Bị Dạy Dỗ Thành Thánh - Sư Phụ Nhà Ta Siêu Hung Dữ

Chương 799: Hạ màn

Hai Thánh Vương Hổ tộc vô cùng khủng bố, xuất hiện mấy hư ảnh bạch hổ, liên tục gầm lên, móng vuốt cực kỳ sắc bén, một trảo hạ xuống, không chỉ ma diệt vô số kiếm quang màu máu kia, còn chấn động hư không.
Ầm ầm ầm!
Năng lượng cấp Thánh Vương bùng nổ, hư không không ngừng nổ vang, bọn họ giao chiến ở trên cao mấy ngàn thước, nhưng dao động uy năng tỏa ra, vẫn khiến lòng người chung quanh tràn ngập áp lực.
Mặt Huyết Hầu Nhẫn lộ vẻ đau đớn, trơ mắt nhìn đệ đệ chết trước mặt, mà hắn không có cách nào.
Bây giờ phụ thân bị hai Thánh Vương Hổ tộc vây công, tuy tạm thời không phân thắng bại, nhưng kết quả đã không có gì khó đoán.
Bên cạnh còn có một Thánh Vương vẫn chưa tham gia trận chiến nữa.
Tất cả mọi người của Hoàng triều Huyết Viêm, dù là cấp cao hay tiểu bối, đều tái mặt, lộ ra vẻ mặt hoảng sợ tuyệt vọng.
Ngay cả lão Hoàng chủ cũng bị vây công, rất có thể ngã xuống, ngày này chắc chắn là tai họa đối với Hoàng triều Huyết Viêm, có thể bởi vậy mà bị diệt.
Ánh mắt của mọi người nhìn Lục Trần, áo trắng phiêu phiêu, không nhiễm một hạt bụi, khí chất vô cùng xuất sắc, mơ hồ có chút vẻ nho nhã.
Thanh niên này rốt cuộc là ai, sao có thể uy hiếp khiến cường giả Hổ tộc ra tay.
Rõ ràng giữa hai bên có thù hận.
Nghi hoặc này, Huyết Hầu Nhẫn cũng muốn biết, ánh mắt hắn chuyển sang phía Lục Trần, mở miệng nói: “Ngươi rốt cuộc là ai.”
Trong ánh mắt Huyết Hầu Nhẫn có sát ý, cũng có phức tạp.
Tất cả, đều khởi đầu từ thanh niên này, hắn muốn biết người bọn họ đắc tội là thần thánh phương nào.
Rất rõ ràng, câu hỏi của hắn, bị Lục Trần trực tiếp bỏ qua, Lục Trần nhìn Thánh Vương Hổ tộc duy nhất không tham gia chiến đấu, giọng điệu mang vẻ chế nhạo nói: “Hổ tộc các ngươi không được rồi, hai người vây công một người, đến bây giờ còn chưa bắt được.”
Huyết Hầu Nhẫn bị phớt lờ, sắc mặt khó coi.
Sắc mặt Thánh Vương Hổ tộc kia cũng đen lại, nhưng cũng không có đáp lời Lục Trần.
Trên bầu trời, năng lượng vẫn đang chấn động, giống như sấm sét.
Huyết Viêm thánh uy cái thế, chân đạp một sông máu, từng luồng khí sắc bén tuôn ra, hóa thành kiếm quang, mưa kiếm màu máu hoa mỹ xuyên qua hư không, phóng ra kiếm uy vô cùng kinh người.
Huyết Viêm dù sao cũng là một cường giả Thánh Vương viên mãn, ngay cả khi bị hai Thánh Vương Hổ tộc vây công, nào có thể bại trận dễ dàng như vậy.
Một trong hai Thánh Vương Hổ tộc nâng bàn tay lên, chỉ nhìn thấy trên đỉnh đầu Huyết Viêm xuất hiện một chưởng ấn cực lớn, mang theo uy thế dày đặc, hòa lẫn với cuồng phong, giống như có sức mạnh diệt thế.
Sau đó bàn tay vỗ xuống, năng lượng cuồng bạo chưởng ấn mang rơi xuống, đập mạnh vào đỉnh đầu Huyết Viêm.
Những người bên dưới cảm thấy trên bầu trời có một khí tức khủng bố giáng xuống, như trời sắp sụp đổ.
Luồng khí màu máu quanh thân Huyết Viên bắt đầu khởi động, hai tay kết ấn, va chạm vơi bàn tay rơi xuống.
Ầm ầm!
Hai sức mạnh công phạt vô song va chạm với nhau, truyền ra tiếng nổ mạnh.
Thân hình một Thánh Vương khác lóe lên, lao về phía Huyết Viêm, lúc phi đến, hắn nhanh chóng biến hóa, trở thành một con bạch hổ cực kỳ khổng lồ.
Đây không phải là hư ảnh bạch hổ, mà là chân thân của Thánh Vương Hổ tộc này.
Hai đánh một, thời gian dài như vậy vẫn không thể bắt được Huyết Viêm, có chút mặt mặt, trực tiến huyễn hóa ra bản thể.
Cơ thể Thánh Vương Hổ tộc biến thành bản thể giống như một ngọn núi nhỏ, bộ lông như tuyết, hơn nữa trên lưng còn có một đôi cánh trắng.
Yêu khí bạch hổ phát ra rất dày đặc, trong mắt hổ mang theo tia khát máu, nhất là trên khuôn mặt có bộ lông trắng của bạch hổ, mơ hồ có một tầng Yêu lực kỳ quái lưu động.
Bạch hổ khổng lồ này vỗ cánh, bay về phía Huyết Viêm, tốc độ vượt qua vận tốc âm thanh, không khí bị nổ tung.
Một móng vuốt sắc bén như kim loại, hung ác quét về phía cơ thể Huyết Viêm.
Trong lòng Huyết Viêm kinh hoảng, hai tay vũ động, sông máu dưới chân bay múa, quấn quanh người hắn.
Móng vuốt bạch hổ to lớn kia va chạm với sông máu, phát ra âm thanh bén nhọn, chói tai như tiếng vũ khí sắc bén chém qua kim loại cứng.
Sông máu kia trông giống như dòng nước, giống như một dòng sông màu máu thật sự, nhưng lại cứng rắn vô cùng, móng vuốt bạch hổ to lớn vậy mà lại không phá vỡ được phòng ngự của Huyết Viêm.
Một Thánh Vương khác thấy cảnh này, tiến lên một bước, uy áp bao phủ, nâng bàn tay lên, lại ngưng kết ra một bàn tay khổng lồ, hung ác tấn công Huyết Viêm.
Sức mạnh công phạt vô song bắn phá cơ thể Huyết Viêm, truyền ra tiếng nổ kịch liệt, làm rung chuyển máu và khí trong cơ thể Huyết Viêm, khiến khí huyết trong cơ thể Huyết Viêm chấn động, lục phủ ngũ tạng đều đang quay cuồng.
“Phụt.”
Huyết Viêm lui về sau vài bước, khóe miệng tràn ra một dòng máu tươi.
Hắn là Thánh Vương viên mãn, cách Thánh Vương đại thành rất gần, thế nhưng, gặp phải hai Thánh Vương Hổ tộc, nhất định ngã xuống ở đây.
Quả nhiên, sau khoảng nửa nén hương, Huyết Viêm rốt cuộc cũng chịu không nổi sự vây công luân phiên của hai Thánh Vương, trong một lần năng lượng kinh thiên va chạm mạnh, hắn không đủ khí huyết, cơ thể bị nổ lùi lại, sau đó một tia chớp máu trắng bay về phía hắn, nhanh như gió chớp.
Chỉ thấy tia chớp màu trắng này chợt lóe rồi biến mất, nửa người trên và nửa người dưới của Huyết Viêm tách rời.
Nếu tốc độ có thể chậm lại mấy trăm lần là có thể thấy được Thánh Vương Hổ tộc biến thành bản thể kia, đôi cánh trắng như tuyết nhưng sắc bén còn hơn đao, dễ dàng cắt ngang thân thể Huyết Viêm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận