có vẻ khá bất lực.
Côn trùng đen quá nhiều, làm không gian chật ních, thậm chí dần dần ngay cả người xung quanh cũng không nhìn thấy.
Lục Trần khẽ quát, triệu hồi ra Ngân Nguyệt. Ngân Nguyệt tản ra ánh sáng bạc, phát ra kiếm khí vô lượng, đấu đá lung tung trong biển côn trùng, trong phút chốc đã chém ra một con đường không, nhưng rất nhanh lại bị những con côn trùng khác lấp đầy.
Lục Trần dùng tinh thần lực câu thông Ngân Nguyệt, chém vào trên không trung, đồng thời song quyền xuất kích, dùng linh lực diễn hó lôi đình, đánh ra một quyền, hồ quang bắn ra bốn phía, xung quanh một mảng lớn côn trùng kim loại dẫn điện, trong phút chốc, khắp nơi lam quang nở rộ, chiếu rọi bầu trời, từng con côn trùng bốc khói đen, rơi xuống mặt đất.
Xung quanh có khoảng trống, Vu Chiến nhanh chóng đi tới vị trí tượng đá, đặt tượng đá trở về vị trí cũ.
Xoạt!
Theo tượng đá trở về vị trí, côn trùng đầy trời tiêu tán, rất nhanh đã biến mất sạch sẽ.
Người xung quanh nhất thời thở phào nhẹ nhõm.
Nằm trên mặt đất, thở hổn hển từng ngụm.
Trùng triều mới mới tập kích chưa đầy một phút, đã làm cho song phương đều tổn thất năm sáu người.
Hiện giờ Vu Thể giới tổng cộng còn có tám người, mà tộc Ma Bất Tử một phương chỉ có chín người.
"Cảm ơn bạn rất nhiều."
Vu Chiến nhìn Lục Trần nói, trong ánh mắt mang theo cảm kích.
Vừa rồi quá nhiều côn trùng, chen đầy cả không gian, thân thể khó có thể di động, hơn nữa những con côn trùng này là sinh vật luyện kim, tuy đã chết nhưng trong cơ thể rót vào kim loại cứng rắn, va vào thân thể vô cùng đau đớn.
Nếu không phải Lục Trần vừa nãy ra tay, chấn rơi thành mảnh côn trùng, bọn họ khó có thể di chuyển pho tượng được.
"Phụt."
Lúc này, một thanh niên bên cạnh Vu Chiến đột nhiên phun ra một búng máu tươi, sau đó ngã thẳng xuống đất.
Máu tươi trên mặt đất không phải là đỏ thẫm bình thường, mà là một màu đen, giống như trúng kịch độc.
Người xung quanh bắt đầu chữa thương, bởi vì vừa mới vận dụng lực lượng, khiến cho lực lượng nguyền rủa trong cơ thể phát tác, lực lượng nguyền rủa ô nhiễm huyết nhục và linh hồn, làm cho người ta chết đi giống như trúng độc.
Lục Trần cũng có cảm giác đầu choáng váng, ngọc thủ hỗn loạn, linh lực trong cơ thể càng thêm không thuận lợi, hắn cắn đầu lưỡi một cái, khiến cho mình tỉnh táo lại.
Tâm niệm vừa động, trong huyết nhục dấy lên hỏa diễm màu đen, thiêu đốt lực lượng nguyền rủa bên trong huyết nhục.
Lục Trần cũng không biết thần hỏa không có thăng cấp có thể khu trừ lực lượng nguyền rủa trong cơ thể hay không.
Nhưng mà, khi hắc diễm tràn ngập máu thịt, phát ra tiếng xì xì.
Bên ngoài cơ thể Lục Trần, nhanh chóng bốc lên một tầng khói trắng.
Sau đó, tinh thần tức khắc trở nên thần thanh khí sảng.
"Thần hỏa quả nhiên có thể tiêu trừ lực lượng nguyền rủa." Trong lòng Lục Trần lắp bắp kinh hãi, hơn nữa, hiệu quả tốt cực kỳ, chỉ mất vài giây ngắn ngủi.
Tuy rằng nội tâm giật mình, nhưng mặt ngoài lại không thể hiện giờ.
Trạng thái hiện tại của hắn giống trước khi tiến vào như đúc, chẳng bị gì cả, tinh khí thần sung túc.
Lục Trần nhìn thoáng qua Quý Nhiên, phát hiện sắc mặt đối phương u ám, khí tức uể oải, rõ ràng đã trúng lượng lớn nguyền rủa, sắp kiên trì không được nữa, nói: "Quý Nhiên, ngươi đi ra ngoài."
Quý Nhiên nhìn Lục Trần, hắn biết nếu mình kiên trì, sẽ chết ở chỗ này.
Nghe Lục Trần nói, không chút do dự, đứng lên chuẩn bị trở về.
"Chờ đã, ngươi không thể đi." Một giọng nói không hài hòa vang lên, người mở miệng là Lê Hồng.
Lê Hồng nhìn thoáng qua Lục Trần, sau đó nói: "Đằng trước khả năng còn có khôi lỗi luyện kim, bọn ta cần kiềm chế chiến lực, để cho người ta tiến vào chủ điện, cho nên hắn nhất định phải lưu lại."
Quý Nhiên nhìn thoáng qua Lục Trần.
Lục Trần nhún vai, nói: "Xem ta làm gì, mau rời đi."
Lê Hồng thấy Lục Trần không để ý tới hắn, sắc mặt tái mét, mấy đệ tử tộc Ma Bất Tử còn sót lại phía sau hắn cũng đứng lên, vẻ mặt lạnh lùng nhìn chằm chằm Lục Trần.
"Lê Hồng, chuyện liên quan đến sinh tử, ngươi còn muốn nội đấu." Vu Chiến đứng lên, nhìn chằm chằm Lê Hồng, nói: "Đừng quên nếu vừa rồi không có vị huynh đệ này, chúng ta có thể đã chết rồi."
Lục Trần chậm rãi đứng lên, nhìn Lê Hồng, một luồng uy áp kinh người bộc phát, sắc mặt Lê Hồng biến đổi, cả người giống như bị một lực lượng vô hình va chạm, trực tiếp ngã ngồi trên mặt đất.
Lê Hồng và đệ tử tộc Ma Bất Tử đều đã trúng nguyền rủa, thực lực giảm xuống, mà Lục Trần lại hóa giải lực lượng nguyền rủa, thực lực ở đỉnh phong.
Cho nên, Lê Hồng không hề phòng bị, bị uy áp khủng bố chấn cho ngồi trên mặt đất.
Lục Trần nhìn về phía Lê Hồng, ngang ngược uy hiếp: "Dám dong dài thêm một câu, lão tử làm thịt ngươi."
Lục Trần đã sớm nhìn tên này không vừa mắt, thật sự là coi người ngoài bọn họ thành nô lệ à.
Lê Hồng nghe Lục Trần nói, nhất thời vẻ mặt xấu hổ phẫn nộ, trong mắt lửa giận thiêu đốt.
Bởi vì chưa từng có ai dám nói chuyện với hắn như vậy, huống chi là một người ngoài.
Đồng thời trong lòng kinh hãi vô cùng, người này cùng bọn họ tiến vào, bọn họ bởi vì trúng nguyền rủa, thực lực giảm xuống hơn phân nửa, mà vì sao đối phương trông giống như không có việc gì.
Bạn cần đăng nhập để bình luận