Bị Dạy Dỗ Thành Thánh - Sư Phụ Nhà Ta Siêu Hung Dữ

Chương 1425: Trở mặt không nhận người

Ý niệm trong đầu Đông Hoàng Tịnh lập lòe, cuối cùng cũng nhớ ra, phương thức tu hành của Thần tộc với người này có chút tương tự, Thần tộc là chủng tộc ra đời từ cường giả giới khác kết hợp với Sơn Hải giới.
Bọn họ vốn không tu hồn hải mà là thần anh, chỉ là cách khác với hồn hải nhưng hiệu quả lại giống đến kì diệu.
Rất rõ ràng, thiếu nữ trước mắt không đến từ Thần tộc mà là cường giả đến từ giới khác.
Lục Trần bên cạnh nghe thấy lời nói của Đông Hoàng Tịnh thì rùng mình, quả nhiên thiếu nữ Hi là tồn tại cùng cấp bậc với sư phụ.
Hơn nữa uy thế chỉ mạnh không kém so với sư phụ của hắn.
“Tên háo sắc, nữ tử này là người của Thần tộc sao?” Đông Hoàng Tịnh mở miệng hỏi.
Lục Trần nghe thấy xưng hô này thì hơi bất mãn, mình háo sắc ở đâu, nhưng vẫn trả lời: “Vốn không phải, đến từ giới khác.”
Lục Trần luôn cảm giác thiếu nữ Hi sắp hồi phục, lỡ như lát nữa không nhận ra thì làm sao đây, cho nên bước chân hắn di chuyển ngang, ma xui quỷ khiến đứng ở phía sau Đông Hoàng Tịnh, có ý đồ lấy đối phương làm lá chắn.
Đông Hoàng Tịnh: “...”
Lúc này, thần anh, nguồn gốc của thần lực toàn thân trong ấn đường thiếu nữ Hi đang điên cuồng hấp thu năng lượng tử vong, uy thế ẩn chứa vô cùng đáng sợ, luồng khí tức tử vong này có thể dễ dàng lấy đi mạng của cường giả Thiên Đế cảnh, nhìn kỹ thì lông mi thần anh đang nhắm đó khẽ rung động.
Khí tức quanh người thiếu nữ Hi không ngừng bốc lên, khí lưu tử vong giữa đất trời cuồng bạo, giống như muốn diệt thế.
Mặc dù thần anh không mở mắt nhưng thần lực ẩn chứa trong thần anh cùng với ký ức bị phong ấn bắt đầu dần hồi phục.
Chư thiên vạn giới có một giới vực mênh mông cổ xưa tên là Thần giới, giới vực này rất kỳ lạ, sóng to gió lớn, có hàng trăm triệu vạn nhân loại.
Ở thế giới này, trong cơ thể mỗi người đều chảy xuôi thần huyết, kích hoạt huyết mạch thì có thể tu hành thành Thần.
Chí cường giả đỉnh phong đứng ở Thần giới lấy Thần Đế làm nhất.
Nguyên cả Thần giới này cũng không có bao nhiêu Thần Đế, có không quá hai mươi người.
Mỗi một Thần Đế đều đứng ở đỉnh phong Thần giới, nhưng trong Thần Đế cũng có mạnh có yếu.
Trong đó có một Thần Đế danh Hi nắm giữ tử vong, Thần giới xưng hô là Tử Vong Nữ Thần, Thần Đế Hi chính là tồn tại đáng sợ xếp thứ ba Thần giới, không rơi vào thế hạ phong khi giao thủ với xếp hạng thứ hai trên bảng Thần Đế, từng chống lại võ thần đứng đầu bảng Thần Đế.
Thần Đế Hi quan sát toàn bộ Thần giới, phong thái tuyệt thế, không ai dám chọc.
Nhưng Thần giới lại bị Thâm Uyên xâm lấn, Thần Đế Hi và Thâm Uyên chúa tể tranh đấu, tuy rằng đã chém giết Thâm Uyên chúa tể nhưng nàng cũng bị thương nặng.
Thần Đế Hi quyết định phong ấn thần anh, phiêu lưu ở khu vực vô biên, đợi thương thế từ từ khép lại, đợi đến giây phút tỉnh lại.
Hiện tại, thần anh của Thần Đế Hi đang bắt đầu hồi sinh.
Thần Đế Hi nhớ đến lúc còn nhỏ, lúc thành danh, từng cảnh ký ức đã trải qua, dần dần nhớ lại, cùng lúc này, trong ký ức khổng lồ này còn xen lẫn một ký ức nhỏ, nhưng ký ức này hoàn toàn không đáng nhắc đến so với ký ức khổng lồ của nàng.
Nhưng những ký ức này lại khiến cho cơ thể mềm mại của nàng hơi run rẩy.
Thần anh đang ngủ say trong ấn đường của thiếu nữ Hi bỗng nhiên mở mắt, cùng lúc này, thiếu nữ Hi cũng mở hai tròng mắt, hai tròng mắt không hồn nhiên mà tản ra lạnh nhạt coi thường chúng sinh, ánh mắt này dường như không phải là nhân loại, không có một tia cảm xúc, lại mang theo cao quý uy nghiêm bẩm sinh, lạnh như băng, bất khả xâm phạm.
Đông Hoàng Tịnh lẳng lặng nhìn thiếu nữ Hi, Lục Trần cũng trốn ở sau lưng Đông Hoàng Tịnh vụng trộm nhìn.
Thần Đế Hi vừa mới hồi phục, trong lúc nhất thời ký ức có chút hỗn loạn, nhưng rất nhanh, đồng tử trong nháy mắt mở to, có một chút sắc thái, dần có lửa giận thiêu đốt, mà trong lòng nàng lại không hề có tình cảm, mơ hồ có cảm giác tan vỡ.
“Sao trong ký ức của ta lại có thêm một ca ca, sao ta lại không biết?” Hi trợn mắt tròn xoe, sững sờ tại chỗ.
Nàng có một đoạn ký ức xấu hổ, trong ký ức ca ca đó dẫn nàng đi ăn, nhưng trong nháy mắt đã bán nàng đến hoa lâu, bởi vì ca ca đó cảm thấy khuôn mặt của nàng quá xinh đẹp, cố ý làm xấu mặt, sờ tới sờ lui trên khuôn mặt chưa từng bị bất kỳ kẻ nào chạm vào.
Hơn nữa, nàng lại ghen tuông tranh giành với thiếu nữ nào đó, hôn trên mặt ca ca đó đầy nước bọt.
Sao… bản thân… có thể làm ra những chuyện này, Thần Đế Hi khó tin, cơ thể mềm mại lung lay sắp đổ, không dám nghĩ tiếp.
Từng cảnh trải nghiệm không thể tưởng tượng nổi khiến cho Thần Đế Hi phát điên, trên khuôn mặt lãnh diễm vô cùng xinh đẹp không thể ức chế nổi lên tia đỏ ửng.
Cho dù Thần Đế Hi là Tử Vong Nữ Thần kiêu ngạo lạnh lẽo, nhưng chuyện xảy ra trong khoảng thời gian thần anh ngủ say vẫn tạo thành trùng kích kịch liệt trong lòng nàng.
Ngay lúc trong lòng Thần Đế Hi bị trùng kích rất lớn, Lục Trần nhìn thấy đôi mắt xa lạ đó, lập tức hiểu được thiếu nữ Hi này đã không còn là người mình quen biết.
Cũng vào lúc này, Hi quay đầu nhìn thấy Đông Hoàng Tịnh, đồng tử của nàng vô cùng uy nghiêm nhìn thẳng Đông Hoàng Tịnh, ánh mắt chỉ bình thản lại khiến cho Đông Hoàng Tịnh cảm thấy áp lực gấp bội, mặc dù Đông Hoàng Tịnh rất mạnh, được xưng là không kém cấp bậc Thiên Đế, nhưng đối mặt với đôi mắt lạnh lẽo này vẫn cảm nhận được áp lực.
“Tiền bối!” Đông Hoàng Tịnh mím môi kêu lên một câu.
Hi không để ý đến Đông Hoàng Tịnh, bởi vì nàng chưa bao giờ đặt con kiến hôi ở trong lòng, người có thể khiến nàng nhìn thẳng không đếm đủ hai tay, mà lúc này sự chú ý của đôi mắt lại đặt ở bóng người đang thò đầu ra ở sau lưng của Đông Hoàng Tịnh.
Hi vĩnh viễn không quên được khuôn mặt này, hóa thành tro nàng cũng nhận ra.
Chính là tên đáng ghét này nhân lúc nàng ngủ say để nàng có một đoạn ký ức cực kỳ tồi tệ.
Dần dà, trong đôi mắt lạnh lẽo đó tràn đầy lửa giận thiêu đốt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận