Bị Dạy Dỗ Thành Thánh - Sư Phụ Nhà Ta Siêu Hung Dữ

Chương 785: Huyết Hầu Nhẫn xuất quan

Dù sao có thể bị trấn áp ở phía dưới Phục Ma sơn mấy vạn năm, mấy chục vạn năm đều không luyện hóa được ma tính, cũng không có ma đầu tử vong, ai nấy đều là người nổi bật trong Thánh Vương, nên Huyết Viêm thánh vương hoàn toàn không phải là đối thủ.
Lục Trần cười cười, nói: “Xem ra hành động này của ta dư thừa rồi.”
Lăng Nguyên Cơ nói: “Vốn không phải, lỡ như Hoàng triều Huyết Viêm thần phục ma đầu đó, vẫn phải nhờ Lục thiếu tìm người.”
“Nói cũng đúng, chờ đi!” Lục Trần cười cười, nói.
...
Một đám cường giả đứng sừng sững trong hoàng cung nguy nga, sắc mặt mỗi người đều ngưng trọng, còn có một tia hoảng sợ không che dấu được.
Bởi vì gần đây tin tức thành Huyết Viêm đột nhiên bộc phát ra thật sự khiếp người quá rồi, đó là cuộc nói chuyện của Huyết Đằng và người phụ trách Long Thị, nội dung nói chuyện là Hổ Liệt Tửu.
Hơn nữa theo hình ảnh ghi lại, Huyết Đằng thật sự đã lấy ra Hổ Liệt Tửu.
Khi bọn họ biết được tin tức này thì đã lập tức phong tỏa toàn thành nhưng lại chậm một bước, tin tức sớm đã truyền ra ngoài, dùng thời gian cực ngắn truyền khắp Hoàng triều Huyết Viêm, hơn nữa còn điên cuồng khuếch tán ra bên ngoài.
Giờ phút này, bọn họ thật sự là đầu to như đấu.
Một câu nghi hoặc “Tại sao Huyết Đằng lại có Hổ Liệt Tửu” phá vỡ không khí nặng nề của cung điện.
“Sao ta biết được!” Huyết Hầu Liệt tâm phiền ý loạn nói: “Chuyện này liên quan trọng đại, làm không tốt Hoàng triều Huyết Viêm chúng ta sẽ bị diệt tộc, ta đã thông báo cho phụ thân và huynh trưởng, đợi hai người họ đi ra sau đó quyết định.”
Khoảng thời gian này, Hoàng triều Huyết Viêm bọn họ thật sự phiền phức rất nhiều, đầu tiên là gặp phải một ma đầu dã tâm bừng bừng muốn bọn họ thần phục, nộp toàn bộ tài nguyên, hiện giờ lại xuất hiện chuyện này đủ để khiến cho Hoàng triều Huyết Viêm đều chôn vùi.
“Rượu này có khả năng là giả hay không?” Lại một người nói: “Nếu là giả thì tốt, đến lúc đó Hổ tộc bên kia tới hỏi tội thì cứ nói có người hãm hại chúng ta.”
“Rượu là thật.”
Một âm thanh khàn khàn vang lên, một lão giả tóc hoa râm mở miệng nói.
Người này chính là Long Hình, người cầm lái của Long Thị.
Người phụ trách Long Thị là người đầu tiên tìm hắn nói rõ chuyện Hổ Liệt Tửu, sau đó hắn không chậm trễ đến hoàng cung nói rõ chuyện này.
“Đúng rồi, Huyết Đằng đâu, vẫn chưa dẫn đến sao?” Huyết Hầu Liệt lạnh như băng hỏi.
Tất cả mọi chuyện đều là vì cháu trai của mình mà ra, làm phế vật thì cứ làm phế vật đi, vì sao mang đến tai nạn lớn như vậy cho Hoàng triều Huyết Viêm chứ.
Soạt soạt soạt!
Tiếng phá không vang lên, chỉ thấy một nam tử dẫn theo Huyết Đằng chạy tới, Huyết Đằng say sỉn mắt mông lung, đầy mùi rượu, ồn ào muốn uống rượu.
Nam tử đó trực tiếp ném Huyết Đằng xuống đất như một chú cún.
