Bị Dạy Dỗ Thành Thánh - Sư Phụ Nhà Ta Siêu Hung Dữ

Chương 1768: Giới chiến (2)

Trên lá bùa phát ra hào quang vận mệnh, rõ ràng đang ở trước mắt lại không thể nhìn thấy được, tựa như vận mệnh không muốn ngươi thấy thì sẽ không để ngươi nhìn thấy.
Lục Trần không thấy lá bùa này, cũng không cảm nhận được khí tức của Tà Thần áo vàng. Hiện tại, đối phương đã bị tiêu diệt hoàn toàn, thân thể Lục Trần lóe lên, bay về phía Giới thành.
Lục Trần rời đi, lá bùa cũng bay theo, tốc độ trôi nổi rất nhanh, nhanh chóng xâm nhập vào lạch trời, tiến vào Thiên Yêu giới rồi biến mất.
Lục Trần còn chưa đến Giới thành đã cảm nhận được chấn động từ trận chiến, giới chiến vẫn chưa kết thúc, tu sĩ thành Thần Hoàng đang liền mạng chiến đấu với Thiên Yêu. Trong trận hỗn chiến, Lục Trần trông thấy rất nhiều người quen, Yến Tử Hiên, Bùi Kỵ, Tề Tắc và cả sư muội,...
Lục Trần bước tới một bước, rất nhanh đã tiến vào chiến trường, một dòng nước màu vàng xoay quanh thân thể, những dòng nước này bắn ra, xuyên thủ đầu của một con đại yêu cấp Đế.
Những con đại yêu này hoàn toàn không có năng lực chống đỡ, dù khí lực của chúng có cường Đại Đế thế nào thì trước kiếm ý màu vàng này, tất cả đều là hư vô.
"Kiếm ý màu vàng, Kiếm Đế."
"Thành Thần Hoàng sao lại có một Kiếm Đế chứ, vị Kiếm Đế này thật xa lạ."
Trên chiến trường, sắc mặt nhóm thiên kiêu thoáng cái biến sắc, ánh mắt lộ ra vẻ sợ hãi, đây là sự sợ hãi ẩn sâu bên trong đối với kiếm tu.
Bên ngoài lạch trời, hai luồng khí tức cực mạnh đứng đấy, đó là tộc trưởng của hai đại Hoàng tộc, cấp bậc Thiên Đế, sắc mặt của họ cũng thoáng cái thay đổi.
Vô số thi thể tộc nhân rơi xuống, ngọn lửa nguyên thần bị dập tắt khiến bọn họ vô cùng đau lòng.
"Vị kiếm đế này vô cùng xa lạ, là của Kiếm Đế cung mới sinh ra sao?"
"Không đúng, người này là Lục Trần."
Đồng tử của hai người cấp Thiên Đế co rút, ngay lập tức nhận ra Kiếm Đế kia là Lục Trần.
Vài chục năm trước Lục Trần tiến vào Thiên Yêu giới gây náo loạn một trận. Trong Thiên Yêu giới, hắn đã đạt đến tình trạng không ai không biết, đến cả cấp Thiên Đế cũng từng gặp qua bức họa của Lục Trần.
Hai vị Thiên Đế hơi đau đầu, thực lực của Lục Trần sao có thể tiến nhanh đến vậy chứ, hắn chỉ mới sinh ra mấy trăm năm thôi mà đã nhanh chóng trở thành một Kiếm Đế rồi.
Rất hiển nhiên, tiềm lực của Lục Trần vượt trội hơn tất cả mọi người Sơn Hải giới, có lẽ sau này sẽ vượt qua các sư phụ của hắn, trở thành một Yêu Thần, điều này rất bất lợi cho Thiên Yêu giới.
Hiện tại, bọn họ muốn bóp chết nguy cơ tiềm ẩn này từ trong nôi cũng không làm được, vì Lục Trần đã là Kiếm Đế rồi, dưới tình huống Thiên Đế không qua được vượt giới, sợ rằng Thánh Đế cự đầu cũng không giết được hắn.
Trên chiến trường, kiếm ý màu vàng vung đầy trời, dường như cả thế giới đều hóa thành màu vàng, những kiếm ý này có lực công kích sắc bén và uy lực vô cùng đáng sợ. Mặc kệ nhóm Thiên Yêu có phòng ngự như thế nào thì cũng không ngăn được những kiếm ý sắc bén đó, vẻ mặt nhóm người phía dưới sợ hãi, hồn bay phách lạc.
Ánh mắt hai Thiên Đế âm trầm nhìn Lục Trần tung hoành trên chiến trường, tùy ý tàn sát tộc nhân của mình, lòng đau như cắt.
Tu sĩ của thành Thần Hoàng cũng vô cùng khiếp sợ nhìn chằm chằm Lục Trần, Lục Trần vậy mà lại là một Kiếm Đế.
Hai người Bùi Kỵ và Yến Tử Hiên cũng không khỏi kinh ngạc.
Bất tri bất giác Lục Trần đã tiến vào hàng ngũ Kiếm Đế, chuyện này bọn họ không hề hay biết.
Hai người thầm phỉ nhổ, Sơn Hải giới sao lại có một người biến thái như Lục Trần, đây không phải là đặc biệt đả kích người sao!?
Sau khi Lục Trần tham chiến, thế cục có dấu hiệu nghiêng về một phía.
Lục Trần sở hữu khí thế một người làm quan cả họ được nhờ, vô cùng dũng mãnh.
Ầm!
Ở phía xa, một con Hắc Ám Phượng Hoàng khổng lồ đang dùng ánh mắt ngoan độc nhìn chằm chằm Lục Trần, bay đến gần như một vệt sáng màu đen, trên đôi cánh đen vươn ra là dài đến ngàn trượng hội tụ vô số kiếm ý màu vàng, mỗi lực lượng của khí sắc thật nhỏ ẩn chứa uy lực vô cùng lớn.
Theo chấn động, kiếm ý màu vàng bay ùn ùn về phía Lục Trần, nhìn từ xa Lục Trần giống như bị một đàn ong mật đen vây quanh.
Đây là một con Hắc Ám Phượng Hoàng cấp bậc Thánh Đế, không thể để hắn giết tộc nhân của mình không chút cố kỵ như vậy được.
Lục Trần nhìn con Hắc Ám Phượng Hoàng cùng với công kích đang ùn ùn kéo tới kia, cười nhạt, không hề có chút sợ hãi. Hắn nhảy lên, lực lượng đại đạo hiển lộ quanh thân, đạo vận như đại dương cuộn sóng, va chạm với những kiếm ý màu vàng.
Ầm!
Trong không gian truyền ra tiếng nổ lớn như trời long đất lở, lưỡi dao hắc khí dày đặc trên bầu trời bị lực lượng của đại đạo đánh vỡ nát hóa thành hư vô.
Tiếp theo đến lượt Lục Trần xuất thủ, nắm tay hắn phát ra hào quang vô cùng chói mắt, sáng lạn giống như một mặt trời nhỏ, quy tắc đại đạo khủng bố lưu chuyển, uy năng vô song.
Lực lượng từ nắm đấm phát ra vô cùng cường đại, dường như ẩn chứa sức mạnh hủy diệt, khi uy năng dày đặc đi qua, ánh mắt Hắc Ám Phượng Hoàng hiện lên tia sợ hãi, nó vỗ cánh, tạo nên từng cơn gió lốc màu đen với sức mạnh khủng khiếp có thể nuốt chửng mọi thứ.
Lục Trần ngay lập tức bị cơn lốc màu đen bao lấy, thế nhưng trên người hắn xuất hiện một bộ giáp vàng kim, di chuyển như chất lỏng lại rắn chắn không gì sánh bằng, trong cơn lốc đen ẩn chứa lực lượng xé rách, muốn xé rách bộ giáp vàng kim kia nhưng hoàn toàn không thể được.
Bạn cần đăng nhập để bình luận