Bị Dạy Dỗ Thành Thánh - Sư Phụ Nhà Ta Siêu Hung Dữ

Chương 512: Thần tài

Cái Tử Lăng nói xong, nhìn chằm vào nam tử mặc giáp vị, ngửa mặt lên mang theo chút uy nghiêm, dường như sống an nhàn sung sướng đã quen nên phát ra khí tràng cao quý.
Cuối cùng nam tử mặc giáp vị cũng lùi lại một bước, quay người hoàn toàn biến mất.
Sau khi Thánh vệ hộ đạo giả ẩn mình vào hư không, ánh mắt Cái Tử Lăng nhìn về phía Lục Trần, chất vất: “Ngươi muốn thù lao gì?”
Lục Trần thấy đối phương thỏa hiệp, lập tức cười lên, nheo mắt nói: “Hai trăm giọt Lôi Tích dịch, thêm truyền thừa Cầm Thánh, đây là thù lao phá bỏ bốn cung điện màu xám.”
Nghe thấy lời của Lục Trần, mặt Cái Tử Lăng không biểu cảm, thản nhiên nói: “Ngươi nuốt nổi sao?”
Lục Trần lười biếng nói: “Điều này không cần ngươi lo lắng, ta vẫn nuốt nổi chút đồ này.”
Cái Tử Lăng lạnh lùng nhìn chằm chằm Lục Trần một phút, sau đó cắn răng nói: “Được, ta đồng ý với ngươi.”
“Ngươi làm chủ được à?” Lần này, đến lượt Lục Trần nghi ngờ thân phận của đối phương.
Lục Trần biết rõ tộc Ma Bất Tử lấy Phán quyết giả làm chủ ở trong bí cảnh, mặc dù vừa nãy có một Thánh giả bước ra trong hư không gọi nàng là công chúa, nói rõ nữ tử này có chút thân phận.
Nhưng Lục Trần cảm thấy có lẽ chuyện này nên báo trước cho Phán quyết giả của bọn họ một tiếng.
Sau khi Phán quyết giả lên tiếng, có lẽ chuyện này mới thành.
Cái Tử Lăng không nói gì, Vu Nghệ bên cạnh đã mở miệng trước: “Nàng có thể làm chủ.”
Vu Nghệ quen không thể quen hơn với thân phận của nữ tử này, trong tộc Ma Bất Tử bên ngoài, họ Cái là một mạch rất lớn mạnh, có đồ cổ tọa trấn, cho dù là Phán quyết giả cũng phải nể mặt mấy phần.
Hơn nữa trước đây bốn Thánh Vương tiến vào dù mỗi người một vẻ, nhưng hai tộc bọn họ hoàn toàn không thèm để mắt đến truyền thừa của mấy Thánh Vương đó.
Dù sao thì hai tộc bọn họ đều có tồn tại trên Thánh Vương, nội tình thâm sâu khó lường.
Cho nên không ai tranh đoạt truyền thừa của Tứ Thánh với bọn họ.
Vu Nghệ mở miệng nói như vậy, Lục Trần lập tức yên tâm, cười nói: “Vậy giao thù lao ra trước đi.”
Cái Tử Lăng nói: “Truyền thừa bốn người đó để lại cách thành Vô Song không xa, muốn đi lấy thì tự tiến vào đi.”
“Ở thành Vô Song!” Ánh mắt Lục Trần sáng lên, sau đó nhìn về phía Vu Nghệ.
Vu Nghệ gật đầu.
Lúc này Lục Trần yên tâm, mở miệng nói: “Nếu đã vậy, thì ta sẽ đi với ngươi, giữa đường ngươi thông báo cho trưởng bối chuẩn bị Lôi Tích dịch, ta hy vọng lúc đến thành Vô Song thì có thể nhìn thấy hai trăm giọt Lôi Tích dịch.”
“Nếu không nhìn thấy được thứ ta cần, thì ta sẽ không làm đâu!” Lục Trần sợ đối phương không để tâm, nên bổ sung thêm một câu.
Sắc mặt Cái Tử Lăng lạnh lùng nhìn lấy Lục Trần, nàng giống người quỵt nợ lắm à?
Lục Trần đi gọi Liễu Khuynh Thành dậy, chuẩn bị tiến về thành Vô Song, còn Lạc Thiên mới tu luyện nên cứ để hắn ở đây tu luyện.
Rất nhanh, Liễu Khuynh Thành được Lục Trần gọi ra ngoài.
“Đây là…”
Liễu Khuynh Thành thấy khí chất của Cái Tử Lăng xuất chúng, tò mò hỏi.
Lục Trần điềm đạm trả lời một câu: “Đồng tử đưa tài!”
Lập tức, Lục Trần nghênh đón ánh mắt muốn ăn thịt người của Cái Tử Lăng, rất có tư thái quay người rời đi.
Lục Trần vội vàng mở miệng, nói: “Thần tài à!”
May mà dù Cái Tử Lăng rất bất mãn với xưng hô của Lục Trần, nhưng lại đè nén được tính khí xuống, lạnh lùng nói: “Bây giờ đi được chưa?”
“Được rồi.”
Lục Trần nhún vai.
Sau khi nói xong, ba người họ ngồi Truyền tống trận từ thành Đại Vu đến thành Vô Song.
Thành Vô Song nằm ở phía tây của Thần Phong cổ quốc, là cổ thành có lịch sử lâu đời, năm đó lúc Thần Phong quốc chủ vẫn còn, thành chủ thành Vô Song là một cấp bậc Thánh Vương cũng đi theo chiến đấu với quốc chủ, cũng bỏ mình máu nhuộm đầy cổng giống môn chủ.
Sau khi chết, Thần Phong cổ quốc bị lưu đày trong hư không, tộc Ma Bất Tử đã chiếm cứ thành Vô Song, thành chủ hiện giờ là Cái Cuồng, là Thánh Vương đại thành của một phương tộc Ma Bất Tử.
Cái Cuồng gần tiếp cận với lĩnh vực Chí Tôn, đồng thời cũng là phụ thân của Cái Tử Lăng.
Ba ngày sau, mọi người đến thành Vô Song, xuất hiện bên trong phủ thành chủ của thành Vô Song.
Sau khi đến thành Vô Song, Lục Trần tìm hiểu một lượt tình hình bản địa.
Thành Vô Song rất lớn, nhân khẩu hơn ngàn vạn, vì vậy sinh ra rất nhiều thế lực, ngoại trừ lấy phủ thành chủ làm tôn thì còn có một thế lực cấp Thánh Vương.
Bên trong không thể thiếu người của Vu Thể giới, một phương Vu Thể giới có một Thánh Vương tọa trấn nơi này, lại thêm Thần Phong cổ quốc có hai gia tộc Thánh Vương cường thịnh kéo dài không suy, thực lực của bốn Thánh Vương cũng đến từ tộc Ma Bất Tử.
Bốn phương thế lực này đều là lấy gia tộc làm đầu.
Bởi vì ngoại trừ đồng tộc, rất nhiều cường giả đều sẽ dùng họ của mình để tạo ra một gia tộc.
Dưới tứ đại gia tộc còn có những gia tộc Thánh cảnh, Hoàng cảnh bình thường, phần lớn đều là gia tộc vốn tồn tại ở thành Vô Song, luôn duy trì đến giờ.
Cũng tức là ngoài mặt thành Vô Song có năm Thánh Vương, còn Thánh Quân cùng với Thánh cảnh lại không cách nào thống kê.
Trong phạm vi thống lĩnh của thành Vô Song tổng cộng còn bốn cung điện màu xám chưa được phá vỡ.
Cái Cuồng nghe nói địa vực thống trị thành Đại Vu xuất hiện nhân tài Lục Trần liên tục phá hủy cung điện màu xám, nên gọi Cái Tử Lăng đích thân đến thành Đại Vu một chuyến, dẫn Lục Trần về đây để phá hủy bốn tòa còn lại.
Bạn cần đăng nhập để bình luận