Bị Dạy Dỗ Thành Thánh - Sư Phụ Nhà Ta Siêu Hung Dữ

Chương 161: Trận pháp cản đường (2)

Đừng nói là Vương cảnh, cho dù là cấp Nhân Hoàng thì cũng phải mất một hai canh giờ mới có thể phá được, trừ phi có trọng bảo trong người.
Kim Mông mở miệng nói: "Tầng trận pháp này rất khó phá vỡ, ngọc phù điều khiển nằm trong tay Tề Hàn."
Tề Hàn, nhân vật cấp Thái tử, con nối dõi có tư chất nhất của Tề Minh, trừ khi bọn họ tìm được hắn và lấy được ngọc phù điều khiển, nếu không trong chốc lát họ sẽ không vào được bên trong.
Kiếm Thu Dịch bước ra, hơi thở bộc phát, đôi con ngươi ánh lên tia sáng sắc bén, có hai luồng sáng lạnh lẽo đang tuôn ra, giống như kiếm ý, hắn nắm kiếm quyết, một luồng kiếm ý lượn lờ ở giữa, cách không nhẹ nhàng điểm về hướng trận kỳ.
Kiếm Ý bắn ra, va chạm với trận kỳ, phát ra một tiếng xuỳ.
Ngay cả kiếm ý mạnh mẽ cũng chỉ phá hủy được bảy tám hoa văn trận kỳ, trông cũng không tồi, nhưng phải biết rằng một mảnh trận kỳ ở xung quanh, có hơn hàng chục nghìn mẫu trận văn, được liên kết với các trận kỳ khác, mà toàn bộ Địa Linh trận cấp sáu, phải đến hơn trăm mảnh trận kỳ.
Nếu cứ tiếp tục phá trận như vậy, không biết sẽ phải phá đến năm nào tháng nào.
Xung quanh, có hàng chục luồng thần niệm không rõ ràng quét qua xung quanh cung Tề Hoàng, đây đều là những người từ các thế lực lớn của thành Tề Hoàng đang dõi theo, người yếu nhất trong thần niệm cũng có tu vi Nguyên Thần cảnh viên mãn, có vài luồng thần niệm Vương cảnh xen lẫn vào trong đó.
Bọn họ biết cung Tề Hoàng có Địa Linh trận cấp sáu bảo vệ, đoàn người Lục Chính Hằng hùng hổ xông tới, muốn vào cung Tề Hoàng thì bắt buộc phải phá vỡ trận pháp.
Nếu như không thể phá vỡ được Địa Linh trận cấp sáu, thì chỉ có thể ở trong quán trọ của thành Tề Hoàng, vậy thì có hơi buồn cười rồi.
Mà một số người trong Hoàng cung thấy bọn họ không vào được, cũng dần dần thoải mái hơn, trong đó còn có một số phần tử hơi nóng vội thậm chí còn mắng nhiếc Võ Vương.
"Võ Vương, ngươi là tên vong ơn bội nghĩa, trời sinh là kẻ phản bội!"
"Phản bội Tề Hoàng, ngươi sẽ không được chết tử tế đâu!"
Tuy nhiên, cả nhóm người không hề để ý họ, đang thảo luận làm sao để phá trận.
Tả Khưu Thiền nói: "Ta đến xem thử."
Sau khi nói xong, bay đến phía trước trận pháp, tìm kiếm mắt trận, trong số các mảnh trận kỳ màu trắng bên trên, có một viên trận kỳ là mắt trận, mấu chốt của toàn bộ trận pháp, so với các trận kỳ khác thì mắt trận yếu ớt hơn nhiều, chỉ cần cho nổ nát mắt trận, kết giới sẽ tự động tan rã.
Nhiệm vụ tìm kiếm mắt trận, cần phải là một trận pháp đại sư chuyên nghiệp đến làm.
Lấy ví dụ như Tả Khưu Thiền.
Tả Khưu Thiền dù sao cũng là trận pháp đại sư ngũ cấp, nên rất đáng tin cậy.
Nhưng mà, Tả Khưu Thiền nghiên cứu kết cấu, cách sắp xếp của trận kỳ cả nửa ngày trời, trán cũng đổ đầy mồ hôi lạnh rồi, hoàn toàn xem không ra cách sắp xếp của trận kỳ này, càng xem càng mơ màng, từ đầu tới cuối đều không nhìn ra được viên nào là mắt trận.
Hắn suy đoán có một vài viên có thể là mắt trận của trận kỳ, nhưng hắn không chắc chắn, nếu như đoán sai thì sẽ rất lãng phí thời gian của mọi người.
“Ta đến xem cho.” Lục Trần cất giọng nói.
Mặc dù Lục Trần chỉ ở Siêu Phàm cảnh, thậm chí còn không tới Nguyên Thần cảnh, nhưng hắn đã nghiên cứu qua rất nhiều trận pháp, bao gồm cả trận pháp cấp bảy cấp tám, tuy không thể khắc ấn trận kỳ, nhưng không có nghĩa là không thể dùng trận kỳ để bày trí trận pháp, lúc trước hắn bị đại sư nương ép phải nghiên cứu trận pháp cấp bảy tám hơn một năm trời.
Nhốt hắn vào trong trận pháp, khi nào tìm được mắt trận mới thả hắn ra.
Lục Trần bước đến, muốn tìm trận kỳ, cho dù là người ngoài lén lút quan sát bằng thần niệm, hay là người trong Hoàng cung, đều lộ ra tiếng cười khinh thường, giễu cợt, đây là trận pháp cấp sáu, cực kỳ huyền ảo, trận kỳ có đến hơn trăm mảnh.
Chỉ là một tên Siêu Phàm cảnh cỏn con, ngay cả trận kỳ cũng không biết khắc ấn.
Chủ yếu là tu luyện đến Nguyên Thần cảnh, ngưng tụ tinh thần lực, mới có thể thử học cấu tạo của trận pháp, học cách khắc trận văn của trận kỳ.
Họ không tin rằng Lục Trần có thể tìm thấy mắt trận.
“Kiếm Vương, đến thử viên trận kỳ này xem.” Chỉ chốc lát sau, Lục Trần gọi Kiếm Thu Dịch đến.
Kiếm Thu Dịch bay tới, nhìn vào trận kỳ mà Lục Trần chỉ, nói: "Ngươi chắc chắn đây là mắt trận?"
“Không biết nữa, cứ thử xem sao.” Lục Trần nhún vai.
Được thôi!
Kiếm Thu Dịch nói, vận chuyển một luồng kiếm ý bắn về phía trận kỳ, trận kỳ run lên một lúc, trận văn mờ đi vài nét.
"Ha, một thằng nhóc hỉ mũi chưa sạch ảo tưởng sẽ tìm ra mắt trận, đúng là nằm mơ mà."
"Đúng vậy, nếu hắn có thể tìm ra được mắt trận, ta sẽ trồng cây chuối đi đại tiện."
"Cược lớn chút, nếu có thể phá vỡ trận pháp trong vòng một canh giờ, ta sẽ ăn cứt luôn"
Bên dưới, trong Hoàng cung có người nói một cách mỉa mai.
Bạn cần đăng nhập để bình luận