Bị Dạy Dỗ Thành Thánh - Sư Phụ Nhà Ta Siêu Hung Dữ

Chương 1516: Chiến tranh nổ ra (2)

Một cự xà màu đen vẫy đuôi, quấn chặt lấy một con Đương Khang, mỗi một cơ bắp trên người không ngừng bộc phát sức mạnh, chuẩn bị kẹp chết con Đương Khang.
“Rắc rắc rắc!”
Âm thanh xương cốt vỡ vụt truyền ra không ngớt, nhưng cũng không quá vang dội, bởi vì xung quanh đang diễn ra từng trận chiến đấu quyết liệt, tiếng chém giết đủ để bao trùm hết thảy âm thanh xung quanh.
Một con Đương Khang chạy nhanh tới, răng nanh như mũi dao sắc bén đâm vào cơ thể cự xà màu đen đang quấn quanh Đương Khang, xoẹt, trên cơ thể rắn đen bị khoét một lỗ lớn, máu tươi ào ào chảy ra nhuộm đỏ mặt đất.
Cự xà đen rít lên đau đớn, cơ thể liên tục lăn lộn.
“Phập phập.”
Lại một con Đương Khang khác xuất hiện, bốn móng guốc nhìn còn to gấp ba lần voi hung hăng giẫm nát đầu cự xà màu đen thành thịt nát.
Đương nhiên, cũng có Đương Khang bị binh sĩ tộc Minh Huyết Mãng đánh giết, thân thể liên miên rơi trên mặt đất.
Bởi vì có quá nhiều người chiến đấu, cả hai bên đều có khoảng mười vạn người, trên cơ bản mỗi một phút đều có người bị thương hoặc chết.
Mặc dù đại chiến vẫn đang diễn ra nhưng Thiên Tôn hai bên lại không ai ra tay, chỉ lạnh lùng đối mặt nhau, cuối cùng Chử Kiến chậm rãi đứng dậy khỏi chiến xa, ánh mắt hung ác lộ ra sát ý nhìn chòng chọc vào tên thống lĩnh trêu chọc vợ hắn lúc nãy.
Chỉ là một tên Thiên Tôn bình thường mà lại dám lấy lão bà hắn ra trêu chọc, chuyện này khiến Chử Kiến cực kỳ nổi nóng.
Chử Kiến không tham gia vào chiến trường, nhưng những binh sĩ chiến đấu trên chiến trường cũng ngầm tránh khỏi Chử Kiến.
Chử Kiến hóa thành một tia sáng xanh, xuyên qua chiến trường, trực tiếp hướng về tường thành, mục tiêu của hắn đương nhiên là giết chết tên thống lĩnh kia.
thống lĩnh nọ bị Chử Kiến để mắt tới, trong lòng có hơi lo lắng, dù sao hắn cũng chỉ là Thiên tôn, Chử Kiến lại là một vị Vương tôn, nếu như giao đấu với Chử Kiến, chỉ sợ là lành ít dữ nhiều.
“Biên Dũng, mở trận pháp!” Sắc mặt thống lĩnh nọ căng thẳng, lập tức quát.
“Không cần sợ Chử Kiến, ta có thể bảo đảm cho các ngươi không bị làm sao.” Lục Trần ở bên cạnh nhẹ giọng nói, ngăn cản bọn họ đóng kết giới.
Lục Trần cũng không muốn hai tộc chỉ giết Thánh Vương hoặc Chí Tôn này nọ là xong, mục tiêu của hắn là Thiên Tôn, Đại Đế, không chỉ muốn giết mà còn muốn khiến cho cao tồng của tộc Đương Khang và tộc Minh Huyết Mãng chém giết lẫn nhau, diễn ra một cuộc đấu đá nội bộ mãnh liệt.
“Ngươi…”
Ánh mắt mấy thống lĩnh xung quanh nhìn Lục Trần đầy vẻ kỳ lạ, mặc dù bọn họ không biết Lục Trần mạnh bao nhiêu, nhưng đối phương đã mở miệng nói chém giết Minh Cổ thành chủ, vậy ít nhất cũng là một nhân vật cấp bậc Vương Tôn.
