Bị Dạy Dỗ Thành Thánh - Sư Phụ Nhà Ta Siêu Hung Dữ

Chương 1633: Bằng chứng không thể chối cãi (2)

Chỉ chốc lát sau, đại trưởng lão đã đi vào nơi Tông chủ bế quan, sau đó dùng khí tức kinh động Tông chủ bên trong.
Tông chủ Hoả Thần tông đang chuyên tâm tu luyện, đánh sâu vào Thần Đế cảnh hậu kỳ, hắn đột nhiên cảm nhận được một luồng khí tức khiến bản thân bừng tỉnh ngay lập tức. Phát hiện người bên ngoài là đại trưởng lão, không đợi đại trưởng lão mở lời, sau khi ra ngoài hắn đã lộ vẻ mặt không vui nói: "Đại trưởng lão, không phải ta đã nói rồi sao? Ta bế quan để đánh sau vào cảnh giới, không có chuyện nghiêm trọng thì đừng đến quấy rầy ta."
"Tông chủ, xảy ra chuyện lớn rồi." Đại trưởng lão nói với vẻ mặt bi thường, toàn thân đều toát ra khí tức nóng nảy.
Tông chủ Hoả Thần tông nhíu mày, hắn không cảm nhận được sự xâm lấn của dị tộc. Đệ tử trong tông đang tu luyện vẫn tu luyện, luận đạo vẫn luận đạo, bầu không khí yên bình như vậy làm gì có dấu hiệu của chuyện không may.
"Lão tộc trưởng gia tộc Hư Không đang ở trong Hoả ngục, không gian tầng trên chỉ còn lại hơn hai ba mươi linh hoả, không gian tầng dưới thiếu tám ngọn Thần hoả."
"Cái gì?"
Tông chủ Hoả Thần tông đột nhiên muốn hộc máu, cảm giác tai mình đang gặp ảo giác, hắn hỏi lại với vẻ mặt không thể tin được: "Ngươi, ngươi nói cái gì?"
Tông chủ Hoả Thần tông như bị sét đánh, cả người ngẩn ngơ, khuôn mặt cũng dại ra.
Đại trưởng lão thuật lại một cách chân thực.
Tông chủ Hoả Thần tông trực tiếp xé mở không gian tiến vào trong Hoả ngục, quả nhiên đúng như lời đại trưởng lão kể lại, linh hoả và Thần hoả đều thiếu hai phần ba.
Nhìn thấy nơi này, Tông chủ Hoả Thần tông sắp khóc đến nơi.
Những linh hoả và Thần hoả đều do hắn vất vả cực nhọc chăm chút, không chỉ đầu tư tài nguyên mà còn bỏ ra cả tinh lực. Ngay cả chính hắn cũng không được sử dụng những Thần hoả này, nhưng hiện giờ đã bị người khác nhanh chân cướp mất, giống như nữ nhi nuôi dưỡng nhiều năm lại bỏ chạy theo người khác.
Cõi lòng Tông chủ Hoả Thần tông lập tức trở nên xót xa vô cùng, hắn nghiến răng nghiến lợi gầm lên: "Lão khốn kiếp Tây Môn Thanh ra đây cho ta."
Quả nhiên, lão già kia xấu xa thật sự, những gì hắn nói, giấy cam đoan hắn viết, những lời hắn thề thốt, tất cả đều chẳng là cái mẹ gì.
Lão tộc trưởng kia đã lập lời thề tuyệt đối sẽ không tới trộm linh hoả, lời thề của cấp Thần Đế nên hắn mới tin.
Nhưng bây giờ hắn lại đến tiếp.
"Lão khốn kiếp Tây Môn Thanh, ngươi làm ta tức chết mất, ta nhất định phải cho cả thiên hạ biết hành vi xấu xí." Tông chủ Hoả Thần tông giận dữ gầm lên.
Sắc mặt Tông chủ Hoả Thần tông đen như đáy nồi, trong lòng rối rắm, lão già này thật sự muốn mất luôn cái mặt già này sao, hay nghĩ là mình không thể xuống tay được.
