Bị Dạy Dỗ Thành Thánh - Sư Phụ Nhà Ta Siêu Hung Dữ

Chương 845: Biểu huynh đệ

Hứa Nhạc suy nghĩ cẩn thận bối cảnh của Lục Trần, đối phương là Kiếm tử của Kiếm Đế cung Thanh vực, không phải Đế Nữ vực, loại trừ khả năng là kẻ địch của gia tộc ngoại công.
Mặt khác, hắn còn nhớ rõ cô cô Thư Mộng Lan có một đạo lữ tên là Lục Chính Hằng, mà người này lại có tên Lục Trần.
Nói không chừng Lục Trần là con của cô cô.
Mặc dù Hứa Nhạc cảm thấy suy nghĩ này hơi khoa trương, nhưng không thể không thừa nhận sự việc thường trùng hợp như vậy.
Nếu như Lục Trần thật sự là con của cô cô Thư Mộng Lan, cứ rời đi như vậy, về sau có lẽ rất khó gặp lại, có lẽ sẽ không bao giờ gặp lại nữa.
Vì chứng minh suy đoán trong lòng, Hứa Nhạc đã lấy hết dũng khí đi tới trước mặt Lục Trần nói ra tên dì Thư Mộng Lan cùng với tên đạo lữ.
Ánh mắt Lục Trần hiện lên một tia dị sắc khó hiểu, nhìn chằm chằm Hứa Nhạc.
Hiện tại dường như Lục Trần có thể chắc chắn cô cô trong miệng đối phương chính là mẫu thân chưa từng gặp mặt, hắn không tiết lộ tên của lão già ở trước mặt Hứa Nhạc, sở dĩ đối phương biết cái tên này nhất định là biết được từ trong miệng cô cô hắn, cũng chính là mẫu thân của mình.
...
Trên bầu trời, một chiến thuyền bay dưới bầu trời xanh mây trắng hướng về phía xa xôi.
Trên sàn chiến thuyền tổng cộng có năm người, ba nam tử là Lục Trần, Mộ Dung Thu, Hứa Nhạc, cộng thêm hai nữ tử Tần Tuyết và Tiết Lâm.
Hiện giờ Mộ Dung Thu quyết định đi theo hắn nên tất nhiên là cùng với hắn, nguyên nhân Hứa Nhạc lên thuyền cũng rất đơn giản, bởi vì người này nghi ngờ hắn là con trai của cô cô, nếu tính thân thích thì sẽ là biểu ca của Lục Trần, bởi vì tuổi của Hứa Nhạc lớn hơn hắn.
Tần Tuyết đến Nhu Đế cung tham gia đại hội thiên kiêu, mà Tiết Lâm cũng như vậy.
Nguyên Vũ kiếm hoàng bảo Tần Tuyết đi theo Lục Trần, đương nhiên Tần Tuyết sẽ đi cùng.
Kế hoạch của Lục Trần vốn là trực tiếp đi tới Nhu Đế cung, nhưng tin tức Hứa Nhạc mang đến lập tức phá vỡ kế hoạch của hắn.
“Lục Trần, ngươi là đứa con trai cô cô chưa từng gặp mặt, ta là biểu ca của ngươi.” Hứa Nhạc đứng ở bên cạnh Lục Trần, dùng biểu cảm cực kỳ kinh ngạc nói: “Khó trách lúc ta gặp ngươi, trong lòng lại có thiện cảm khó hiểu, có lẽ là liên quan đến huyết mạch thân thích đúng không.”
Khi còn bé, Hứa Nhạc thường xuyên về nhà mẹ với mẫu thân, quan hệ giữa mẫu thân và cô cô vô cùng thân cận, cô cô không chấp nhận việc liên hôn của gia tộc mà thành hôn với võ giả nhỏ nhoi ở vùng ven Hoang vực đã khiến cho ngoại công nổi trận lôi đình.
Trong trí nhớ của Hứa Nhạc, mạng cô cô rất khổ, chia xa đạo lữ mấy chục năm không nói, ngay cả con của mình là nam hay nữ, tên là gì, còn sống hay đã chết dì cũng không biết.
Hiện giờ, con trai của cô cô lại đến Đế Nữ vực tìm mẫu thân từ Hoang vực xa xôi.
Nghĩ đến nếu cô cô biết được, nhất định sẽ rất vui mừng đúng không.
“Trên quan hệ huyết thống thì là như vậy!” Lục Trần khẽ gật đầu, chợt nhìn về phía Hứa Nhạc, nói: “Nói cho ta biết đôi chút tình hình của Thư gia đi.”
Lục Trần không có chút ấn tượng nào với mẫu thân, huống hồ là ngoại công ngoại bà, cữu cữu… mặc dù sắp gặp mẫu thân nhưng hắn lại không kích động như trong tưởng tượng, trong lòng chỉ là bình thản và lạnh lùng.
Gia tộc ngoại công xem thường lão già nhà mình khiến phụ mẫu chia lìa, hắn đâu thể nóng mặt dán lên mông lạnh.
Lần này đi tới Đế Nữ vực ngoại trừ nhận lại mẫu thân ra, còn phải đòi lại công đạo cho lão già.
Lúc này Hứa Nhạc nói: “Ngoại công tổng cộng có sáu người con, bốn người đầu đều là cữu cữu, cô cô xếp thứ năm, mẫu thân ta xếp thứ sáu, tu vi ngoại công là Thánh cảnh sơ kỳ, tám năm trước bỏ mạng trong một di tích, hiện tại người chủ trì đại cục trong gia tộc chính là ngoại bà, ngoại bà là một Nhân Hoàng đại thành.”
“Chỉ là môn phái của tiểu võ giả Thánh cảnh, dựa vào cái gì mà khinh thường lão già nhà ta?” Trong ánh mắt Lục Trần hiện lên một tia lạnh lùng như đao phong, âm thanh lạnh thấu xương, lẩm bẩm.
Hứa Nhạc nghe Lục Trần nói, trong lòng run lên, không biết vì sao hắn lại cảm nhận được oán niệm mãnh liệt từ trong lời nói của biểu đệ, lần này có thể biểu đệ không chỉ đến nhận người thân từ xa mà còn có thể gây ra phiền phức.
Ba người bên cạnh cũng cảm nhận được hàn ý trên người Lục Trần, bọn họ im lặng không nói gì.
“Biểu đệ, ngoại công là một người cực kỳ cố chấp, lấy lợi ích làm trọng, năm đó đã tìm cho cô cô một gia tộc môn đăng hộ đối nhưng cô cô không nghe theo gia tộc sắp xếp, đã chọc giận ngoại công.” Hứa Nhạc cảm khái một câu, lắc đầu nói: “Mẫu thân ta không có quyết đoán như cô cô, lúc nào cũng nhẫn nhục chịu đựng ngoại công, cho nên gả cho phụ thân hiện tại, phụ thân ta là một Hoàng chủ của Hoàng triều, tu vi ở Thánh cảnh hậu kỳ.”
“Thật ra ta cũng không trách ngoại công ta, bởi vì mẫu thân không gả cho phụ thân thì cũng không có ta hiện tại.”
Hứa Nhạc giống tính cách của mẫu thân, luôn nhẫn nhịn tuân theo, vui vẻ chấp nhận cuộc sống hiện tại.
Từ khi ngoại công chết đi, phụ hoàng hắn không còn quan tâm đến mẹ con bọn họ nhiều nữa, hai mẹ con bị những tân phi khác ức hiếp trong hoàng cung, mà phụ thân đó của hắn cũng chỉ nhắm một mắt mở một mắt.
Mặc dù trong lòng Hứa Nhạc hận phụ thân, hận những huynh đệ tỷ muội khác, nhưng vậy thì có cách gì, hắn không có bất kỳ người nào có thể dựa vào, chỉ có bản thân trở nên mạnh mẽ mới có thể ngẩng đầu ưỡn ngực, không bị ức hiếp.
Bạn cần đăng nhập để bình luận