Bị Dạy Dỗ Thành Thánh - Sư Phụ Nhà Ta Siêu Hung Dữ

Chương 483: Thành công

Lục Trần đứng bất động tại chỗ, không gian xung quanh đã dày đặc khí tức giá lạnh, từng đợt gió Thái âm thổi qua như thể sắp khiến vạn vật đóng băng vậy.
Lục Trần bị cái lạnh xâm nhập vào trong cơ thể, bên ngoài có vẻ giá lạnh nhưng nhiệt độ bên trong cơ thể lại cực kỳ cao, nhất là lõi tim, nó không hề bị lực lượng Thái âm đóng băng.
“Vẫn có thể chống cự.” Lục Trần thì thào.
Hắn đã mạnh bạo làm một phép thử, khi lực lượng Thái âm biến thành cơn gió thổi qua, hắn sẽ dùng thần hỏa hộ thể để diệt trừ lực lượng Thái m.
Nếu như lực lượng Thái âm là năng lượng cực âm, vậy thì thần hỏa sẽ là năng lượng cực dương, đối địch với nhau sẽ có một điểm cân bằng.
Mà hắn chính là điểm cân bằng.
Thế nên, hắn thành công rồi.
Nếu như không có thần hỏa hộ thể, đổi lại là một tên Vương cảnh, hoặc thậm chí là tuyệt đỉnh Vương cảnh thì cũng sẽ bị lực lượng Thái âm đóng băng thành tượng băng.
Hèn gì những thiên tài trong bí cảnh khó có thể phá hủy cung điện thành công, trôi qua mười mấy vạn năm mới có thể phá hủy được hai mươi hai tòa, nguyên nhân chính là thiếu một thần vật tương ứng để đối kháng với nguy hiểm ở bên trong cung điện.
Nguy hiểm ở bên trong cung điện là một số lượng lớn nguyền rủa rủa cùng với lực lượng Thái âm giá lạnh.
Vừa hay hai loại năng lượng này đều có thể bị thần hỏa khắc chế.
Lục Trần thở phào nhẹ nhõm, nhanh chóng bước vào bên trong cung điện.
Bên trong cung điện rất trống trải, nó tràn ngập một lượng lớn lực lượng Thái m, vô cùng giá lạnh, đồng thời còn hỗn tạp khí nguyền rủa nồng nặc, hai loại này kết hợp với nhau khiến cho uy lực gấp đôi.
Có lẽ ngay cả một Hoàng giả bước vào trong này thì cũng sẽ không chịu nổi, sẽ bị hai tần khí nguyền rủa và lực lượng Thái âm ăn mòn, thần hình bị hủy diệt.
Lục Trần không ngừng đốt cháy thần hỏa, đồng thời duy trì nhiệt độ cân bằng trong cơ thể, làm bốc hơi khí nguyền rủa đã xâm nhập vào cơ thể, đồng thời nhìn dáo dát vào bên trong cung điện, tìm kiếm trận kỳ.
Hắn rất nhanh đã phát hiện thấy một cái bàn trông giống như hình chữ nhật, là một cái bàn gỗ, không biết đã để ở đó bao lâu rồi mà phía trên bị bao phủ một lớp bụi dày đặc.
Chính giữa cái bàn cắm một trận kỳ màu đen, trận kỳ màu đen tỏa ra một luồng quang đen huyền, xung quanh còn có một ngọn lửa màu xanh đang dao động, cảnh tượng này khiến cho người ta vô cùng sợ hãi.
Lục Trần đi tới, hắn tỉ mỉ nhìn chằm chằm trận kỳ màu đen.

Bên ngoài cung điện, đám người Vu Chiến, Lê Hồng đã ra khỏi cung điện, nhanh chóng rời khỏi màn sương mù mịt, đi tới khu vực an toàn, thở dài nhẹ nhõm một hơi.
“Haizz, lại thất bại nữa rồi.” Một thanh niên Vu Thể giới tiếc nuối nói.
Cứ tưởng trận pháp hỏa diễm màu xanh là sát chiêu mạnh nhất ở bên trong cung điện này, ai ngờ bên trong cung điện còn tập hợp lực lượng Thái m, bọn họ bước lên bậc thềm, khởi động cơ quan, thế là tất cả lực lượng Thái âm được tích lũy ở bên trong cung điện đều thoát ra ngoài, khiến xung quanh cung điện hóa thành vùng đất chết.
Sở dĩ nói nó là vùng đất chết là bởi vì những nơi mà lực lượng Thái âm bao phủ đều không có ai sống sót.
Vu Chiến nhìn thật sâu về hướng cung điện, thở dài nói: “Thật tiếc cho vị sư huynh đó.”
Vu Chiến cũng không hiểu tại sao Lục Trần lại đứng bất động ở đó, lúc nãy hắn nên chạy thoát cùng với bọn họ, bây giờ có lẽ đã bị đóng băng rồi.
Lê Hồng lạnh lùng nói: “Đáng đời, ai bảo hắn tự cao.”
Trong ngữ điệu của Lê Hồng còn mang theo một niềm vui phát tiết từ tận đáy lòng, trong mắt người nào đó không coi ai ra gì, vô cùng hống hách, bây giờ chết thì cũng đáng đời, ai biểu hắn quá ngang ngược.
“Lục Trần đâu.”
Quý Nhiên đi tới từ một nơi cách đó không xa, hắn nhìn thấy Vu Chiến và bốn người theo sát sau, còn có Lê Hồng, còn có thanh niên áo xanh, đáng tiếc, hắn không thấy bóng dáng của Lục Trần đâu cả.
Vu Chiến còn chưa kịp nói thì Lê Hồng đã lạnh lùng đáp: “Chết rồi.”
“Chết rồi.”
Quý Nhiên đột nhiên trừng to mắt, trong đầu hoàn toàn trống rỗng.
Lục Trần đã chết ở bên trong rồi!
Quý Nhiên gấp gáp hỏi: “Là cái gì đã giết chết Lục Trần.”
“Thì ra hắn tên là Lục Trần,” Vu Chiến thở dài, sau đó giải thích: “Sau khi ngươi đi, bọn ta gặp phải một trận pháp hỏa diễm, nhưng đã an toàn vượt qua, sau đó thì an toàn đi đến trước cửa cung điện, nhưng bên trong cung điện lại ập đến một luồng lực lượng Thái m, bây giờ chắc đã đóng băng hết toàn bộ cung điện rồi.”
“Bị lực lượng Thái âm bao vây, những người dưới Nguyên Thần cảnh tuyệt đối sẽ không thể sống nổi, vì thế đồng môn của ngươi có lẽ đã chết rồi.” Vu Chiến nói.
Sau khi nghe Vu Chiến nói, Quý Nhiên không ngờ lại thở phào nhẹ nhõm, hắn còn tưởng Vu Chiến tận mắt nhìn thấy Lục Trần bị thứ quái dị nào đó ở trong cung điện giết chết nữa, thì ra chỉ là suy đoán.
Hơn nữa với cách làm việc của Lục Trần, không thể nào hắn biết có nguy hiểm nhưng vẫn ở lại để nạp mạng.
Lục Trần đã tu luyện Lôi Minh Thiên Quân, nếu như thật sự gặp nguy hiểm thì hắn chắc chắn sẽ chạy nhanh hơn bọn họ, bây giờ vẫn chưa ra thì chứng tỏ Lục Trần không sợ lực lượng Thái m.
Thế nên Quý Nhiên vững như bàn thạch nói: “Lục Trần sẽ không chết đâu.”
Lê Hồng ở bên cạnh dội một gáo nước lạnh, cười nhạo nói: “Vừa nãy lực lượng Thái âm đã phun ra từ trong cung điện, với mức độ nồng nặc đó, cho dù là Hoàng cảnh ở bên trong thì cơ thể cũng sẽ bị đóng băng, nguyên thần đóng băng, chắc ngươi sẽ không tin rằng một tên Nguyên Thần cảnh cỏn con như hắn có thể thoát ra ngoài chứ.”
Giọng điệu của Lê Hồng đầy mỉa mai.
“Ta tất nhiên tin” Quý Nhiên dùng ánh mắt nghiêm nghị, từng chữ từng chữ nói: “Bởi vì hắn là Lục Trần.”
“Ngu ngốc.”
Lê Hồng lắc đầu, hắn cũng lười giải thích.
Có lẽ người trong mười vực đều là kẻ ếch ngồi đáy giếng, đến lực lượng Thái âm là gì cũng không biết.
Vu Chiến cười khổ nói: “Huynh đệ, mặc dù ta không muốn thừa nhận nhưng Lục Trần huynh đệ thực sự không sống được…”
Vu Chiến mong Lục Trần sống sót, bốn thanh niên Vu Thể giới cũng mong như vậy, dù sao thì lúc trước Lục Trần từng cứu bọn họ ở trong cung điện, nếu như không có Lục Trần, bọn họ không có đủ bảo bối bảo vệ bản thân thì có lẽ sớm đã bị ngọn lửa màu xanh kỳ dị đó tiêu diệt.
Ầm ầm!
Vu Chiến còn chưa nói xong, phía xa xa đã truyền tới một tiếng vang cực lớn thu hút sự chú ý của mọi người.
Sau đó, khi mọi người nhìn cảnh tượng ở phía xa ấy, tất cả đều ngơ ngác, bỗng chốc đờ người ra.
Bởi vì Sơn Thể ở phía xa đang chấn động, giống như có trận động đất lớn vậy, rung chấn cực liệt, bọn họ đứng cách đó vài ngàn mét mà cũng có thể cảm nhận được mặt đất đang chấn động.
Trước vẻ mặt kinh ngạc của bọn họ, cung điện màu xám dựa vào núi đột nhiên nứt ra, sau đó bị một lớp bụi dày đặc che phủ.
“Sụp, sụp rồi!”
Vu Chiến đờ ra, nói.
Những người xung quanh cũng ngơ ngác theo, mắt nhìn trừng trừng lớp bụi ở phía xa, không nói nên lời.
Bỗng nhiên, tiếng sấm vang lên, một giây sau, Lục Trần xuất hiện ở trước mặt bọn họ.
Chỉ có điều bây giờ Lục Trần có chút nhếch nhác, toàn thân đều là bụi, bởi vì hắn vừa mới xông ra từ trong đống bụi.
Khi Quý Nhiên nhìn thấy Lục Trần, trong lòng hắn trở nên nhẹ nhõm, sau đó bắt đầu cười, hắn biết ngay Lục Trần sẽ không có chuyện gì.
“Huynh, huynh đệ, huynh vẫn còn sống sao?” Vu Chiến nhìn Lục Trần vẫn nguyên vẹn đứng bên cạnh, hắn vô cùng kinh ngạc.
“Nói thừa.”
Lục Trần tức giận đáp.
Lê Hồng đứng bên cạnh nhìn Lục Trần, hắn giống như bức tượng, không hề động đậy.
Lúc nãy hắn nói một cách vững như bàn thạch, người nào đó không còn khả năng sống sót, nhưng chưa tới một phút sau, Lục Trần đã xuất hiện ở trước mặt hắn.
Lê Hồng cảm thấy như thể bị tát cho một cái, gò má nóng bừng cả lên.
Những người có mặt ở đó vẫn đang trong trạng thái thất thần, tất cả bọn họ hoàn toàn không nghĩ tới Lục Trần có thể sống sốt từ trong lực lượng Thái m, càng đừng nghĩ tới Lục Trần sẽ thành công phá hủy được cung điện.
Phải biết bọn họ đã ở đây vài thập vạn năm rồi, hết đời này tới đời khác đã chết ở trong cung điện màu xám.
Để phá hủy được một tòa cung điện thì cần rất nhiều người đi tiên phong.
Một tòa cung điện cần tính mạng của mấy mươi đời người, mấy vạn người mới có thể phá hủy được.
Còn Lục Trần thì chỉ là một kẻ tới từ bên ngoài, vậy mà hắn trực tiếp phá hủy một tòa cung điện, làm sao có thể khiến bọn họ không kinh ngạc cơ chứ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận