Bị Dạy Dỗ Thành Thánh - Sư Phụ Nhà Ta Siêu Hung Dữ

Chương 1912. Ai công ai thụ?

Thẩm Phán chi kiếm thừa nhận công kích đáng sợ, chưởng ấn nổ tung tạo thành sóng chấn động thổi quét ra, khiến Thẩm Phán chi kiếm lảo đảo sắp ngã, có dấu hiệu giải tán.
Mặt Cơ Hạo Ảnh không thay đổi, điên cuồng thúc dục sức mạnh, từng đạo quang dung nhập vào bên trong Thẩm Phán chi kiếm, ổn định thế cục giải tán.
Từ trước đến nay, Thẩm Phán chi kiếm chưa từng mang đại Quang Minh chi lực, muốn tinh lọc thế giới hắc ám phía trước.
Bên ngoài, vô số người vây xem đến mức nhiệt huyết sôi trào, cảm xúc mênh mông.
Đây mới là chiến đấu của thiên tài cái thế Nguyên giới, quả thực khiến người ta khó có thể quên.
Cơ Hạo Ảnh, đệ tử của Quang Minh giới chủ, được giới chủ chân truyền, sức chiến đấu vô tận đáng sợ, uy danh hiển hách, mặc dù không nổi danh khắp thiên hạ, nhưng tầng thế lực cao số một, số hai của Nguyên giới đều biết Cơ Hạo Ảnh này.
Cơ Hạo Ảnh chính là người phát ngôn đời này của Quang Minh thần điện.
Tuy hắn không phải là đệ tử thứ nhất của Quang Minh giới chủ, nhưng là người phát ngôn của thế hệ này.
Những giới chủ cao cao tại thượng kia không thể nào chỉ có một đồ đệ.
Mỗi một đồ đệ đều là dưới Tạo Giới cảnh du lịch bên ngoài, danh tiếng nổi bật, sau khi đạt tới Tạo Giới cảnh, sẽ tiến vào trạng thái tiềm tu, cố gắng tu hành, tấn công cảnh giới tối cao kia sẽ rất ít xuất thế.
Bọn họ đã vượt qua cái tuổi phù phiếm của danh tiếng, lợi lộc, họ biết thực lực mới là căn bản của tất cả.
Giới chủ không chỉ có có đồ đệ Tạo Giới cảnh, còn có đồ đệ Đạo Tổ, nhưng bọn họ có sư đệ, sư đệ đạt tới tu vi nhất định, có thay thế bọn họ ra mặt, đi lại thế gian, tiếp tục ca tụng thanh danh tốt đẹp của sư phụ.
Trừ khi, ở bên ngoài sư đệ bị người ta đánh bại, hoặc là xảy ra chuyện gì, sư huynh bọn họ mới có thể xuất thế.
Tiết Dịch, thì là người phát ngôn đời này của Hắc Ám thần điện.
Thế nên thực lực hai người không chênh lệch nhiều.
Lý Huyền âm thầm nói thầm một câu: “Hai thứ chó này, cũng thăng cấp lên Tạo Giới cảnh.”
Lý Huyền liếc nhìn, khi mặt hàng này so với mấy ngàn năm trước gặp phải, lớn mạnh hơn quá nhiều, đại đạo hai người đều ẩn chứa một chút uy áp, đó là giới lực, sức mạnh sâu xa cường giả Tạo Giới cảnh mới có thể nắm giữ.
Hai người có một chút giới lực, nhưng cảnh giới dừng lại ở Thánh Đế cảnh, đây là trên cự đầu, cũng xưng là chuẩn Tạo Giới cảnh.
Bên cạnh, nhóm người Phù Thù, Hải Tu Minh khẽ gật đầu.
Thân phận bọn họ và hai người ngang nhau, sau lưng đều có giới chủ tồn tại, nhưng bây giờ hai người thăng lên tầng nào khiến trong lòng bọn họ hơi có chút không chịu thua, dù sao cảm giác giống như không bằng.
Chẳng qua rất nhanh đã bình thường trở lại, bởi vì lần tiến vào Đạo giới này, tất cả mọi người sẽ bước vào Tạo Giới cảnh, sau khi đi ra từ Đạo giới, mọi người sẽ bắt đầu ở cùng hàng.
Con mắt Lục Trần chăm chú nhìn chằm chằm chiến đấu bên trong, gương mặt khẽ có một chút nghiêm trọng, bởi vì trên thân hai người bên trong cho hắn một chút khí tức uy hiếp.
Lục Trần cảm thấy nếu như không sử dụng kiếm ý, giao chiến với bọn họ, ai thắng ai thua vẫn còn là ẩn số.
Bên trong đài chiến đạo, Thẩm Phán chi kiếm chưa từng có từ trước đến nay, nở rộ sức mạnh Quang Minh vô tận, xua tan hắc ám xung quanh, cuối cùng thế giới hắc ám phía sau người Tiết Dịch bị Thẩm Phán chi kiếm chia làm hai, Quang Minh nhồi đầy đài chiến đạo.
“Lợi hại!”
Tiết Dịch lạnh lùng hừ một tiếng, khom lưng với Cơ Hạo Ảnh, thân hình chợt lóe, trong nháy mắt biến mất ở đài chiến đạo.
Mọi người Vây xem thấy một màn như vậy, mắt lao nhao lộ ra vẻ ngạc nhiên.
Tình huống có chút không rõ ràng.
Giữa hai người, rõ ràng cũng không xuất toàn lực, nói cách khác, chiến đấu giờ mới bắt đầu nóng người, cũng còn chưa dùng lá bài lớn mạnh nhất, vì sao đột nhiên Tiết Dịch nhận thua.
Chỉ là kịp phản ứng rất nhanh, từng môn đồ giới chủ đều có con bài cuối cùng, hai bên không có thù hận sống chết, cũng không cần phải liều ngươi chết ta sống, đến một chút thì ngừng lại.
Cơ Hạo Ảnh nhìn thấy bóng dáng Tiết Dịch biến mất không thấy gì nữa, thu hồi tầm mắt, nhắm mắt lại, lão thần đứng lên, dường như đang đợi người đối thủ khiêu chiến tiếp theo.
Lý Huyền khuyến khích nói: “Lục huynh, lên dạy dỗ hắn một trận, ta không ưa dáng vẻ giả tạo của người này.”
Lục Trần lắc đầu, nói: “Không vội!”
Mặc dù Lục Trần nóng mắt với hai nhẫn không gian, nhưng lại rất có kiên nhẫn, xem có còn người khiêu chiến Cơ Hạo Ảnh hay không, đợi đối phương thắng lấy Ngộ Đạo đan của người khiêu chiến, có được số lượng nhất định, như vậy hắn ở trên cao đánh bại Cơ Hạo Ảnh, thắng tất cả Ngộ Đạo đan cũng không muộn.
“Thực lực Cơ huynh lại tiến bộ rất lớn so với năm trăm năm trước.” Không lâu sau, một âm thanh sang sảng vang lên.
Chỉ thấy ở nơi xa, có hai thanh niên cả quyết mà đến, một người mặc áo bào màu tím, dung mạo phong thần như ngọc, cảm giác ngũ quan lập thể rõ ràng, tóc bó đen nhánh buộc ghim, tư thế long hành hổ bộ, khí chất phóng khoáng vô cùng, đai lưng màu tím viền vàng, khiến cho thân thể của hắn thon dài vô cùng, trên người lưu chuyển sinh tử sâu xa nhè nhẹ.
Dung mạo một thanh niên khác cũng xuất sắc đến cực điểm, hết sức anh tuấn, người mặc trường bào màu lam, trên mặt treo nụ cười hiền dịu mấy phần, cho người ta một loại cảm giác rất dễ thân cận.
Hết chương 1897.
1tienvuc.vn bi-day-do-thanh-thanh-truyen-chuchuong-1898
Bạn cần đăng nhập để bình luận