Lần này còn hung tàn hơn cả lần trước, trộm hơn trăm ngọn linh hoả, tám ngọn Thần hoả. Đây là muốn khoắng sạch Hoả ngục của hắn sao?
"Ơ, tiểu tử kia đâu?" Tông chủ Hoả Thần tông hít sâu mấy hơi, sau khi bình tĩnh một chút lại không thấy bóng dáng người đó đâu.
Vài năm trước, Nguyệt Thần đã đưa một võ giả Chân Thần cảnh đến đây, yêu cầu hắn đưa đối phương vào Hoả ngục và còn dặn hắn chăm sóc.
Hắn đã làm theo, nhưng thấy trên người đối phương có một ngọn Thần hoả nên cũng không để ý, bây giờ không tìm thấy tung tích của đối phương, rất có thể đã không kiên trì được mà chết.
Nhưng hắn lập tức phủ định suy đoán trong lòng, đối phương có Thần hoả gần thân, mặc dùng không gian tầng trên nguy hiểm nhưng hắn sẽ không chết. Hơn nữa, Tông chủ Hoả Thần tông có một suy nghĩ mãnh liệt, sự biến mất của linh hoả trong không gian tầng trên có thể là do tiểu tử kia gây ra.
Hiện giờ có hai mục tiêu bị hiềm nghi, một là lão tộc trưởng gia tộc Hư Không, hai là thanh niên do Nguyệt Thần mang đến.
Tông chủ Hoả Thần tông đứng giữa không trung, y bào bay phấp phới, hắn im lặng suy tư: "Trước đây Tây Môn Thanh đã viết giấy cam đoan, tuyệt đối sẽ không có lần sau, thái độ thành khẩn không giống giả bộ...."
Sắc mặt Tông chủ Hoả Thần tông âm trầm không rõ, không biết sao những ngọn lửa đang yên đang lành lại không cánh mà bay.
Yên lặng tự hỏi trong chốc lát, Tông chủ Hoả Thần tông vẫn cảm thấy Tây Môn Thanh đáng nghi nhất, tuy rằng không chỉ có gia tộc Hư Không biết đạo Hư Không nhưng chỉ có Tây Môn Thanh mới có thể lén lút mang Thần Hoả đi mà hắn làm phát hiện.
Tông chủ Hoả Thần tông quyết định tìm thanh niên Nguyệt Thần mang tới đến đây và hỏi xem có từng gặp được một vị lão giả nào không, theo đó dùng thần niệm bao phủ không gian tầng trên Hoả ngục nhưng không tìm thấy dấu vết của người đó.
Đôi mắt Tông chủ Hoả Thần tông ánh lên một tia kỳ dị, lẽ nào đối phương đã bị lửa đốt thành tro rồi?
Chẳng lẽ hắn đã tiền vào không gian tầng dưới?
Chán sống rồi sao?
Cho dù hắn có một ngọn Thần hoả nhưng không gian tầng dưới cũng không phải nơi một Chân Thần có thể đặt chân đến. Nguyên tố hỏa diễm trong không gian tần dưới dày đặc đến nỗi có thể đốt cháy Thần Hoàng bình thương. Nếu đối phương xuống dưới, hắn tuyệt đối không thể sống sót.
Tông chủ Hoả Thần tông buồn bực trong lòng, không chỉ có Thần hoả biến mất mà cả người cũng không thấy đâu, chuyện này ngày càng trở nên quỷ dị.
Thân hình Tông chủ Hoả Thần tông chợt loé lên, hắn tiến vào trong không gian tầng dưới Hoả ngục.
Tông chủ Hoả Thần tông phát động thần niệm hùng hậu, cẩn thận tìm kiếm từng li từng tí một trong không gian, may mà công sức của hắn đã được đền đáp, hắn cảm nhận được một luồng khí tức quen thuộc nhàn nhạt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận