Bị Dạy Dỗ Thành Thánh - Sư Phụ Nhà Ta Siêu Hung Dữ

Chương 928: Hậu nhân của Thiên Tôn

Luồng dao động này giải phóng ra một luồng công kích còn mãnh liệt hơn mấy lần so với Hắc Trạch lúc trước, đòn tấn công này có thể làm tổn thương Thánh cảnh.
“Quy tắc, quy tắc.” Lục Trần nhẹ giọng nói nhỏ.
Nhân Hoàng đại thành nắm giữ quy tắc, có thể tận dụng sức mạnh quy tắc ở một tầng lớp cao hơn, đây là bằng chứng của thực lực bọn họ, Lục Trần cũng không dám dùng thân thể để đối kháng loại công kích mức độ này.
Trong lòng Lục Trần hưng phấn khó hiểu, công kích lần này của đối phương khiến tế bào chiến đấu toàn thân hắn cũng sôi trào.
Theo một đường lưỡi dao quy tắc Hắc Ám chém tới, quanh thân Lục Trần tản ra hào quang sáng ngời, một đường kiếm quang chói mắt màu tuyết trắng xuất hiện, hình như phá vỡ hắc ám xung quanh, va chạm với lưỡi dao quy tắc, phát ra va chạm kinh thiên động địa, vô số khí lưu hắc ám bị kiếm quang xé nát, sau đó chuyển động vặn vẹo.
Nhưng mà kiếm quang này không kéo dài bao lâu thì bị quy tắc Hắc Ám bao phủ.
Nhưng đây vẫn chưa xong, mọi người phía ngoài nhìn thấy, hào quang sinh ra từ trong bóng tối sáng chói hơn trăng mấy ngàn lần, mấy vạn lần, một đường rồi lại một chùm tia sáng phá vỡ hắc ám, giống như thần quang sáng chói, kia thật ra là từng đường kiếm quang, tích chứa vô tận kiếm quang sắc bén phá vỡ hắc ám, chi chít, như có trên ngàn vạn.
“Graoo!”
Tiếng kêu thê lương thảm thiết truyền ra, chợt, hắc ám lui đi, bầu trời sáng lên.
Mọi người nhìn thấy thân thể Hắc Trạch xuất hiện mấy lỗ máu, bị kiếm quang khủng bố xuyên thủng, cả người lảo đảo muốn ngã, sắc mặt hơi tái nhợt.
Trong mắt Hắc Trạch lộ ra sự sa sút, hắn hao hết tiềm năng, vận dụng quy tắc Hắc Ám lớn mạnh nhất nắm trong tay, tận dụng quy tắc phát động một kích tấn công kinh khủng, thân thể vẫn bị kiếm quang xuyên thủng, toàn thân xuất hiện vết máu.
Vẻ mặt Hắc Trạch chán nản, tâm tình sa sút, vốn không nghĩ tới, bản thân đã thi triển tuyệt học lớn mạnh nhất, kết quả bại hoàn toàn như thế.
“Thì ra một cường giả kiếm đạo, thua một vị kiếm tu, không mất thể diện.” Hắc Trạch thấp giọng nói.
Kiếm tu, không hề chỉ có định nghĩa đại biểu cho nhóm gõ giả rộng lớn sử dụng kiếm. Trên Cửu Thiên có một nhóm người, bọn họ hiểu rõ kiếm đạo, loại người này gần như là vô địch, không có đối thủ.
Bọn họ không cần kiếm chiêu, chỉ tập hợp kiếm thế không gì sánh nổi, có thể phát động uy lực kiếm quang vô tận.
Rất hiển nhiên thanh niên trước mắt chính là loại người này.
“Quả nhiên kiếm tu đủ kinh khủng!”
“Có lẽ người thanh niên này xuất thân từ kiếm phái đỉnh cao nào đó.” Người xung quanh chụm đầu ghé tai nói.
Trên Cửu Thiên, vẫn có môn phái kiếm đạo lớn mạnh, điều động kiếm thế hết sức kinh khủng, bởi vì Lục Trần chưa lộ ra kiếm ý, thế nên mọi người cũng không nghĩ đến phương diện Kiếm Đế cung, nhưng mà đối với bọn họ, nhất định đối phương là cấp hạt giống của kiếm phái nội tình thâm hậu nào đó, cho nên mới có thể hoàn toàn nghiền áp Hắc Trạch.
Với thất bại của Hắc Trạch, đạo chiến đài đấu tản ra, Hắc Trạch che vết thương chảy máu, yên lặng rời đi.
Hắn thua rồi, cũng có nghĩa là người nào đó sẽ thay thế vị trí của hắn, thừa nhận khiêu chiến của yêu nghiệt đến từ Cửu Thiên và Sơn Hải giới.
“Ta tên Lục Trần, hoan nghênh người dưới Thánh cảnh tới khiêu chiến, ừ, ta cảm thấy ngoài ta, Hoàng cảnh của Cửu Thiên và Sơn Hải giới các ngươi đều là rác rưởi.” Lục Trần đứng ở trong không trung, đối mặt mọi người, nói ra câu ngạo mạn như vậy.
Lục Trần tha thiết muốn bản thân chiến đấu với yêu nghiệt của Cửu Thiên và Sơn Hải giới, rèn luyện phía trước.
Thế nên nói ra lời ngạo mạn như vậy.
“Mịa, tên nhóc này mới đánh bại Hắc Trạch tưởng mình vô địch sao?”
“Quá hung hăng, mong có yêu nghiệt Hoàng cảnh đi ra vả mặt hắn.”
Người xung quanh nhìn thấy Lục Trần hung hăng như vậy, một mảnh hận thù sôi sục, thanh niên này là không có trải qua tàn nhẫn của xã hội sao, chẳng lẽ hắn không biết nhân ngoại hữu nhân, sơn ngoại hữu sơn sao.
Hắc Trạch ở cùng tầng rất mạnh, nhưng mà Hắc Ám thiên vẫn có thể tìm ra người có thể nghiền áp Hắc Trạch, huống hồ Cửu Thiên và Sơn Hải giới to lớn, rất nhiều yêu nghiệt đang chuyên tâm tiềm tu, hoặc là đi chân chính đi chiến trường rèn luyện, cũng không biết chuyện nơi đây, cũng hoặc là không tham gia loại khiêu chiến này.
“Không coi ai ra gì thật mà, mẹ kiếp, ta ra ngoài đi tìm sư đệ ta tới treo hắn lên đánh.”
“Báo cho sư môn, không gian Đông Hoàng xuất hiện một võ giả Hoàng cảnh cuồng vọng tự đại, tha thiết cần giáo dục một trận.”
Một nhóm người lao nhao nói, rất nhiều người im lặng rời khỏi không gian Đông Hoàng, đi gọi bằng hữu tới.
Lục Trần bay đến mặt đất, đi tới trước mặt tên béo Trịnh Huy Hoàng.
Trịnh Huy Hoàng giơ ngón tay cái lên, nói: “Thì ra ngươi là một kiếm tu, quả nhiên rất mạnh, ngay cả Hắc Trạch n cũng bại dưới tay ngươi nhanh như vậy, phải biết rằng một đòn tấn công cuối cùng vào Hắc Trạch, hoàn toàn là Thánh cảnh mới có thể phát ra.”
“Chẳng qua ngươi kiêu ngạo như vậy, nhất là thứ lưu lại lúc trước, rất dễ dàng dẫn tới yêu nghiệt lánh đời chân chính.” Trịnh Huy Hoàng vừa nói, trong ánh mắt lộ ra vẻ lo lắng.
“Chỉ sợ không có yêu nghiệt chân chính tới đây đánh một trận với ta.” Lục Trần lười biếng nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận