Bị Dạy Dỗ Thành Thánh - Sư Phụ Nhà Ta Siêu Hung Dữ

Chương 1439: Đàm Tịnh (2)

Trịnh Bằng trực tiếp phớt lờ lời nói này, Đàm Tịnh thiếu chủ sẽ thua sao, quả thực là chuyện cười.
Đàm Tịnh nhìn lướt qua Lục Trần, trong mắt mang theo một tia tự tin kiêu ngạo, mở miệng nói: “Lên chiến đài đi.”
Đàm Tịnh rất bận, thầm nghĩ tranh thủ hai ba phút giải quyết chiến đấu, còn phải trở về trùng kích Thiên Tôn cảnh.
Dưới ánh mắt chăm chú của một đám người, hai người họ song song đi vào chiến đài, phân biệt đi đến đứng phía đối diện.
Đàm Tịnh xòe bàn tay ra, nhanh chóng khắc ấn trận văn trên không trung, vô số đường nhỏ màu vàng kim xuất hiện từ ngón tay hắn đan xen lại thành trận vây chặt Lục Trần ở bên trong, sau đó bên trong trận pháp dấy lên hỏa diễm mãnh liệt giống như biển lửa, hỏa diễm vô cùng vô tận cắn nuốt Lục Trần.
Đàm Tịnh đứng bên ngoài trận pháp, mở miệng nói: “Nếu như không chịu được thì hãy chủ động nhận thua.”
Lục Trần đi đến trước mặt trận pháp, một quyền đấm vỡ kết giới, giây tiếp theo xuất hiện ở bên cạnh Đàm Tịnh, lại đánh ra một quyền.
Xuất hiện biến cố này, không chỉ Đàm Tịnh hay người xung quanh đều không kịp phản ứng, dù sao thì kết giới trận pháp vỡ cũng quá nhanh, vỡ vụn ngay tức khắc.
Đàm Tịnh thấy một quyền vung đến, bóng dáng lập tức bạo lùi, lúc bạo lùi lòng bàn tay nhanh chóng huy động, đánh ra từng trận văn màu vàng kim hình thành lực kết giới có ý đồ ngăn chặn Lục Trần, Lục Trần đánh liên tiếp từng quyền, tay không đánh vỡ nát từng lực lượng kết giới, khiến cho trận pháp không kịp bố trí đã bị đánh nát.
Người xung quanh nhìn thấy cảnh tượng này thì hoàn toàn vui vẻ, Chí Tôn Đàm Tịnh mà Thái Huyền môn chú ý nhất lại bị ép đến mức ngay cả thời gian bố trí trận pháp cũng không có, tạo ra một kết giới mới thì đã bị đánh nát.
Đối với người am hiểu trận đạo mà nói, đây là đại kỵ, cũng là lúc nguy hiểm nhất.
Đàm Tịnh phất tay ném ra hơn mười tấm trận kỳ hình thành trận pháp vây quanh Lục Trần.
Đàm Tịnh cũng là hết cách, với thực lực của hắn có thể bố trí trận pháp trong nháy mắt mà không cần dùng trận kỳ, nhưng hiện tại gặp phải một người tương đối bạo lực, lúc chiến đấu hoàn toàn không kịp khắc trận, chỉ có thể dùng trận kỳ để khắc.
Đàm Tịnh vốn không biết Lục Trần đã nhường rồi, nếu như không nhường, hiện tại hắn đã nằm trên mặt đất, chủ yếu là Lục Trần cảm thấy năm trăm vạn phương linh tinh không đủ, như thế nào cũng phải đánh trận thứ hai, nếu trong nháy mắt đánh ngã Đàm Tịnh xuống đất thì sẽ dọa toàn trường, có lẽ sẽ không ai dám đến khiêu chiến hắn.
Cho nên như thế nào cũng phải để đối phương chiến đấu thêm một chút.
Lục Trần đứng ở bên trong trận pháp màu vàng, cảm nhận được một luồng sát thế, trong lúc suy nghĩ, trận pháp được kích hoạt, vô số ánh sáng vàng giống như đao quang xuất hiện, điên cuồng xoay tròn, xoáy lên một vòng xoáy sát thế, nhanh chóng bao phủ về phía Lục Trần.
Linh lực trong cơ thể Lục Trần bộc phát vô cùng mãnh liệt, trực tiếp chấn nát mảng sát thế này, đồng thời đánh một quyền ra ngoài kết giới.
Rắc rắc rắc!
Kết giới truyền ra tiếng vang thanh thúy, mơ hồ có cảm giác nứt nẻ, xuất hiện mấy khe nứt giống như mạng nhện.
“Bạo lực quá!”
Người xung quanh nhìn thấy cảnh tượng này, trong ánh mắt lộ ra vẻ ngạc nhiên, người này đến từ đại tộc nào vậy, Vu Thể giới sao.
Bởi vì bọn họ đã cảm nhận qua phương thức chỉ dùng nắm đấm, không dùng quy tắc thi triển thuật pháp từ trên người Vu tộc nhân của Vu Thể giới, nhưng rõ ràng trên người đối phương không lưu chuyển vu lực.
Trịnh Bằng của Thái Huyền môn nhìn chiến đấu bên trong, trong lòng hơi thấp thỏm, có dự cảm không tốt, Đàm Tịnh thiếu chủ sẽ không thua đó chứ.
Lúc trước chưa chiến đấu, hắn cho rằng Đàm Tịnh thiếu chủ sẽ thắng nên đã bỏ Đế khí vào trong nhẫn không gian của hắn, hiện tại sao lại cảm thấy Đàm Tịnh sắp thua vậy.
Đàm Tịnh đứng ở ngoài kết giới, trong lúc phất tay lại ném ra hơn mười trận kỳ, lần nữa gia cố lực lượng kết giới, trong trận pháp, hỏa diễm ngưng tụ thành một con Hỏa Long, cơ thể thô to tràn ngập uy thế kinh người, mơ hồ đạt tới khí tức Thiên Tôn cảnh.
Hỏa Long rống lên một tiếng, cắn nuốt về phía Lục Trần.
Lục Trần ngẩng đầu nhìn Hỏa Long, ý niệm vừa động, quy tắc Mạn mở ra khiến cho tốc độ xung quanh chậm lại, tốc độ Hỏa Long gầm thét trở nên chậm rãi, mà Lục Trần nhân lúc này, hai quyền đánh nát kết giới, lúc Hỏa Long muốn vọt về phía hắn, trong nháy mắt lắc mình đi ra bên ngoài.
Ầm đùng đùng!
Hỏa Long và chiến đài va chạm với nhau, phát ra tiếng nổ vang kịch liệt, sóng khí hỏa diễm khiếp người khuếch tán ra ngoài.
“Ta nhận thua!” Sau khi Lục Trần lao ra thì Đàm Tịnh lập tức nói.
Trong nhẫn không gian của Đàm Tịnh còn có trận kỳ khắc ấn nhưng hắn không dùng, bởi vì hoàn toàn không vây được đối phương, tiếp tục ném trận kỳ ra ngoài cũng chỉ là lãng phí, có lẽ cần trận kỳ cấp mười hai mới có thể vây chặt đối phương, hơn nữa hắn mơ hồ cảm thấy trận kỳ vây Thiên Tôn đều không vây được hắn.
Bởi vì uy lực trận kỳ khắc ấn của hắn cũng không tầm thường, Thiên Tôn bình thường đều không dễ dàng đánh nát kết giới, luận lực lượng thân thể thuần túy, có lẽ tên nhãi này đã vượt qua rất nhiều Thiên Tôn.
Hơn nữa nếu như dùng trận kỳ cấp mười hai thì chính là hắn phạm quy.
Thấy Đàm Tịnh nhận thua, Lục Trần cũng dừng lại, nhìn đối phương nói: “Nhường rồi!”
Đối phương dứt khoát nhận thua, không chơi xấu, khiến cho Lục Trần rất hài lòng, vốn không hề chê cười đối phương.
Đàm Tịnh nhìn Lục Trần thật sâu, nói: “Ngươi rất lợi hại, ta cảm thấy lực lượng của ngươi còn mạnh hơn Vu, ta tên là Đàm Tịnh, đến từ Thái Huyền môn.”
“Lực lượng của ta chỉ hơn ngươi mà thôi, nếu như ngươi am hiểu công kích nguyên thần, chỉ sợ ta không phải là đối thủ của ngươi.” Lục Trần nhìn về phía Đàm Tịnh chân thành nói, đương nhiên lời này thật ra là nói với người xung quanh.
Người xung quanh nghe Lục Trần nói vậy, ánh mắt sáng ngời, xem ra chỉ có thể tìm thế lực am hiểu nguyên thần mới có thể lấy Đế khí đến tay, ánh mắt của một Thiên Tôn trong đám người sáng lên, vội vàng truyền âm thông báo cho truyền nhân của thế lực nhà mình.
Bạn cần đăng nhập để bình luận