Bị Dạy Dỗ Thành Thánh - Sư Phụ Nhà Ta Siêu Hung Dữ

Chương 1394: Đạo trường của Nông Hàn thánh đế (2)

Có lẽ còn có thuộc hạ Trương gia nhưng Lục Trần đã không cần nữa, Trương Khang Thành đã biết hắn giết Trương Văn Phong, là thế cục không chết không thôi, hắn cũng không cần che giấu tung tích, đến lúc đó sau khi trở về cổ thành, lập tức nhổ bỏ Trương Khang Thành này.
Sau một ngày, đoàn người Lục Trần ngồi trên lưng Kim Bằng, đến đạo trường của Nông Hàn thánh đế.
Toàn bộ bên ngoài đạo trường có mấy trăm người đang đứng nhưng trên quảng trường chỉ có mười mấy người.
Sau khi Lục Trần đến, lập tức cảm nhận được nhiệt huyết trong người sôi trào, cuồn cuộn, có một loại cảm giác muốn rời khỏi thân thể.
Vù!
Kim Cao Tường gầm lên, hạ xuống mặt đất, khôi phục hình dạng người.
Hầu hết người xung quanh đều nhận ra Kim Cao Tường, ngay lập tức lộ ra vẻ mặt quái dị, đường đường là Vương giả trẻ tuổi của tộc Kim Bằng lại đi làm tọa kỵ cho người khác.
Cảnh tượng này đối với bọn họ là sự tác động thị giác cực lớn.
Sau đó vừa nhìn nhóm người Lục Trần trong lòng đã thầm nghĩ, mấy người kia là ai vậy, biến thái quá, ngồi trên Kim Cao Tường mà đi.
Đây là những gì bọn họ có nghĩ cũng không dám.
Tiếp nhận những ánh nhìn của người xung quanh khiến Kim Cao Tường hơi xấu hổ, nhưng hắn không hề chớp mắt và trực tiếp phớt lờ những ánh nhìn kỳ lạ này.
Lục Trần không để ý đến những người xung quanh, hắn bước lên quảng trường, khí huyết trong cơ thể dường như mất kiểm soát theo từng giây bước đi, nó phát ra tiếng nổ dữ dội như thể nước sông chảy xiết, lại giống như sóng biển cuộn trào vô cùng dữ dội.
Lục Trần lập tức vận chuyển công pháp nhằm ức chế khí huyết đang xao động trong cơ thể.
"Đây là quy tắc dung huyết sao, đáng sợ thật." Đôi mắt Lục Trần hiện lên một tia ngưng trọng.
Không gian xung quanh bị ảnh hưởng bởi dung huyết đại đạo khiến hắn không thể kiểm soát máu trong cơ thể mình, dường như máu sắp bùng phát ra khỏi cơ thể hắn.
Đây chẳng qua là uy lực của một tia ý cảnh còn sót lại nơi nay mấy trăm năm, nếu thật sự gặp phải người nắm giữ quy tắc này, nhất định sẽ là một kẻ địch đáng sợ.
Bởi vì khi gặp được người nắm giữ quy tắc này nhất định phân tâm áp chế xao động trong máu, đồng thời phải đối mặt với sự công kích của kẻ đó.
Kim Cao Tường và Liễu Khuynh Thành bước vào quảng trường, thiếu nữ Hi cũng tới đây. Nhưng trong ba người, thiếu nữ Hi là người ít bị ảnh hưởng nhất, thậm chí có thể nói rằng nàng không chịu ảnh hưởng bởi ý cảnh của đại đạo này. Nàng đi tới đi lui khắp quảng trường khiến những người bên ngoài quảng trường phải sững sờ.
Lục Trần liếc những người trên quảng trường, có cả nam lẫn nữ, tất cả đều toát ra khí chất siêu phạm. Hai huynh muội Nông Duệ và thánh tử Đại Nhật tông Khung Nghệ cũng nằm trong số đó, còn có tên công tử có vẻ như có lai lịch đã từng nghiêm khắc dạy dỗ mình lúc vừa tiến vào bí cảnh.
Lục Trần cho rằng hai huynh muội Nông Duệ có thể trụ lại quảng tường hẳn là do họ đã cắn nuốt bổn nguyên.
Linh tê quyền trượng đã từng nói, Nông Hàn thánh đế đã để lại ba bổn nguyên, trong đó có hai sợi là được huynh muội Nông Duệ cắn nuốt, bởi vì hai người đều là hậu nhân Nông thị, có huyết mạch giống nhau nên bổn nguyên trực tiếp bị hai người hấp thu. Nhưng dường như hai người vẫn chưa lĩnh ngộ được quy tắc dung huyết nên vẫn ở lại quảng trường.
Bây giờ, trên quảng vẫn còn lưu lại một tia bổn nguyên bị phong ấn khiến mọi người đều cảm ngộ được sự kỳ diệu của dung huyết đại đạo.
Trừ mấy người này ra, Lục Trần còn nhìn thấy thanh niên bị bao phủ bởi sương đen, không một ai xuất hiện trong phạm vi ba mươi thước của đối phương, rõ ràng là những người xung quanh đều kiêng kị hắn. Màn sương đen bao phủ quanh cơ thể không phải quy tắc hắc ám, cũng không phải quy tắc ma đạo mà là một quy tắc rất kỳ dị. Về phần quy tắc đó là gì, cho tới giờ Lục Trần vẫn chưa biết.
Ngoài ra còn có một thiếu niên mặc lam y, trên người toát ra khí chất xuất trần cùng với một tia khí tức cường đại, hắn ngồi xếp bằng một chỗ không hề nhúc nhích.
Thực lực người này cũng không tệ, chí ít trong hơn chục người tại quảng trường, hắn chắc chắn thuộc hàng ngũ đứng đầu.
Lục Trần cũng chỉ nhìn lướt qua rồi thôi, bởi vì lĩnh ngộ quy tắc dung huyết quan trọng hơn, hắn từ từ nhắm mắt lại, bắt đầu thi triển công pháp hấp thụ hạt quy tắc.
Khi các hạt quy tắc xâm nhập cơ thể, máu trong người Lục Trần càng sôi sục dữ dội, điên cuồng rít gào như mưa rền gió dữ, đồng thời phát ra tiếng gầm lớn. Lục Trần vận chuyển công pháp trấn áp máu đang gào thét, nhưng điều này dường như phản tác dụng khiến hắn trực tiếp phun ra một ngụm máu tươi.
"Haha, tiểu tử này vừa tới cũng không biết đi thăm dò, hiện giờ gặp bất lợi rồi."
"Quy tắc dung huyết có thể khiến tiên huyết cộng hưởng, càng áp chế sẽ bị phản kích càng mạnh hơn, chỉ có thể mặc cho quy tắc dung huyết điều động khí huyết của bản thân, duy trì cân bằng một cách tinh tế là được."
Những người xung quanh thấy Lục Trần hộc máu bèn thì thầm với.
Nghe thấy những âm thanh này, Lục Trần liếc nhìn mọi người xung quanh, phát hiện trên người bọn họ đều có vài vết máu đỏ sẫm, hẳn là họ cũng hộc máu.
Lục Trần không còn chống cự nữa, tuỳ ý để quy tắc dung huyết điều động máu của mình, hắn cũng tu luyện chậm lại và cảm nhận ý cảnh của dung huyết đại đạo. Một tháng trôi qua, những người bên ngoài quảng trường chẳng muốn chờ đợi nữ, bọn họ chỉ ngồi đây cũng phải cách hay, chi bằng đi tìm một ít linh dược, nếu vào đây một chuyến rồi mà không thu hoạch được gì, chẳng phải uổng công sao.
Chỉ còn khoảng hơn chục người trên quảng trường, bao gồm cả Lục Trần.
Không biết thời gian trôi qua bao lâu, huyết dịch trong cơ thể Lục Trần không còn xao động như trước mà sẽ duy trì ở trạng thái ổn định, dường như Lục Trần đã nắm giữ được quy tắc hoạt động rất kỳ diệu và duy trì tần suất của ý cảnh đại đạo, thân thể hắn toả ra một luồng khí tức kỳ lạ làm ảnh hưởng đến những người xung quanh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận