Bị Dạy Dỗ Thành Thánh - Sư Phụ Nhà Ta Siêu Hung Dữ

Chương 227: Kết bạn

“Ta thua chính là thua, sẽ không tìm lý do.”
Tử Hằng nghe xong lời này, quả thực thoải mái như ăn quả nhân sâm, lời này của Lục Trần hoàn toàn cho hắn mặt mũi, khiến hắn không còn cảm giác thắng không quang minh.
Tử Hằng vỗ vỗ bả vai Lục Trần, sảng khoái cười nói: “Lục Trần huynh, ta nhất định sẽ kết giao người bạn như ngươi.”
Trước khi đến, vốn tưởng rằng Kiếm tử sẽ rất cao ngạo, lấy thân phận đè người.
Hiện giờ nhìn thấy Kiếm tử không như vậy, không chỉ khiêm tốn, còn rất biết nói chuyện, làm cho người ta vui vẻ, cho hắn đủ mặt mũi.
Tử Hằng dần dần buông lỏng đề phòng Lục Trần.
Lục Trần cũng cười nói: “Có thể quen biết Tử Hằng huynh cũng là vinh hạnh của ta.”
Nhìn hai người họ giả vờ qua lại, sắc mặt Hoàng Niên trưởng lão với Kim Anh Tuấn đờ đẫn.
Hai người họ hoàn toàn không ngờ lại có cảnh tượng như vậy, hoàn toàn trái ngược với tưởng tượng trong lòng bọn họ.
“Mặc dù ta với Tử Hằng huynh gặp mặt lần đầu, nhưng vừa thấy đã như người quen.” Lục Trần mở miệng nói: “Chi bằng ở lại ăn bữa cơm đi.”
Tử Hằng cười ha ha: “Có thể kết bạn với người quang minh lỗi lạc như Lục huynh, lòng ta rất an ủi, nên đương nhiên không say không về.”
Lục Trần dặn dò thị nữ đi chuẩn bị thức ăn ngon.
Hoàng Niên trưởng lão không biết trong bụng Lục Trần bán thuốc gì, truyền âm cảnh cáo: “Thiếu chủ, ngươi tốt nhất vẫn nên đề phòng Lục Trần, tiểu tử này không phải thứ tốt.”
Tử Hằng nghe được Hoàng Niên trưởng lão nói, không đáp lại.
Trong lòng hắn tự có cân nhắc.
Tuy rằng bề ngoài hắn với Lục Trần giao tiếp, nhưng trong lòng vẫn có chút đề phòng, dù sao hắn từng một mình ra ngoài lịch luyện, hiểu rất nhiều thứ dối trá, biết người biết mặt không biết lòng.
Đương nhiên không thể nào lập tức trở thành tri kỷ với Lục Trần được.
Nhưng thoạt nhìn bề ngoài, Lục Trần lại không có chút sơ hở nào.
Còn có phải thật lòng hay không, còn phải xem tình hình tiếp theo.
Chỉ chốc lát sau, thị nữ đã chuẩn bị xong bữa tiệc tối, màu sắc hương vị đều là món ngon.
Lục Trần mời Tử Hằng ngồi xuống, Tử Hằng cũng không khách sáo.
“Rốt cuộc sư đệ đang giở trò gì vậy?”
Kim Anh Tuấn tiến lại gần, cũng ngồi xuống bên cạnh.
“Vị này là?” Tử Hằng nhìn về phía Kim Anh Tuấn, hỏi.
“Ta là…” Kim Anh Tuấn vừa định mở miệng tự báo tên, Lục Trần đã mở miệng trước: “Một người không quan trọng, có thể bỏ qua.”
Kim Anh Tuấn: “Đù…”
Tên c-h-ó đó xem hắn là không khí sao, ngay cả cơ hội giới thiệu cũng không cho.
“Ha ha, đùa chút thôi, hắn tên là Kim Anh Tuấn, dựa theo bối phận thì là sư huynh của ta.” Lục Trần nói.
“Ồ!”
Tử Hằng nhìn Kim Anh Tuấn, rồi không để ý đến nữa.
Lục Trần rót bốn chén rượu, nhìn về phía Hoàng Niên cách đó không xa, mở miệng nói: “Hoàng trưởng lão, ngươi cũng đến ngồi đi.”
Hoàng Niên cũng không khách sáo, đi tới bên cạnh ngồi xuống, hắn cũng muốn nhìn xem rốt cuộc Lục Trần muốn làm gì.
Lục Trần đưa ba chén rượu cho ba người họ, sau đó giơ chén rượu của mình lên, mở miệng nói: “Tử Hằng huynh, ta kính trước.”
Lục Trần nói xong, ngửa đầu uống chén rượu đó.
Tử Hằng cũng không khách sáo, uống một chén.
“Tử Hằng huynh lớn hơn ta mấy tuổi, tu vi cũng cao hơn ta, từ hôm nay trở đi, ta sẽ nhận Tử Hằng huynh là đại ca.” Lục Trần mở miệng nói.
“Đại ca, ta kính ngươi một chén!” Lục Trần lại rót cho mình một chén, hai tay nâng chén, sau đó uống một hơi cạn sạch.
“Đại ca.”
Ánh mắt Tử Hằng chợt lóe, Kiếm tử nhận hắn là đại ca.
Điều này là thật lòng sao?
Hắn là nhân vật cấp Thánh tử, Kiếm tử có địa vị cao lại nhận hắn làm đại ca, nếu truyền về Kiếm Đế cung chắc chắn hắn sẽ có mặt mũi gấp bội.
“Ha ha, Lục huynh khách khí rồi, ta và ngươi kết giao bình thường là được rồi.” Nhưng Tử Hằng cũng không phiêu, mỉm cười nói.
“Không, ta phải nhận ngươi làm đại ca!” Lục Trần cố chấp lắc đầu, nói: “Ta không chỉ phải nhận ngươi làm đại ca, hơn nữa còn phải cho đại ca một món quà có ý nghĩa phi phàm, món quà này, ta đã quý trọng mấy năm, vốn chuẩn bị thăng cấp Hoàng cảnh mới dùng, nhưng hiện tại nhận ngươi làm đại ca, sẽ lấy ra trước.”
Ba người họ nghe Lục Trần miêu tả thì gợi lên lòng tò mò.
Lục Trần lấy ra một bình Tiên Nhân túy dưới sự chú ý của ba người họ, hắn mở nắp bình ra, lập tức, một mùi rượu kỳ dị tràn ngập không gian.
Không gian tràn ngập mùi rượu nồng đậm, không thể xua tan được.
Ba người họ ngửi thấy mùi rượu này, vẻ mặt lập tức tỉnh táo.
Chỉ ngửi thấy mùi, linh hồn như đã lên trời, phiêu phiêu dục tiên.
“Tiên Nhân túy, có thể tẩm bổ thần hồn, đột phá cảnh giới nhỏ, củng cố cảnh giới…” Lục Trần mỉm cười nói.
“Tiên Nhân túy!”
Ba người họ trong nháy mắt thất thanh, lộ ra sắc mặt khiếp sợ.
Tiên Nhân túy đứng thứ chín trên bảng xếp hạng rượu ngon, thịnh hành toàn bộ mười vực, thuộc loại rượu ngon hiếm có, tác dụng rất lớn đối với Hoàng cảnh, nghe nói trong trạng thái buồn ngủ có thể gia tăng lĩnh ngộ quy tắc, ngoài ra võ giả dưới Nguyên Thần cảnh, nghe nói uống một ngụm có thể trực tiếp đột phá một cảnh giới nhỏ.
Tiên Nhân túy rất quý giá, quan trọng là nguyên liệu đều là linh quả, đóa hoa khan hiếm, cho nên rất khó tìm trên thế gian.
Thông thường mà nói, xuất hiện một bình nhỏ ở bên ngoài đều sẽ thu hút mọi người điên cuồng đấu giá, dù sao thì tác dụng của Tiên Nhân túy quá lớn, quá khan hiếm.
Hiện tại Lục Trần lại lấy ra một bình.
Sao ba người họ không kinh ngạc được.
Lục Trần ra vẻ không nỡ nói: “Vốn ta chuẩn bị giữ lại bình Tiên Nhân túy này, đợi sau này thăng cấp lên Hoàng cảnh mới sử dụng, nhưng ai bảo hôm nay ta nhận được đại ca chứ, nên lấy ra để chiêu đãi các ngươi.”
“Lục huynh, vậy mà ngươi lại có Tiên Nhân túy!” Một lúc sau, Tử Hằng mới lấy lại tinh thần, lẩm bẩm nói.
Tiên Nhân túy quá khan hiếm, nghe nói khắp cả Kiếm Đế cung chỉ có cung chủ mới có hai bình, hơn nữa luôn cất giữ, không nỡ lấy ra uống.
Hiện tại Lục Trần lại nỡ lấy ra Tiên Nhân túy để chiêu đãi hắn, điều này khiến trong lòng Tử Hằng đầy cảm động.
Bạn cần đăng nhập để bình luận