Bị Dạy Dỗ Thành Thánh - Sư Phụ Nhà Ta Siêu Hung Dữ

Chương 1431: Một con hổ nhỏ (2)

Huyết Oán Mãng Ngưu cấp Chí Tôn này trực tiếp phơi thây tại chỗ, sau khi chết đi thì hiện ra cơ thể khổng lồ như núi nhỏ.
Đám yêu xem chiến bên trong lạch trời hoàn toàn ngơ ngác tại chỗ, cảm giác như trước mắt xuất hiện ảo giác.
Tinh anh trong Hoàng tộc ra tay, lại là mãng ngưu rất mạnh mẽ, sao vừa đối diện đã bị giết ngay tức khắc rồi.
Sau mấy giây yên lặng, tộc Huyết Oán Mãng Ngưu và Tam Đầu Ngạc hoàn toàn điên cuồng.
“Sơ suất rồi, vốn tưởng rằng là một con sâu mọt nhỏ, không ngờ lại là một con hổ nhỏ.”
“Các ngươi có thấy rõ công kích vừa rồi của đối phương không, đó là chiêu thức gì, sao một kích đã cắt được phòng ngự, phá hủy nguyên thần vậy?”
Bởi vì Lục Trần phóng thích kiếm ý Sát Lục gần người thanh niên, hơn nữa Thiên Yêu ở bên trong lạch trời cách rất xa, cũng không có cường giả Đế cảnh chú ý cho nên bọn họ không thấy rõ Lục Trần ra tay như thế nào, hiện tại đều đang suy đoán.
“Có thể dễ dàng phá giải phòng ngự của tộc Mãng Ngưu, lẽ nào là kiếm ý!”
Kiếm ý của Kiếm Đế cung là lực lượng sắc bén cực hạn được thế gian công nhận, không giống đại đạo nhưng lại đáng sợ hơn đại đạo, cho nên bọn họ lập tức liên tưởng đến kiếm ý.
“Không đúng, hình như ta không cảm nhận được kiếm ý!” Có Thiên Yêu phản bác.
Tóm lại, một tinh anh của tộc Huyết Oán Mãng Ngưu phanh thây tại chỗ khiến đám Thiên Yêu rất giận dữ.
“Các ngươi xem thằng nhãi đó đang làm cái gì, hình như là lột da.”
“Hắn cắt một cái chân sau rồi!”
“Hắn bắt đầu nhóm lửa rồi…”
Đám Thiên Yêu nhìn động tác của thanh niên nào đó trên đại lục, lập tức ngây ra tại chỗ, nửa ngày sau mới phản ứng lại, không lẽ con sâu mọt đó muốn ăn Huyết Oán Mãng Ngưu sao.
Ngay lúc con sâu mọt bên ngoài đặt đùi trâu đã xử lý lên trên lửa nướng, Thiên Yêu bên trong lạch trời mới xem như ý thức được là thật sự muốn ăn tinh anh tộc Mãng Ngưu bị chém giết.
“Tức chết ta rồi!”
Cảnh tượng này khiến tộc Huyết Oán Mãng Ngưu bên trong tức đến muốn xuất thế thăng thiên, toàn thân đều toát ra hỏa khí nóng bỏng.
Cảnh tượng bên ngoài quả thực là không thể chịu được.
Bởi vì đã lâu Lục Trần không ăn thịt Huyết Oán Mãng Ngưu nên có chút hoài niệm, sau khi chém giết đối thủ, không thể chờ đợi được cắt một cái chân sau, nhóm lửa bắt đầu nướng ngay tại chỗ.
Chỉ chốc lát sau đã truyền đến hương thơm ngào ngạt.
Bên trong lạch trời, từng ánh mắt âm u lạnh lẽo xanh biếc nhìn chằm Lục Trần, hỏa diễm trong mắt thêu đốt rất dồi dào, cảnh tượng này được ngày càng nhiều Thiên Yêu phát hiện, tức giận đến mức đầu đều bốc khói.
Loại người gì vậy, chém giết đối thủ còn muốn ăn tươi tại chỗ, ngươi nói xem ngươi ăn thì thôi đi, còn làm dưới mí mắt của bọn ta nữa.
Thật ra bọn họ cũng không suy nghĩ, lúc bộc phát chiến tranh, không biết bộ tộc bọn họ đã ăn bao nhiêu con người, hiện tại đến lượt bọn họ bị ăn, chỉ là báo lại mà thôi.
“Lão phu không nhẫn nhịn được nữa, muốn đích thân ra tay chém giết hắn, hừ!” Một Thiên Yêu Thiên Tôn cảnh hét lớn một tiếng, vành tai đều bốc lên khí nóng, ánh mắt xanh lè, giận dữ ngập trời.
“Đáng chết, để ta ra ngoài chém hắn!” Có tiểu bối thanh niên của Huyết Oán Mãng Ngưu hét lên, trong lòng tức giận, nhìn đồng bọn bị nhân loại ăn ngay trước mặt, trong lòng có cảm giác khuất nhục.
Còn người của Hoàng tộc Tam Đầu Ngạc nhìn thấy cảnh tượng này cũng rất giận dữ, chỉ là không giận như Hoàng tộc Huyết Oán Mãng Ngưu, dù sao thì cũng không phải là tộc nhân của bọn họ bị ăn.
Khu vực giới lực mạnh mẽ vặn vẹo xuất hiện hai tinh anh tộc Mãng Ngưu, bọn họ liều lĩnh xông ra ngoài, đi đến trước mặt Lục Trần, đồng tử sát khí đằng đằng, gào thét một tiếng: “Giết!”
Hai người họ trực tiếp xông về phía Lục Trần, sừng trâu huyết sắc bắn ra tia chớp, đan xen thành một mảng, giáng xuống đỉnh đầu của Lục Trần.
“To gan!”
Trên mặt Lục Trần hiển hiện nộ khí, rõ ràng biết bản thân nướng đồ ăn, vừa chín đã đến quấy rầy, mảng lôi đình huyết sắc này giáng xuống chẳng phải là muốn phá hủy thức ăn của mình sao.
Có để cho người ta yên ổn thưởng thức đồ ăn ngon không vậy.
Mặc dù Lục Trần giận dữ nhưng vẫn khiêng chiếc đùi trâu vừa to vừa thô chạy lẹ.
Hai người ra tay nhìn thấy cảnh này, suýt chút nữa cắn nát răng, đương nhiên là bọn họ nhìn ra không phải đối phương chạy vì sợ bọn họ, nếu như sợ thì sẽ không khiêng đùi trâu chạy đi.
Là đối phương đang bảo vệ thức ăn.
“Giết!”
Hai người họ nhìn nhau, khống chế tia chớp huyết sắc, đuổi theo Lục Trần.
Không thể để đối phương ăn đùi trâu được, điều này đối với bộ tộc Huyết Oán Mãng Ngưu bọn họ có tính sỉ nhục quá lớn, truyền ra ngoài thì để mặt mũi ở đâu.
Thiên Yêu bên trong lạch trời nhìn thấy cảnh này cũng tức đến đau răng, đau gan, toàn thân đều đau.
Hai người đuổi theo rõ ràng mạnh hơn nhiều so với người bị giết trước đó, hai người họ có uy thế Chí Tôn viên mãn, huyết khí dồi dào, đạt đến cấp bậc Chí Tôn viên mãn.
Tốc độ của bọn họ cũng rất nhanh, khống chế tia chớp mà đi giống như hai cầu vồng huyết sắc, nhanh không thể tưởng tượng nổi, Lục Trần cũng không hất bọn họ được.
“Tốc độ nhanh quá!” Lục Trần hơi rùng mình, muốn vứt bỏ bọn họ dường như là điều không thể, mà muốn đuổi theo bọn họ cũng không được.
Cho nên, Lục Trần vừa vác đùi trâu bỏ chạy, vừa dùng thần hỏa nướng, vừa đuổi vừa chạy nửa canh giờ, đùi trâu cũng đã chín, mùi thơm tràn ngập, Lục Trần vừa ăn miếng thịt lớn, vừa tiếp tục chạy.
Mặc dù tinh hoa bên trong thịt dồi dào nhưng điều khiến Lục Trần tiếc nuối là không có thời gian thêm gia vị.
Trong lòng hai người đuổi không ngừng ở phía sau thầm mắng, bọn họ ngửi được một mùi thơm, mùi thơm này khiến bọn họ không tự giác mà nuốt từng ngụm nước bọt?
Bên trong lạch trời, rất nhiều Thiên Yêu Mãng Ngưu đều trố mắt nhìn, như bị thiên lôi bổ trúng, cứng đơ tại chỗ.
Bọn họ nhìn thấy thanh niên đó vừa vác đùi trâu chạy trốn, vừa ăn thịt, cảnh tượng này quả thật đã khiêu chiến trùng kích thị giác của bọn họ.
“Đâu có lý này!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận