Bị Dạy Dỗ Thành Thánh - Sư Phụ Nhà Ta Siêu Hung Dữ

Chương 1268: Mượn kiếm

Hắn mặc một bộ y phục trắng, không nhiễm một hạt bụi, cực kỳ siêu nhiên.
Dung mạo nữ tử bên cạnh cũng thuộc tư sắc đỉnh cấp, giữa hai hàng lông mày khí khái hào hùng, ánh mắt sắc bén giống như thanh lợi kiếm rời khỏi vỏ.
Nữ tử này tuy đẹp nhưng có lẽ rất ít người dám bắt chuyện.
Toàn thân tản ra ánh sáng mang cảm giác sắc bén, có thể dọa lùi một đám người theo đuổi.
“Ừm.”
Liễu Mục mỉm cười gật đầu, nói: “Sư đệ, giới thiệu cho ngươi đôi chút hai người bên cạnh.”
Liễu Mục chỉ vào thanh niên tóc bạc nói: “Người này tên là Bùi Kỵ, là đệ tử đắc ý của Lạc Quân Lâm tiền bối, hiện giờ có tu vi Chí Tôn cảnh viên mãn, kiếm ý cũng đạt tới cấp Tôn sơ kỳ, về sau có nhu cầu hoặc là vấn đề đều có thể tìm hắn, đương nhiên, nếu hắn hỏi mượn đồ ngươi, ngươi tuyệt đối đừng cho mượn, bởi vì bình thường đều là mượn mà không trả.”
“Đồ đệ của Lạc Quân Lâm kiếm đế?” Trong lòng Lục Trần hơi kinh ngạc.
Lạc Quân Lâm kiếm đế là Kiếm Đế mạnh nhất hiện nay của Kiếm Đế cung, song song với Trịnh Thuần Quân, mạnh mẽ đến cực điểm, thực lực khủng bố ngập trời, nếu một chọi một có thể dễ dàng chém giết Thiên Yêu đỉnh Thánh Đế, là tồn tại khiến Thiên Yêu nghe đến là sợ hãi.
Nếu như Thiên Yêu muốn đối phó một trong hai người này thì phải phái ra bốn người cùng cấp bậc cùng đối phó, nếu không sẽ bị giết ngay tức khắc.
Mà thân là đồ đệ của Lạc Quân Lâm, vậy thì chắc chắn chiến lực sẽ cực kỳ biến thái, ít nhất là đi con đường kiếm đạo nhập Thánh Vương.
“Xin chào Bùi sư huynh!” Lục Trần nói một câu.
Chắc chắn chiến lực của nam tử tóc bạc trước mắt thuộc nhóm khủng bố.
Tu vi Chí Tôn viên mãn, kiếm ý cấp Tôn sơ kỳ, có lẽ đối phó với Thiên Tôn bình thường sẽ dễ dàng, cũng có thể bẻ gãy cổ tay của Thiên Tôn trung hậu kỳ.
Đây tuyệt đối là yêu nghiệt đứng đầu Kiếm Đế cung.
Trên người Bùi Kỵ không có chút kiêu ngạo nào, cười mắng Liễu Mục một câu: “Ta với ngươi có thù oán gì, vừa mới gặp sư đệ đã bại hoại thanh danh của ta, ta là kiểu người mượn đồ không trả sao.”
“Xin chào sư đệ, mấy chục năm trước đã nghe qua đại danh của ngươi, hiện giờ lại đi con đường quy tắc kiếm đạo nhập Thánh Vương, chúc mừng!” Bùi Kỵ quay đầu, cười nói một câu với Lục Trần, sau cùng còn đặc biệt bổ sung một câu: “Đúng rồi, ngươi có thể bỏ qua lời vừa rồi của Liễu Mục, ta không phải là loại người mượn đồ không trả.”
“Ta tin!” Lục Trần cười nói.
“Nguyễn Trần Sương này là đệ tử của Trịnh Thuần Quân kiếm đế, có tu vi Thiên Tôn sơ kỳ, kiếm ý cấp Tôn hậu kỳ.” Liễu Mục lại chỉ về nữ tử có vẻ mặt lạnh lùng bên cạnh.
“Kiếm ý cấp Tôn hậu kỳ!” Đồng tử Lục Trần hơi co rụt lại, ánh mắt nhìn về phía nữ tử dần trở nên nghiêm túc.
Tu vi Thiên Tôn sơ kỳ đã lĩnh ngộ được kiếm ý cấp Tôn hậu kỳ, cấp bậc kiếm ý lại đi xa hơn cảnh giới, tuyệt đối là yêu nghiệt trong yêu nghiệt.
Phải biết rằng trong Kiếm Đế cung có rất nhiều đại nhân vật đều bị kẹt ở kiếm ý cấp Tôn, giống như Vương Phúc Hải trưởng lão, là đại cao thủ Thánh Đế cảnh nhưng kiếm ý cũng kẹt ở cấp Tôn đại viên mãn, muốn bước ra bước cuối cùng, ngộ ra kiếm ý màu vàng nhạt, cũng chính là Kiếm Đế cộng tôn, thật sự là quá khó khăn.
Mà Nguyễn Trần Sương trước mắt có tu vi Thiên Tôn sơ kỳ đã có được kiếm ý cấp Tôn hậu kỳ, trên cơ bản đã vượt qua kiếm ý rất nhiều cường giả Đại Đế lĩnh ngộ, có xác suất lớn trở thành tồn tại Kiếm Đế chân chính.
Còn quy tắc nhập Thánh Vương gì đó thì không cần phải nói, tuyệt đối là đi con đường quy tắc kiếm đạo nhập Thánh Vương.
Lục Trần cạn lời, lúc trước ở Cửu Thiên, Yến Tử Hiên nói đi con đường kiếm đạo nhập Thánh Vương rất khó, trong lịch sử Kiếm Đế cung cộng lại không quá trăm người.
Nhưng hiện tại thì sao, trước mặt mình đã có ba người.
Cứ như là bắp cải trên phố vậy.
Nhưng Lục Trần đã nghĩ sai một điểm, đó chính là mỗi người đều có vòng tròn thích hợp với mỗi người.
Ví dụ như Liễu Mục đi con đường quy tắc kiếm đạo nhập Thánh Vương nên những người đồng hành xung quanh trên cơ bản đều giống vậy.
Còn nữa, ngươi đã gặp cường giả Đại Đế nào chơi đùa vui vẻ với một đám võ giả Vương cảnh chưa.
Vòng tròn của Liễu Mục tất nhiên là đỉnh cấp nhất, nên người quen biết tất nhiên cũng không kém hắn, thậm chí còn yêu nghiệt hơn hắn.
Mà hiện giờ trong vạn người của Kiếm Đế cung cũng chỉ có bốn người bọn họ đi con đường quy tắc kiếm đạo thành công.
Bốn tiểu bối trẻ tuổi hiện giờ đều tụ lại một chỗ.
“Chào sư tỷ!” Lục Trần cũng ngoan ngoãn kêu một câu.
“Ừm.”
Nguyễn Trần Sương rất lạnh lùng kiêu ngạo, chỉ khẽ ừm một tiếng, không biết đây là liên quan đến tính cách của nàng hay là vì nguyên nhân khác.
“Có thể cho ta xem Lục Thần kiếm một chút không?” Đôi mắt trong sáng của Nguyễn Trần Sương nhìn về phía Lục Trần.
“Tất nhiên là được!”
Lục Trần ngoan ngoãn móc Lục Thần kiếm ra.
Nguyễn Trần Sương đón lấy, nhìn thanh kiếm trong tay, đây là thanh kiếm khai sáng kiếm ý của Nguyên Sơ kiếm đế, truyền thuyết nói đạo pháp kiếm ý cả đời của Nguyên Sơ kiếm đế đều dung nhập vào bên trong, có thể mượn kiếm ý bên trong để tham ngộ.
Đầu ngón tay Nguyễn Trần Sương lượn lờ một luồng kiếm ý nhàn nhạt, rót vào trong Lục Thần kiếm.
Vù vù vù!
Lục Thần kiếm hơi phát sáng, từng luồng kiếm ý màu vàng kích động ra, bọn họ đều cảm nhận được một luồng lực lượng cấp bậc chí cao từ trên kiếm ý màu vàng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận