Bị Dạy Dỗ Thành Thánh - Sư Phụ Nhà Ta Siêu Hung Dữ

Chương 377: Đù mé cái thứ khỉ khô

Người trung niên mặc áo xanh nhìn chằm chằm người phía sau, lạnh lùng mở miệng.
Một sợi thần niệm trực tiếp xâm lấn thức hải của Lục Trần, nhìn như chỉ có một sợi nho nhỏ, nhưng một khi uy lực bùng nổ thì không thể tưởng tượng.
Sức mạnh nguyên thần bình thường của một Nhân Hoàng đại thành, chưa tu luyện loại bí thuật linh hồn là có thể hủy diệt nguyên thần của Vương giả.
Chỉ là một Siêu Phàm còn chưa ngưng luyện nguyên thần được, hủy diệt linh hồn của hắn đương nhiên là một việc dễ như trở bàn tay.
Đợi một sợi thần niệm xâm lấn vào trong thức hải của đối phương, sợi thần niệm này ngưng tụ thành một bàn tay nguyên thần, sức mạnh nguyên thần bắt trói đáng sợ, trực tiếp trấn áp thức hải.
Một chưởng giáng xuống, chắc chắn thức hải của đối phương sẽ sụp đổ.
Loại công kích này là của sức mạnh nguyên thần, vô hình, lại ở trong thức hải của Lục Trần, ngoại giới không cảm giác được.
“Aaaaa!”
Ngay trong thức hải của Lục Trần, một tiếng kêu đau đớn thảm thiết truyền đến.
Chỉ là tiếng kêu thảm thiết cũng không phải do Lục Trần phát ra, bởi vì cú đánh nguyên thần cấp bậc Nhân Hoàng vung tới, chắc chắn Lục Trần không phát ra được tiếng kêu thảm thiết thì cả người lẫn nguyên thần đều bị hủy diệt rồi.
Chỉ thấy nguyên thần Hắc Long yêu tôn trong Thế Tử trận, sức mạnh nguyên thần bên ngoài đang tán loạn, lúc đầu chỉ có Hắc Long yêu tôn dài một mét thu nhỏ lại bằng tốc độ mà mắt thường cũng có thể thấy được, sức mạnh của nguyên thần trở nên yếu đi.
Hoá ra nguyên thần của Hắc Long yêu tôn bị giam giữ trong Thế Tử trận, vừa vặn ở trên không trung thức hải của Lục Trần.
Công kích nguyên thần của người trung niên áo xanh đánh lên trên nguyên thần đứng mũi chịu sào tấn công của Hắc Long yêu tôn.
“Đù mé cái thứ khỉ khô, lão tử thảm như vậy mà còn công kích ta nữa!”
Nguyên thần của Hắc Long yêu tôn phát ra tiếng gầm gừ giận dữ.
Trong đôi mắt rồng của Hắc Long yêu tôn phẫn nộ lạ thường, đốt lên ngọn lửa hừng hực.
Hắc Long yêu tôn nhớ lại cuộc sống khuất nhục của những ngày qua, có thể nói tám ngày tám đêm cũng không hết, đầu tiên là bị tên Thánh Vương hạ lưu vô sỉ nào đó lừa ăn thịt mình, ghê tởm không chịu được, sau đó thay tiểu tử này chống được Diệt Thế Hắc Diễm, từ nguyên thần cấp Thiên Thôn giáng xuống đến Hoàng cảnh.
Cuối cùng, lại gặp gỡ nữ nhân lật lọng.
Thời điểm thoi thóp, tên tiểu tử thúi này còn nhớ thương xác rồng của hắn, may không tức chết.
Đến tận đây, hắn phong bế nguyên thần, khôi phục Thế Tử trận.
Mẹ nó!
Hắn trêu ai ghẹo ai, khi đang dần dần khôi phục, một công kích nguyên thần cấp độ Hoàng cảnh nhiên rơi lên người hắn, đánh hắn một không kịp đề phòng.