Ngay lúc bọn họ còn đang ngẩn người, Chử Kiến đột nhiên đánh xuống rìa tường thành, đôi mắt âm trầm nhìn chằm chằm thống lĩnh nọ.
Khí thế Chử Kiến phát ra quá mức đáng sợ, tràn ngập bốn phía, làm cho mấy vị thống lĩnh Thiên Tôn trong lòng cảm giác như bị tảng đá lớn chặn lại, vô cùng nặng nề.
Ở cấp Thiên Tôn có bốn cảnh giới, Thiên Tôn viên mãn phổ thông, Đại Tôn, Vương Tôn, Hoàng Tôn.
Số lượng quy tắc mà mỗi cảnh giới nắm giữ không giống nhau, Thiên Tôn bình thường có hai cái, Đại Tôn ba cái, Vương Tôn sáu cái, Hoàng Tôn mười hai cái.
Số lượng quy tắc dung hợp, không đơn giản như một cộng một bằng hai, nó có thể bằng ba, hoặc có thể bằng mười.
Nếu so sánh một Thiên Tôn bình thường với một đứa trẻ sáu bảy tuổi, thì Vương Tôn là một người trưởng thành.
Chỉ cần tưởng tượng một chút, một người lớn có thể bắt nạt có bao nhiêu đứa trẻ sáu bảy tuổi.
Cho nên mặc dù mấy vị thống lĩnh bọn họ đứng chung một chỗ, nhưng khi đối mặt với hơi thở của Chử Kiến, thật sự không ngăn nổi, nó quá mạnh.
Giờ phút này sắc mặt mấy thống lĩnh tái nhợt, trong lòng cực kỳ hối hận, bọn họ thật sự không nên nghe Lục Trần nói, lẽ ra họ nên mở kết giới, hiện giờ tính mạng của bọn họ đều ở trong tay Chử Kiến.
“Mau chết đi cho ta!”
Chử Kiến không nói lời thừa thãi, trực tiếp xuất thủ, sức mạnh quy tắc dâng trào quanh người biến thành một dải lụa màu xanh, lao thẳng tới vị thống lĩnh nọ chém giết.
Thống lĩnh giải phóng sức mạnh quy tắc của mình tạo thành một tấm khiên phía trước, nhưng tấm khiên vẫn chưa hình thành mà dải lụa màu xanh đã va chạm với tấm khiên.
Răng rắc răng rắc, tấm khiên trực tiếp vỡ vụn.
“Tiêu đời!”
Sắc mặt thống lĩnh nọ trắng bệch, chỉ có thể trơ mắt nhìn dải lụa càng ngày càng gần hắn, muốn lấy mạng hắn..
Phụt phụt!
Lục Trần búng ngón tay, một lực lượng sắc bén bắn ra từ giữa các ngón tay ra ngoài, va chạm với dải lụa, bùm một tiếng, dải lụa màu xanh nổ nát vụn, mảnh vỡ quy tắc bay loạn, tạo ra một làn sóng lan ra xung quanh.
Làn sóng dư âm này lan xuyên qua người mấy tên thống lĩnh, bọn họ đều phát ra những tiếng rên rỉ đau đớn, khí huyết dâng trào trong cơ thể, bọn họ thần tốc vận dụng công pháp áp chế huyết khí đang cuồng bạo, trên mặt lộ ra vẻ kinh hãi.
Chử Kiến quay đầu lại, ánh mắt rơi trên người Lục Trần, lạnh lùng nói: “Ngươi có biết hậu quả của việc ra tay không?"
“Ngươi chỉ là một nhân loại, là chủng tộc thấp kém nhất trong Thiên Yêu giới, mặc dù ngươi là người bên cạnh Minh Sư thái tử, nhưng ngươi cũng nên hiểu rõ thân phận của mình. Ngươi chỉ là một con chó thôi, hiểu chưa?" Một giọng nói khinh thường từ đằng xa truyền đến. là giọng nói của Thái tử Chử Thao.
Bạn cần đăng nhập để bình luận