Bị Dạy Dỗ Thành Thánh - Sư Phụ Nhà Ta Siêu Hung Dữ

Chương 697: Từ ngữ kéo hận thù vô hạn

Vương Quân hộc máu, thân thể dựa trên vách tường, trong đồng tử mang theo sắc thái không dám tin, hắn có tu vi Vương cảnh đỉnh phong, lĩnh ngộ được thế Vương Giả, vậy mà ra tay với một thanh niên Vương cảnh sơ kỳ, người bị thương lại là mình, điều này khiến Vương Quân không thể chấp nhận, ánh mắt nhìn Lục Trần mang theo lãnh ý.
Nữ tử đó nhìn thấy cảnh này ở lầu hai của tửu lâu, đôi mắt cũng ngây ngẩn.
Lại nói mấy năm trước, lần đầu gặp đối phương mới Siêu Phàm cảnh viên mãn, ngay cả Nguyên Thần cảnh cũng không tới, hiện giờ gặp lại sau mấy năm đã là Vương cảnh sơ kỳ.
Hơn nữa điều khiến cho nàng không cách nào chấp nhận là Vương Quân là Vương giả lâu năm, tu vi đã đạt tới Vương cảnh đỉnh phong.
Đối phương lại vượt qua ba tiểu cảnh giới chấn Vương Quân hộc máu.
“Phế vật!”
Lục Trần quay đầu lại, thản nhiên nói một từ kéo thù hận vô hạn với Vương Quân đang bị thương.
Sau khi nói xong, lại di chuyển ánh mắt về phía nữ tử ở cửa sổ lầu hai.
Ánh mắt Lục Trần lộ ra vẻ chìm vào hồi ức khi nhìn thấy nữ tử.
Hắn nhận ra nữ tử này, là con gái Chân Nhu của điện chủ Đan Hoàng điện Hoang vực, bởi vì Hoàng triều của vị hôn phu của nàng tham lam Hổ Liệt Tửu của hắn nên đã bị tiêu diệt hoàn toàn.
Nhưng đối với Lục Trần đây chỉ là một chuyện nhỏ không đáng kể, có lẽ qua mấy năm nữa, chuyện nhỏ này sẽ bị bỏ quên ở sau đầu.
“Ngươi muốn chết!”
Vương Quân nghe được từ phế vật, sắc mặt trở nên rất dữ tợn, đối với hắn hai chữ này hoàn toàn là sỉ nhục, sỉ nhục trần trụi.
Hắn là Vương Quân, một trong những thiên tài xuất sắc nhất Vương gia, mà vì Vương gia có Đan Thánh cửu phẩm tọa trấn, gia nhập vào Đan Minh, trở thành một phần tử của Đan Minh, mặc dù không sánh được với năm thế gia luyện đan cổ xưa nhưng nội tình gia tộc ở thành Đan Minh cũng thuộc thế lực cực kỳ đáng sợ, trên cơ bản có thể đi ngang.
Hiện tại lại bị đả thương và sỉ nhục là phế vật trên địa bàn nhà mình.
Sao Vương Quân có thể nuốt được cục tức này, hắn uống một viên đan dược cao giai, khí huyết quay cuồng trong cơ thể lập tức được trấn áp, sau đó vỗ mạnh mặt đất đứng lên.
Từng luồng hỏa diễm bạo lực được sinh ra trên không trung, đây là linh lực hóa thành, hỏa diễm ngưng tụ thành từng dây thừng dài đan xen lại với nhau, tạo thành một mạng lưới lớn với đường kính hơn trăm trượng, mang theo lực lượng thiêu đốt cực kỳ đáng sợ, bao phủ về phía Lục Trần.
Lục Trần nhìn mạng lưới hỏa diễm bao phủ hắn, trên mặt từ đầu đến cuối đều là sắc thái lười biếng.
Cho dù không phá vào Vương cảnh thì hắn cũng có năng lực địch Vương cảnh đỉnh phong, mặc dù không thắng được nhưng tuyệt đối có thể chạy trốn, hiện giờ phá vào Vương cảnh, đúc thành thế Vô Địch, đánh bại đối phương đối với hắn đơn giản giống như ăn cơm ngủ nghĩ.
Xẹt xẹt xẹt!
Không gian xuất hiện từng luồng kiếm thế, hóa thành từng thanh kiếm sáng ngời, toàn thân rực rỡ, tản mát ra ý sắc bén cực kỳ đáng sợ giống như kiếm thật.
Từng thanh kiếm phun ra mũi nhọn xuyên thấu về phía mạng lưới hỏa diễm, chỉ thấy mạng lưới hỏa diễm trực tiếp bị kiếm khí xé rách, sau đó mang theo ý gào thét bay về phía Vương Quân.
Nhìn mấy thanh kiếm bay tới, đồng tử Vương Quân co rụt lại, không chút do dự kích hoạt pháp bảo trên người, chỉ thấy mặt ngoài thân thể hắn bốc lên một mảng hào quang, hình thành một màn sáng rực rỡ.
Ting ting ting!
Từng thanh kiếm hạ trên màn sáng, truyền ra tiếng kim loại kêu giống như muốn xé màn sáng này, đáng tiếc, hộ giáp phòng ngự mà đối phương kích hoạt không đơn giản, ít nhất là pháp bảo Thánh khí phẩm giai, mặc dù lực công kích của Lục Trần lớn mạnh nhưng vẫn chưa mạnh đến mức có thể phá bỏ Thánh khí phòng ngự.
Mặc dù Vương Quân giữ được tính mạng của mình, nhưng vì mấy thanh kiếm đó bay tới va chạm vào thân thể có lực trùng kích đáng sợ, nên đã trực tiếp đánh bay hắn.
Ầm đùng!
Thân thể Vương Quân hung hăng nện lên một vách tường cứng rắn, lần nữa phun ra một ngụm máu tươi.
Người xung quanh nhìn thấy cảnh này, trong ánh mắt toát ra vẻ khiếp sợ, bọn họ dùng ánh mắt khiếp sợ cực độ nhìn Lục Trần, trong lòng tự hỏi thanh niên xa lạ này là ai, tại sao chiến lực lại mạnh như vậy, rõ ràng thấp hơn Vương Quân ba tiểu cảnh giới lại có thể dễ dàng đánh bại Vương Quân, thậm chí Vương Quân còn dùng pháp bảo Thánh khí bảo vệ thân thể.
Nếu không, có thể Vương Quân sẽ bị đánh chết.
“Bây giờ tâm trạng của ta không tốt cho lắm, tốt nhất đừng chọc ta.” Lục Trần nhìn Vương Quân nói một câu, sau đó chuẩn bị rời đi.
Hiện tại tâm trạng của hắn thật sự rất khó chịu, bởi vì vừa đến thành Đan Minh, tứ sư phụ đã kiếm chuyện cho hắn, để một người mới chưa từng luyện qua đan dược tỉ thí luyện đan với một luyện đan sư sắp tiếp cận Đan Thánh, tâm trạng có thể tốt sao.
“Các hạ đả thương người còn muốn đi sao?” Một âm thanh lạnh lẽo vang vọng trong thiên địa, sau một khắc, một luồng thế thiên địa trong nháy mắt bao phủ phạm vi mấy ngàn mét.
Một bóng dáng cao lớn đứng trong hư không, đó là một nam tử trung niên, ánh mắt lạnh lùng nhìn chăm chú vào Lục Trần.
“Cút xa chút…”
Lục Trần nhìn đối phương, nói không chút khách sáo.
Người xung quanh nhìn thấy cảnh này, trong lòng hung hăng co rụt, thanh niên Vương cảnh sơ kỳ này rất kiêu ngạo, vậy mà lại quát lớn với một Hoàng giả, nhưng có thể nhìn ra chiến lực của thanh niên này mạnh như thế, có lẽ là lai lịch bất phàm.
Nhưng cũng đừng quên nơi này là thành Đan Minh.
Vương gia là một trong những thành viên của Đan Minh, trong gia tộc có luyện đan sư cửu phẩm tọa trấn, còn có cường giả cấp bậc Thánh Vương, có thế lực Thánh Vương giống bên ngoài, cũng không thể tùy tiện đắc tội Vương gia thân là một trong những thành viên Đan Minh.
Nam tử trung niên trên không trung nghe được lời này, đồng tử càng thêm lạnh lùng, hắn vươn bàn tay ra, thiên địa biến sắc, trên bầu trời xuất hiện một chưởng ấn vô cùng lớn, uy áp hư không, mang theo năng lượng cực kỳ cuồng bạo, mạnh mẽ hướng về đỉnh đầu Lục Trần.
Kiếm thế vô cùng hội tụ xung quanh Lục Trần, từng luồng kiếm khí hội tụ lại tạo ra một thanh cự kiếm, cự kiếm giống như kiếm thật phun ra hàn mang cực kỳ sắc bén, bàn tay Lục Trần nâng lên, cự kiếm hướng thẳng lên khung trời, mang theo luồng lực lượng xé rách cực kỳ khủng bố va chạm với chưởng ấn đang hạ xuống trên không trung.
Ầm đùng!
Thiên địa truyền ra một tiếng nổ vang giống như không gian đang run rẩy, cự kiếm xuyên thấu chưởng ấn trong từng ánh mắt không thể tưởng tượng nổi, sau đó phóng ra từng luồng kiếm khí phá nát chưởng ấn đó.
Ánh mắt của người xung quanh ngây ra, toàn là khiếp sợ.
Một Vương cảnh sơ kỳ lại phá được công kích của Hoàng giả, nói ra ngoài chỉ sợ sẽ không ai tin, trái tim của bọn họ hung hăng run rẩy.
Hoàng giả trên không trung nhìn thấy cảnh này, ánh mắt cũng đọng lại, trong lòng cũng nhận được trùng kích cực lớn.
Vương Quân bị thương vốn vì có Hoàng giả trong gia tộc đến nên cho rằng có thể thuận lợi hạ đối phương, khóe miệng đều lộ ra nụ cười giễu, nhưng nhìn thấy cảnh này, nụ cười giễu trên khóe miệng lập tức cứng đơ.
Chân Nhu trong tửu lâu trợn tròn đôi mắt xinh đẹp, như hít thở không thông, không còn hô hấp.
Đôi mắt nàng nhìn Lục Trần, đối phương không chút thay đổi, vẫn kiêu ngạo, coi trời bằng vung như vậy.
Thay đổi duy nhất chính là thực lực của đối phương khác xa như trời với đất với trước đây.
Trước đây, Siêu Phàm cảnh viên mãn có thể chém giết Nguyên Thần cảnh, bây giờ, dùng tu vi Vương cảnh hung hãn với Hoàng giả, còn phá được công kích của Hoàng giả.
Bạn cần đăng nhập để bình luận