Lần này, suýt chút nữa thì đánh tan nguyên thần của hắn, mặc dù sức mạnh nguyên thần của hắn cùng là Hoàng cảnh, nhưng do xoay sở không kịp nên cũng bị thiệt lớn.
Hắc Long yêu tôn tách ra một sợi nguyên thần rồi kéo dài, muốn đi ra xem rốt cuộc là thằng khốn nào không mở mắt dám công kích hắn, nhưng còn chưa kéo dài thì Thế Tử trận phát sáng, cản trở Nguyên Thần của hắn.
Hắn chỉ có thể chịu cơn tức, gào thét tại chỗ.
Bên ngoài, Lục Trần ngay lập tức mở to mắt, giật mình tỉnh lại.
Mặc dù hắn không chịu bất cứ thương tổn gì, nhưng trong nháy mắt trong đầu vừa mới sinh ra cảm giác kinh dị, giống như mình vừa qua bờ vực sinh tử.
Loại cảm giác này sẽ không sai.
“Có sát khí!”
Cảnh giác nhiều năm của Lục Trần ý thức được, trong phòng có một bầu không khí không bình thường, rất ngột ngạt.
Tâm niệm vừa động, Hắc Kim chiến y xuất hiện ở trên người hắn, chảy xuôi ánh sáng ôn hòa màu đen, bảo vệ thân thể.
“Sao còn chưa chết chứ!”
Trước mặt Lục Trần, người trung niên áo xanh đứng trong hư vô, trừng lớn đôi mắt, trong mắt mang theo vẻ không dám tin mãnh liệt, còn có một chút khó hiểu.
Phải biết với sức mạnh nguyên thần cấp độ Hoàng cảnh, một luồng đã đủ để hủy diệt một Siêu Phàm còn chưa cô đọng nguyên thần, đánh xuống một, chút linh hồn đó của đối phương sẽ tan thành may khói.
Cho dù đối phương có thu phục thánh niệm cũng không kịp phản ứng.
Hắn có niềm tin tuyệt đối sẽ diệt linh hồn của đối phương trước khi thánh niệm xuất hiện được.
Nhưng bây giờ, đối phương mở mắt, xem ra không bị gì cả.
Cho nên người trung niên áo xanh trực tiếp ngây ngốc tại chỗ.
Mà mấy giây ngắn ngủi hắn ngẩn người khiến Lục Trần có đủ thời gian phản ứng, tâm niệm nhất động, Hắc Kim chiến y trực tiếp bị hắn luyện hóa bao trùm ở bên ngoài thân.
“Một chiến y phòng ngự cấp bậc Thánh khí hàng đầu.” Đồng tử người trung niên áo xanh co rụt lại, sợ hãi nói.
Bởi vì căn cứ khí tức lộng lẫy ôn hòa màu đen tràn ngập ra, có thể cảm ứng được chắc chắn đây là một chiến y có lực phòng ngự lớn mạnh.
Sắc mặt của thanh niên trung niên khó coi, nhưng vẫn ra tay như trước, đầu ngón tay ẩn hiện một tia ánh sáng màu máu, giống như dây diều bay về phía Lục Trần, phát ra khí tức cực kì sắc bén, hàn khí bức người.
Sợi tơ máu giống như dây diều, có thể dễ dàng dùng Vương cảnh chặn ngang rồi chặt đứt, cho dù là Hoàng cảnh bình thường cũng xoay sở không kịp, phải chịu thiệt thòi lớn.
Đây là tuyệt sát của vị trung niên áo xanh.
Trong tầm mắt của Lục Trần xuất hiện một tia ánh sáng màu máu, nhỏ như là cọng tóc, xuất hiện rất đột ngột, chỉ dài hai ba mét, khí tức phát ra sắc bén hơn cả kiếm khí.
Khí tức tia máu nhỏ bắn ra rất sắc bén, không gì không phá nổi, vạch thành một đường thẳng bay về phía Lục Trần, muốn chém ngang lưng Lục Trần nhưng đều bị hắc quang nhu hoà ngăn cản.
Bạn cần đăng nhập để bình luận