Bị Dạy Dỗ Thành Thánh - Sư Phụ Nhà Ta Siêu Hung Dữ

Chương 719: Quá đẹp trai cũng là một loại phiền phức (2)

Nữ tử áo đỏ lập tức kêu lên một tiếng đau đớn, sắc mặt tái nhợt.
Sau đó nhìn thấy một thanh kiếm khủng khiếp tràn ngập uy áp của kiếm đạo, tốc độ không hề giảm, chém về phía mi tâm nàng.
Giờ phút này, nữ tử áo đỏ ngửi thấy mùi vị chết chóc, bị dọa đến nhắm mắt lại.
Nhưng cơn đau trong tưởng tượng không đến, đợi mấy giây, nữ tử áo đỏ nghi ngờ mở mắt ra, phát hiện một tia kiếm ý kia treo lơ lửng trước mặt nàng, chỉ cách mi tâm nàng không đến một tấc. Với khoảng cách gần như vậy, nàng có thể cảm nhận rõ ràng được sự đáng sợ của kiếm ý.
Nàng hiểu rõ, chỉ cần một ý niệm của người bên trong thì nàng sẽ lập tức hồn phi phách tán.
“Mặc dù ngoại hình của bổn thiếu gia đẹp trai, khiến mỹ nữ xuân tâm rộn ràng nhưng ngươi tốt nhất nên kiềm chế một chút, không cần tùy tiện nhìn trộm bổn thiếu gia, lần này bỏ qua cho ngươi.” Ngay vào lúc nữ tử áo đỏ còn chưa hoàn hồn, bên trong hành cung đã vọng ra giọng nói cực kỳ vô sỉ.
Những lời này trực tiếp làm nữ tử áo đỏ ngây ngốc tại chỗ.
Trên khuôn mặt diễm lệ của nữ tử áo đỏ tràn đầy vẻ ngạc nhiên, quả thực không dám tin vào lỗ tai mình.
Vốn dĩ nàng còn đang chấn động vì thực lực của tùy tùng Mai Tiêu, vậy mà chớp mắt có thể áp chế nàng, hơn nữa không thể phủ nhận, nếu như người bên trong muốn mạng nàng, e rằng cũng chỉ trong chớp mắt.
Vốn dĩ hình tượng của người bên trong ở trong lòng nàng đã cao lên.
Nhưng theo lời đối phương nói, hình tượng vĩ đại kia lập tức sụp đổ.
“Vô sỉ!” Nữ tử áo đỏ quát một tiếng, cơ thể run rẩy, vô cùng tức giận.
“Nữ nhân này thật không biết xấu hổ, rõ ràng là ngươi nhìn trộm dung nhan của bổn thiếu gia, còn nói bổn thiếu gia vô sỉ, thật không ra gì.” Bên trong truyền ra một câu khiến nữ tử áo đỏ nghe là muốn đánh.
Lời này suýt chút nữa làm nàng tức chết, khuôn mặt vừa thẹn vừa xấu hổ.
Vốn dĩ nàng muốn làm quen với đối phương nhưng bây giờ xem ra, loại khốn kiếp vô sỉ này có cái gì tốt mà làm quen, nàng hừ lạnh một tiếng rồi rời khỏi nơi này.
Bên trong hành cung, Lục Trần tự nhủ: “Ôi, đẹp trai quá cũng là một loại phiền phức, muốn ở trong phòng tu luyện cũng có người nhìn lén dung nhan của ta.”
Cũng may nữ tử áo đỏ đã bỏ đi, nếu không nghe được lời này của Lục Trần sẽ tức chết mất.
Thời gian dần trôi, đã mấy tháng trôi qua, trải qua sự kiện nhìn trộm lần trước, không còn người đến quấy rối Lục Trần nữa. Sau khi tu hành một đoạn thời gian, tu vi của Lục Trần đã đạt đến Vương cảnh sơ kỳ đỉnh phong, bắt đầu xuất phát hướng Vương cảnh trung kỳ, đồng thời Diệt Thế Hắc Diễm cũng đã hấp thu hạt Diệt Thế, lớn mạnh hơn mấy phần.
"Đang xảy ra chuyện gì, ngươi rốt cuộc muốn làm gì" Lục Trần tự nhủ.
Bao phủ bên ngoài cơ thể hắn là một tầng lửa đen dường như đang mặc thêm cho hắn một chiến y màu đen vậy.
Khoảng thời gian gần đây, Diệt Thế Hắc Diễm không chịu yên tĩnh, thường xuyên tự mình chạy ra mặc dù hắn không hề triệu hoán nó.
Cũng ví như lúc hắn đang tu luyện, Diệt Thế Hắc Diễm đột nhiên xuất hiện khiến cho hắn giật mình tỉnh lại.
Có một cỗ sức mạnh kỳ lạ bỗng dính lên người hắn không ngừng một lần muốn dẫn hắn đến một chỗ nào đó.
Diệt Thế Hắc Diễm sinh ra linh trí, đã tồn tại ý thức, tuy không thể giao lưu với hắn, nhưng vẫn có thể biểu đạt cảm xúc với hắn, tựa như bất mãn, vui vẻ hoặc là tương tự khổ sở.
Lục Trần dựa vào cảm xúc của Diệt Thế Hắc Diễm cũng có thể đại khái có thể đoán được suy nghĩ của nó.
Thế nhưng lần này hắn hoàn toàn không đoán được Diệt Thế Hắc Diễm muốn làm cái gì.
"Diệt Thế Hắc Diễm dù gì cũng thuộc về thần hỏa, mà sau khi thần hỏa cường đại sẽ bắt đầu phản phệ lại chủ nhân." Lục Trần cũng dường như đã đoán được.
Nhưng hắn lại ngay lập tức phủ định cái suy đoán này, cũng vì do Diệt Thế Hắc Diễm là do thần hỏa nảy mầm, ý thức được tạo ra gần đây đã không có bất kỳ liên quan đến trước đây. Tính ra thì tình huống như vậy sẽ không phát sinh nữa chứ.
Lục Trần hoàn toàn không đoán được Diệt Thế Hắc Diễm muốn làm gì.
Đúng lúc này, Diệt Thế Hắc Diễm hiện ở ngoài thân thể hắn lại có động tác, một lực lượng vô hình bám lên thân thể hắn dường như muốn dẫn hắn đến một nơi nào đó.
"Thôi bỏ đi, để ta xem ngươi rốt cuộc muốn làm gì, có phải cánh cứng rồi nên muốn tạo phản đúng không" Lục Trần tự nhủ, nói xong, từ bỏ chống cự mà thuận theo sức lôi kéo đi tiếp, sau đó hắn liền đi đến một ngọn núi.
Có vô số cung điện trên ngọn núi này, thậm chí có thể nhìn thấy người tu hành trên đây.
Nơi này chắc là nơi ở của cường giả bên trong Hoả Diễm cốc, bởi vì Lục Trần cảm nhận được khí tức lượn lờ xung quanh mỗi tòa cung điện đều rất mạnh, Không có đến một nhân vật ở Vương cảnh, thấp nhất cũng là một Hoàng giả chiếm lấy một cung, thậm chí còn xuất hiện một khí tức Thánh cảnh lượn lờ đâu đây.
Cái này có lợi cho việc lĩnh ngộ thế Vô Địch, thần giác trở nên cường đại, mới có thể sử dụng thần niệm để nhìn ngắm xung quanh, liền có thể nhận biết được nguy hiểm xung quanh.
Sau cùng với sự dẫn dắt của Diệt Thế Hắc Diễm, Lục Trần tiến vào bên trong một cung điện.
Khi tức chủ nhân tòa cung điện này cũng không phải là rất mạnh, chỉ mới là Vương cảnh, chắc là đệ tử có thân phận tôn quý của Hoả Diễm cốc đang ở trong cung điện này.
Bạn cần đăng nhập để bình luận