Ầm đùng!
Theo đó, một luồng uy áp cực kỳ mạnh mẽ tràn ngập trong phòng, chỉ thấy một nam tử trung niên mặc hoàng bào, vẻ mặt lãnh khốc xuất hiện, sắc mặt hắn nghiêm túc, mày rậm mắt to, cho người ta loại cảm giác không nói nên lời.
Hơn nữa khí tức lại rất mãnh liệt, ít nhất khí tức của hắn có thể áp chế cường giả trong đại điện mở miệng không nói được.
Huyết Hầu Nhẫn, Hoàng chủ của Hoàng triều Huyết Viêm, từ ngàn năm trước đã là nhân vật Thánh Quân viên mãn, nhưng vẫn không chạm tới bức tường giới của Thánh Vương, cho nên đã giao mọi việc cho nhị đệ Huyết Hầu Liệt của mình rồi dốc lòng tu luyện.
Nói rõ chỉ có gặp phải chuyện sinh tử tồn vong mới được tìm hắn.
Ít nhất ma đầu của Hoàng triều Nam Bình đưa đến những lời uy hiếp cũng không ảnh hưởng đến hắn.
Bởi vì trong mắt Huyết Hầu Nhẫn, mặc dù ma đầu đó uy hiếp bằng miệng nhưng nhất thời vẫn chưa nắm trong tay lực lượng của Hoàng triều Nam Bình, không có khả năng ra tay với bọn họ.
Nhưng lần này thì khác, con trai của hắn đã mang đến tai nạn lớn cho Hoàng triều Huyết Viêm, cho nên hắn mới đi ra ngoài.
“Bái kiến Hoàng chủ!”
Huyết Hầu Nhẫn xuất hiện, tất cả mọi người ở đây bao gồm cả Huyết Hầu Liệt đều hành lễ với Huyết Hầu Nhẫn.
Huyết Hầu Nhẫn khẽ gật đầu, sau đó lạnh như băng nhìn nam tử còn đang nói nhảm trên mặt đất, sắc mặt lạnh như mùa đông khắc nghiệt, khí tức cuồng bạo hẳn lên, giờ phút này, Huyết Hầu Nhẫn rất muốn ra tay đánh chết, nhưng lại nhẫn nhịn, dù sao thì Huyết Đằng cũng là con trai của hắn.
Sau cùng, một luồng thần niệm khủng bố xâm nhập vào trong đầu của Huyết Đằng, ẩn chứa âm thanh giận dữ: “Nói bậy trên đại điện còn ra thể thống gì.”
“Ai đó?”
Huyết Đằng thoáng cái tỉnh táo lại, sau đó nhìn thấy nơi này vốn không phải là phủ đệ của hắn mà là đại điện, đại điện thượng triều của hoàng cung, đám cường đều có mặt ở xung quanh, bao gồm nhị thúc Huyết Hầu Liệt của hắn.
“Phụ thân!”
Bỗng nhiên Huyết Đằng cảm nhận được một ánh mắt lạnh như băng nhìn lấy hắn, sắc mặt trở nên trắng bệch, run rẩy nói: “Phụ thân, chẳng phải ngươi đang tu luyện sao, sao lại ra ngoài rồi.”
Huyết Đằng rất kính sợ phụ thân này của mình.
“Ngươi nói xem!” Cơ thịt trên mặt Huyết Hầu Nhẫn co giật, cực lực áp chế giận dữ, lạnh giọng nói: “Hổ Liệt Tửu đâu, ngươi lấy được từ đâu ra vậy, còn không mau nói hết ra cho ta.”
“Hổ Liệt Tửu, Hổ Liệt Tửu gì?” Vẻ mặt Huyết Đằng vô tội hỏi.
Chuyện đã đến mức nước sôi lửa bỏng nhưng Huyết Đằng lại giả vờ ngốc, cũng không màng đối phương là Hoàng tử, trong đại điện, ánh mắt mỗi người nhìn Huyết Đằng đều cực lạnh.
Trong lòng thầm nghĩ, nếu con trai mình phạm phải chuyện ngốc tày trời này thì sớm đã bị chưởng chết rồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận