Bị Dạy Dỗ Thành Thánh - Sư Phụ Nhà Ta Siêu Hung Dữ

Chương 835: Cái giá của chỉ đạo?

Trong lòng Hứa Nhạc ở bên cạnh run lên, cái tên Thư Mộng Lan này, hắn quen thuộc không thể quen thuộc hơn.
Vị Lục huynh trước mắt tìm Thư Mộng Lan có chuyện gì chứ.
Hứa Nhạc há miệng, vốn muốn mở miệng nói hắn biết, nhưng mà suy nghĩ một lúc, thân phận Lục Trần không hiểu được, có thể là kẻ địch, vả lại Đế Nữ vực to lớn, người trùng tên có rất nhiều, thế nên hắn đè nén lời muốn nói vào trong lòng.
Tả Hành kiếm vương dò hỏi: “Kiếm tử các hạ, ngoài tên ra thì còn có đặc điểm nào khác không, ví dụ như đến từ thế lực đứng đầu nào, tu vi ra sao.”
Lục Trần lắc đầu, nói: “Là một gia tộc, cảnh giới hẳn là không quá cao, có thể là Vương cảnh, cũng có thể là Hoàng cảnh.”
Lão già đã nói, mẫu thân có thể chết đi sống lại, nhưng mà phải uẩn dưỡng linh hồn rất lâu, sau khi sống lại rồi mới tu luyện, đoán chừng cũng chỉ là Vương cảnh hoặc là Thánh cảnh.
Tả Hành kiếm vương cười khổ nói: “Kiếm tử các hạ, phạm vi ngươi đưa ra hơi rộng lớn, nếu muốn tìm thì có lẽ phải cần một khoảng thời gian.”
“Ta biết!” Lục Trần gật đầu.
Tả Hành kiếm vương nói: “Không bằng như vậy, Kiếm tử các hạ tới kiếm phái nghỉ ngơi một vài ngày, ta sẽ phát động lực lượng của tông môn tìm kiếm, một khi có tin tức sẽ sai người mang về cho ngươi.”
“Vậy đi thôi!” Lục Trần đứng dậy.
Đoàn người ngự không rời đi, đột nhiên, Lục Trần nhớ tới cái gì, quay đầu lại, nhìn Hứa Nhạc hỏi: “Không phải là ngươi muốn gia nhập Tinh Tượng kiếm phái ư, không đi sao?”
“Đi, đi, đi.”
Hứa Nhạc thấy Lục Trần còn chưa quên hắn, vội vàng gật đầu nói, hưng phấn đi theo.
Tinh Tượng kiếm phái nằm trên một dãy núi xa hơn nghìn dặm ở phía bắc thành Tinh Tượng. Nhìn từ xa, quần thể kiến trúc trùng điệp, cực kỳ khí phái, đoàn người lóe ra, dưới sự dẫn đường của Tả Hành kiếm vương đi tới trước một cung điện trống trải, Tả Hành kiếm vương nhìn Lục Trần nói: “Kiếm tử các hạ hãy ở lại đây đi!”
“Ừ!” Lục Trần gật đầu.
“Bây giờ ta đi phát mệnh lệnh, tìm kiếm người tên Thư Mộng Lan này.” Tả Hành kiếm vương nói xong nhìn về phía Lý Chính Dương, nói: “Dẫn vị tiểu huynh đệ này đi ghi danh.”
“Vâng, trưởng lão.” Lý Chính Dương nhìn sang Hứa Nhạc, nói: “Huynh đệ, đi theo ta.”
Lý Chính Dương không khỏi hâm mộ thanh niên còn chưa đến Vương cảnh này thế mà lại có quan hệ với Kiếm tử Kiếm Đế cung, sau này lĩnh ngộ kiếm ý hẳn là dễ dàng hơn so với bọn họ rất nhiều.
“Tốt tốt tốt!” Hứa Nhạc vui không ngậm miệng được, nếu như là khảo hạch bình thường, có thể hắn sẽ bị Hứa Ly ngăn cản, không vào được.
Bây giờ không cần khảo hạch lại có thể gia nhập Tinh Tượng kiếm phái, cớ sao không làm, hắn theo Lý Chính Dương rời đi.
“Tần Tuyết, người đứng trước mặt ngươi chính là Kiếm tử Kiếm Đế cung Lục Trần, tư chất người này yêu nghiệt, đã ngưng tụ kiếm ý cấp Vương, hơn nữa kiếm kia hoàn toàn tự nhiên, còn mạnh hơn cả sư phụ ngươi, thường xuyên nên đến tìm hắn chỉ giáo, nâng cao kiếm ý của ngươi.” Tả Hành kiếm vương im ắng truyền âm cho Tần Tuyết.
Tần Tuyết ngẩn người, gật đầu nhẹ đến không thể nhận ra.
Tả Hành kiếm vương nói xong thì rời đi.
Đôi mắt đẹp của Tiết Lâm nhìn về phía Lục Trần, khẽ mỉm cười: “Lục soái ca, ta có thể ở chỗ của ngươi chứ.”
Kể từ khi Tiết Lâm biết được thân phận của Lục Trần thì càng có hứng thú với hắn.
“Ta cũng ở nơi này vậy.” Tần Tuyết đột nhiên lên tiếng nói.
Khóe miệng Lục Trần nhếch lên vẻ nghiền ngẫm, liếc nhìn cung điện, hài hước nói: “Có hai mỹ nữ bên cạnh, đương nhiên ta không có ý kiến, ba người cùng ngủ bên trong cũng không thành vấn đề.”
Ba người ngủ?
Hai nàng hơi sững sờ, sau đó rất nhanh đã hiểu ý trong lời nói của Lục Trần, gương mặt hai người đều hơi ửng đỏ, Tiết Lâm lại càng liếc mắt nhìn Lục Trần, mắt to quyến rũ câu hồn, cười hì hì nói: “Được, đương nhiên ta không có ý kiến.”
Tần Tuyết ngược lại đỏ mặt, nói một câu: “Ta ở nơi này là muốn ngươi chỉ đạo ta một chút.”
“Được, ngủ một lần chỉ đạo một lần.”
“Ngươi…”
Tần Tuyết chưa bị đùa giỡn trần trụi như vậy, khuôn mặt ửng hồng, nổi giận vô cùng, sau đó kéo Tiết Lâm, cả giận nói: “Tiết Lâm, chúng ta đi.”
Sau đó hai người biến mất ở trước mặt Lục Trần.
“Ài, cuối cùng cung yên tĩnh rồi.” Lục Trần nhìn hai người rời đi, thu nụ cười đi vào trong cung điện. Hắn không có tâm trạng chỉ đạo đối phương lĩnh ngộ kiếm ý.
Thời gian thoáng qua, Lục Trần ở trong Tinh Tượng kiếm phái khoảng mười ngày. Mười ngày sau, rốt cuộc có một người tới cửa, cất cao giọng nói: “Lục công tử, tông chủ muốn gặp ngươi.”
Lục Trần ra ngoài, hỏi: “Tông chủ các ngươi xuất quan rồi à?”
Người này gật đầu, nói: “Ừ!”
Nhưng trong lòng có phần buồn bực, người này rốt cuộc là người nào mà tông chủ lại muốn gặp hắn.
Một đường không nói chuyện, thanh niên dẫn Lục Trần tới cửa đại điện, sau đó rời đi.
Lục Trần nhìn đại điện, trong đại điện truyền ra một luồng khí tức rất đè nén, đây là khí tức của kiếm ý. Hắn cũng phóng khí tức của kiếm ý đi vào, rất nhanh đã nhìn thấy ước chừng có bốn năm người trong đại điện, Tả Hành kiếm vương đã gặp lần trước cũng ở bên trong.
Lục Trần phóng kiếm ý cấp Vương, cản trở kiếm ý bên trong cung điện, hết sức ung dung đi đến.
Ánh mắt Lục Trần dời tới một nam tử mặc áo bào màu tím. Vóc dáng người này vạm vỡ, máy kiếm mắt sáng, trong ánh mắt như có hai thanh kiếm, sắc bén cực kỳ, từng đường kiếm ý đáng sợ di chuyển trong đại điện kia đều là người này phát ra.
Bạn cần đăng nhập để bình luận