Bị Dạy Dỗ Thành Thánh - Sư Phụ Nhà Ta Siêu Hung Dữ

Chương 1701: Thâm Uyên giới chấn động (2)

Bởi vì mỗi tế đàn đều có Thần Hoàng trấn thủ, một đám Thần Vương của Thần giới tới đây, chỉ là toi mạng mà thôi.
Nhưng mà không nghĩ tới, tế đàn thật sự bị phá hủy một cái.
Hai người nhanh chóng rời đi, trở lại thành trì, lập tức bẩm báo tin tức lên thượng tầng, cũng chính là cấp bậc Chúa tể, rất nhanh, dị tộc toàn bộ Thâm Uyên giới đều đã biết chuyện này, trong lòng chấn động không thôi, đúng lúc này, lại truyền đến tin tức thứ nhất, tế đàn lại bị phá hủy một cái nữa.
Dị tộc ở Thâm Uyên giới vừa ngơ ngác, vừa chấn động.
Đầu tiên, tế đàn thành lập ở vị trí cực kỳ hẻo lánh, Thâm Uyên giới lại cuồn cuộn như thế, đám người Thần giới này muốn tìm được tế đàn, chỉ sợ phải hao phí lượng lớn thời gian.
Thời gian đó, cũng đủ để bọn họ điều động cường giả trấn thủ hai cái còn lại.
Nhưng mà không nghĩ tới, cường giả còn đang trên đường, đã nhận được tin tức tế đàn thứ hai bị phá hủy.
Bọn họ rất nghi ngờ, sao người Thần giới tìm được tế đàn nhanh như vậy.
Không chỉ có Thâm Uyên giới chấn động, đám người Võ Minh, Tây Môn Vũ, bọn họ trà trộn vào các loại thành trì, đang cố gắng tìm hiểu tin tức, đồng thời cũng biết được tin tức này, lộ ra thần sắc chấn động.
Bọn họ tới lâu như vậy, không nghe được một chút tin tức hữu dụng nào, nhưng là hiện tại lại nghe được tin tức chấn động hai tế đàn bị phá hủy, tất cả đều sợ ngây người.
Ai làm?
Trong lòng bọn họ không khỏi suy đoán, ai có vận may tốt như vậy, liên tục tìm được hai tế đàn, hơn nữa thành công phá hủy.
Trong lòng mọi người suy đoán hẳn là Lục Trần.
Tìm được tế đàn có lẽ rất khó, nhưng muốn phá hủy tế đàn thì khó càng thêm khó, trong một đám người bọn họ tới đây, chỉ sợ cũng chỉ có Lục Trần có thể làm được.
Mà Lục Trần bên này, đang trên đường đi tới tế đàn thứ ba, trên đường đi, trên pháp bảo phi hành, Hắc Sa đột nhiên ngồi thẳng dậy, sắc mặt vô cùng nghiêm trọng.
“Hắc Sa tiền bối, làm sao vậy?” Lục Trần không khỏi hỏi.
Trên khuôn mặt Hắc Sa vô cùng nghiêm túc, trầm giọng nói: “Chỉ sợ các ngươi không thể phá hủy được cái tế đàn cuối cùng, có Chúa tể tự mình trấn thủ.”
Nghe thấy lời này, vẻ mặt cả đám người trên thuyền thay đổi.
Trên ngực mọi người trên thuyền giống như đột nhiên có một tảng đá lớn đè nặng, tâm trạng trở nên nặng nề.
Vốn đang tưởng rằng dùng thời gian nhanh nhất phá hủy tế đàn Mê Đồ thứ ba, nhưng ngàn lần không ngờ, có cấp bậc Chúa tể tự mình trở về trấn thủ, chuyện này khiến độ khó của việc phá hủy tế đàn trực tiếp tăng cao, tỷ lệ thành công bằng không.
Dù đám người Lục Trần nghịch thiên cỡ nào, nhưng cũng không thể phá hủy tế đàn trước mặt một vị Chúa tể, bởi vì chênh lệch lực lượng hai bên quá lớn, không phải dùng ngoại lực là có thể bù đắp.
Chỉ cần một ý niệm của Chúa tể, là có thể giết sạch toàn bộ Thần Vương, không hề hồi hộp, gần như cũng không cần nghĩ.
Còn Lục Trần, tuy có thể sử dụng bốn món bí bảo đỉnh phong, nhưng từ lần trước thấy qua sự cường đại của Hắc Sa, Lục Trần không cho rằng với cảnh giới hiện tại, có thể đấu với Chúa tể.
Khi mọi người trầm mặc, Hắc Sa cảm khái một câu: “Thực lực của Dương Thuyên cũng không kém gì, đều đã tới gần đỉnh cao, các ngươi muốn phá hủy tế đàn dưới mí mắt của Dương Thuyên, căn bản không có khả năng làm được, cho nên, ta hy vọng các ngươi từ bỏ.”
Lục Trần lẩm bẩm nói: “Chẳng lẽ không có biện pháp khác sao.”
Hiện giờ, bọn họ đã phá hủy hai cái, chỉ còn thiếu cái cuối cùng, là có thể khiến ý chí giới thức tỉnh một lần nữa, thật sự không muốn cố gắng trong khoảng thời gian này thành công cốc.
Đừng thấy chỉ còn một cái, giống như cũng không có quan hệ lớn, nhưng cho dù chỉ dư lại một cái, vẫn có thể khiến ý chí giới ở trong trạng thái ngủ say, nếu phá hủy một cái cuối cùng, ý chí giới thức tỉnh, đến lúc đó, cho dù Bàng Vân đạo tổ muốn bố trí tế đàn Mê Đồ một lần nữa, cũng phải hao phí vô số vạn năm thời gian, khiến ý chí giới rơi vào ngủ say.
Mà Thần giới có thể nghênh đón một đợt phát triển bĩnh tĩnh, nhanh chóng tăng thực lực chỉnh thể của Thần giới.
Cho nên đám người Lục Trần, cũng không muốn phí công nhọc sức.
Hắc Sa gật đầu, nhìn về phía đám người Lục Trần, đưa ra một đáp án rất tàn khốc, bọn họ căn bản không có khả năng phá hủy được tế đàn.
Lần trước người nào đó dựa vào bí bảo đỉnh phong, muốn đánh nhau với hắn, chỉ trong cái giơ tay đã bị hắn trấn áp, nên hiểu rõ, xác suất thành công lần này bằng không.
Một lúc sau, Lục Trần nói: “Tìm một tòa thành trì ở tạm trước, thương lượng đối sách.”
Đám người Lục Trần không từ bỏ, chuẩn bị thương nghị đối sách, lẻn vào một tòa thành trì nhiều Nhân loại ở tạm, đồng thời liên hệ với đám người Võ Minh đang rơi rớt bên ngoài, thời gian hai tháng, Võ Minh, Tây Môn Vũ đều bị triệu tập tới đây.
Một đám người hội hợp, cực kỳ vui vẻ.
Đám người Tây Môn Vũ biết được, sở dĩ Lục Trần tìm được hai tế đàn, thì ra là do “thông đồng” với một vị Chúa tể dị tộc.
Đoàn người kinh ngạc đến rớt cả cằm trên mặt đất, Lục Trần luôn có thể làm ra chuyện kinh thế hãi tục, bọn họ không nghĩ ra, vì sao cấp bậc Chúa tể bán mạng cho Bàng Vân đạo tổ mà Lục Trần cũng có thể mượn sức được, đây thật sự là nghìn lẻ một đêm.
Rất nhanh, bọn họ cũng biết được tế đàn cuối cùng có Chúa tể tự mình trấn thủ, không khí trở nên trầm trọng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận