Bị Dạy Dỗ Thành Thánh - Sư Phụ Nhà Ta Siêu Hung Dữ

Chương 1615: Thiên Nguyên giới sụp đổ

Bóng người này chính là thanh niên hoàng bào, nhưng bộ dạng hắn cực kỳ thê thảm.
Trước đây thanh niên hoàng bào có khuôn mặt vừa anh tuấn lại yêu dị, nhưng hiện giờ, toàn thân giống như bị thiêu cháy, trên mặt bốc lên khói đen khiến dung mạo đã thay đổi hoàn toàn, chỉ có đôi mắt là còn nguyên vẹn.
Thanh niên áo vàng bị trọng thương, không thể khôi phục như cũ trong thời gian ngắn mà chỉ có thể giữ nguyên bộ dáng hiện tại.
Hơi thở của hắn dao động yếu hơn rất nhiều so với lúc trước.
"A."
Thanh niên hoàng bào ngửa mặt lên trời hét lớn, sương mù màu vàng vô tận phun ra từ trên người hắn và bao trùm tất cả mọi thứ xung quanh, sau đó hắn đạp mũi chân, hoá thành một tàn ảnh bay vút lên trời, đuổi theo đám Lục Trần.
Thanh niên hoàng bào nổi giận, như thể có một ngọn lửa đang bùng cháy trong lồng ngực hắn. Từ khi sinh ra ý thức tới nay, đây là lần đầu tiên hắn phải chịu tổn thất lớn như vậy.
Hắn chuẩn bị nghiền nát thanh niên kia thành tro bụi.
Mọi người đều cảm giác được thanh niên hoàng bào đang điên cuồng đuổi theo sau, nhưng hẳn là đối phương không đuổi kịp, bởi vì khí tức của đối phương đã yếu đi rất nhiều, cuối cùng cả đám chạy đến một khu vực vô cương thông qua một khe nứt.
Thanh niên hoàng bào muốn đuổi theo tới đó nhưng giới lực vô hình đã lan ra chặn hắn lại.
"Ý chí Thiên Nguyên giới, ngươi tìm chết." Hai mắt thanh niên hoàng bào đỏ ngầu, hắn gào lên một tiếng.
Nhưng đúng vào lúc này, ánh mắt hắn hơi ngưng lại, trong lòng nổi lên một dự cảm xấu.
Bầu trời đột nhiên rung chuyển, hư không vỡ nát đang sụp xuống không ngừng, mặt đất nứt toạc ra như mạng nhện khiến dung nham nóng chảy phun ra ngoài, phóng lên trời mấy ngàn thước.
"Cùng nhau bị huỷ diệt với ta đi." Ý thức Thiên Nguyên giới ngập tràn cừu hận nói ra một câu.
Một luồng sáng trắng xuất hiện trước mặt thanh niên áo vàng, huỷ diệt tất cả mọi thứ xung quanh, sau đó hai mắt hắn tối sầm lại và mất đi ý thức.
Cùng lúc đó, đám Lục Trần chạy tới khu vực không biên gới, Lý Huyền lập tức sử dụng tàu Phiêu Bạt Giả để tất cả mọi người cùng lên thuyền.
tàu Phiêu Bạt Giả hoá thành một tia sáng và lao đi với tốc độ cực nhanh.
Ầm ầm!
Ngay khi tàu Phiêu Bạt Giả ra khỏi đó cách mười vạn dặm, phía sau bỗng vang lên tiếng nổ đinh tai nhức óc. Mọi người quay đầu nhìn về phía Thiên Nguyên giới, xa xa xuất hiện một dốm sáng nhỏ bằng hạt gạo, nhưng ngay sau đó, đốm sáng bằng hạt gạo đã được phóng đại vô hạn và toả ra ánh sáng chói lọi.
Giống như một ngôi sao nổ mạnh phát ra hào quang vô tận, thắp sáng khu vực vô cương tối tăm, ánh sáng chói mắt huỷ diệt tất cả mọi vật.
Mọi người vội vàng nhắm mắt lại, có người nhắm mắt muộn quá đã khiến đồng tử chảy máu.
Oành!
Một làn sóng xung kích giống như bầu trời sụp đổ quét qua khiến tàu Phiêu Bạt Giả trực tiếp bị đẩy xa ngàn dặm.
Cũng mày, tàu Phiêu Bạt Giả là pháp bảo Tạo Giơi cảnh cứng cáp nhất, nếu không nó đã sớm bị sóng xung kích xé thành từng mảnh.
Khụ khụ khụ!
Mọi người trên tàu Phiêu Bạt Giả đều bị sóng xung kích quét qua thân thể khiến họ hộc máu mồm, sắc mặt cũng trở nên tái nhợt.
Sóng xung kích vừa rồi có sức mạnh huỷ thiên diệt địa, còn đáng sợ hơn cả uy lực tạo bảo của Tạo Giới cảnh.
Cũng may đã cách xa mười vạn dặm, nếu như nằm trong trung tâm vụ nổ, chỉ sợ sẽ bị bạch quang chói mắt hoà tan.
Mọi người đều biết chuyện gì diễn ra vừa rồi, chính là ý chí của Thiên Nguyên giới muốn đồng quy vô tận với Tà Thần nên đã cho thế giới nổ tung.
Nhưng liệu Tà Thần biến thái kia có bỏ mạng trong sức mạnh huỷ diệt thế giới không?
Đám Lý Huyền đứng trên mạn thuyền với tâm trạng vô cùng nặng nề vì họ đã mất hơn mười thủ hạ.
tàu Phiêu Bạt Giả đi lang thang khắp khu vực vô cương. Hai ngày sau, Lý Huyền nhìn Lục Trần, nói: "Lục huynh, đã tới Thần giới rồi."
"Lục huynh, ngươi thật sự không tới Nguyên giới cùng chúng ta sao?" Hải Tu Minh không cam lòng hỏi.
Sở dĩ bọn họ có thể sống sót là vì Lục Trần đã bắn ra một mũi tên mang tính quyết định, nếu không bọn họ đã bị Tà Thần bắt làm nô lệ từ lâu rồi. Tuy mọi người không nói gì nhưng tất cả đều nhìn Lục Trần bằng ánh mắt cảm kích.
"Tạm thời không đi." Lục Trần lắc đầu nói: "Sau này nếu có cơ hội, ta sẽ tới Nguyên giới."
"Tái kiến."
Mọi người lần lượt chào hỏi Lục Trần, sau đó tàu Phiêu Bạt Giả hoá thành quang ảnh biến mất trước mặt Lục Trần, chẳng mấy chốc đã lẫn vào bóng tối mờ mịt.
Sau khi tàu Phiêu Bạt Giả biến mất, Lục Trần lấy Đạo Vận châu của Thần giới để cảm ứng vị trí chính xác của Thần giới.
Lục Trần nhanh chóng phát hiện ra vị trí chính xác và tìm thấy một khe hở trên bức tường kết giới.
Lục Trần vọt tới và lao thẳng vào đó.
Lục Trần xuyên qua một lớp giới lực vô hình và thành công tiến vào Thần giới.
Thần giới thuộc loại thế giới tương đối nổi danh, trừ việc tu hành giả của Thần giới thường xuyên đi khắp các thế giới xung quanh và được nhiều người biết tới ra, còn bởi vì giới chủ Thần giới đã để lại danh tự của mình ở Nguyên giới.
Nguyên giới thuộc loại thế giới trung tâm, nơi đây tập hợp tu hành giả từ chư thiên vạn giới. Thần giới, nơi giới chủ tồn tại đương nhiên sẽ được quần chúng biết tới.
Thần giới là hệ thống huyết mạch và về cơ bản, độ mạnh yếu của huyết mạch sẽ ảnh hưởng đến thành tựu sau này.
Bạn cần đăng nhập để bình luận