Bị Dạy Dỗ Thành Thánh - Sư Phụ Nhà Ta Siêu Hung Dữ

Chương 1703: Điệu hổ ly sơn (2)

“Đàn cổ.” Trong mắt Dương Thuyên nóng rực hắn không thích cái khác, chỉ thích theo đuổi và thu thập các loại đàn cổ, nghe thấy Hắc Sa nói, vội vàng hỏi: “Hắc Sa huynh không gạt ta chứ.”
Hắc Sa cười ha ha, nói: “Dương Thuyên huynh nói gì vậy, sao ta dám lừa ngươi.”
“Hắc Sa huynh đúng là tri kỷ của ta, đã lâu ta chưa tới thuy giới một chuyến.” Dương Thuyền lập tức có suy nghĩ rời đi.
Hắc Sa nói: “Dương Thuyên huynh, ngươi quá sốt ruột rồi, hiện giờ còn chưa tấn công được thủy giới đâu, hơn nữa, không phải ngươi còn phải trấn thủ tế đàn bạch cốt sao.”
Dương Thuyên hừ lạnh một tiếng: “Đi thủy giới trước, nhiều nhất cũng chỉ nửa tháng, mấy con kiến Thần giới, cũng không dám tới nơi này giương oai.”
“Hắc Sa huynh, ngươi đi với ta một chuyến đi.”
Hắc Sa ra vẻ khó xử, nói: “Được, đi thôi.”
Bùm!
Hai vị Chúa tể, biến mất tại chỗ.
Đám người Lục Trần bí mật ẩn nấp ở ngoài mấy ngàn dặm, cho dù ẩn nấp trong thế giới hạt giống hư không, cũng không dám đến quá gần, bởi vì thần niệm cấp bậc này cực mạnh, trốn tránh trên thế giới hạt giống hư không bình thường dễ dàng bị phát hiện.
Nhìn thấy Hắc Sa và Dương Thuyên rời đi, trong lòng mọi người thở phào nhẹ nhõm một hơi, nhưng cũng không hành động, mà vẫn luôn chờ đợi cơ hội.
Mọi người chờ liên tiếp bốn năm ngày thời gian, nghĩ đến lúc này, Chúa tể Dương Thuyên đã cách rất xa, đoàn người Lục Trần hiện ra, phát động tiến công với người ở tế đàn bạch cốt.
Ầm ầm ầm!
Các loại lực lượng đại đạo đáng sợ công kích từ trên vòm trời xuống, giống như từng tia thần quang sắc bén, đánh trên người dị tộc, khiến cho bọn họ giải thể giữa tiếng kêu gào thê thảm.
“Địch tập kích.”
Lực phản ứng của dị tộc nhanh chóng, bắt đầu phòng ngự
Ầm ầm ầm!
Ba đạo uy mạnh mẽ thổi quét vòm trời, chỉ thấy ba bóng dáng đứng sừng sững trên hư không, trong mắt lóe điện, khí tức khủng bố, không chút do dự, dẫn động năng lượng Thần Hoàng ngập trời, triển khai giết sạch một đám người đánh lén.
Lục Trần nhìn thấy ba vị Thần Hoàng, phóng vụt qua, tháp Chấn Giới trong cơ thể bay ra, giới lực đáng sợ tràn ngập tới, trấn áp một vùng thiên địa.
Ba vị Thần Hoàng cảm nhận được lực lượng trấn áp, sắc mặt hơi thay đổi, ánh mắt dừng trên tháp Chấn Giới, trở nên vô cùng nghiêm túc, nặng nề.
Lúc này, cuối cùng bọn họ cũng biết vì sao Thần Hoàng trấn thủ hai tế đàn Mê Đồ trước đó tử vong, trên người đám tiểu tử đến từ Thần giới này, quả nhiên mang theo pháp bảo cấp Chúa tể, giới lực tràn ngập ra trấn áp một vùng thiên địa.
Oành!
Trong ba vị Thần Hoàng, có khí tức đại đạo của một vị Thần Hoàng rít gào, mơ hồ có lực lượng vượt qua được giới lực trấn áp, đôi tay hắn kết ấn, đánh ra từng quy tắc đại đạo huyền ảo, lôi kéo lực lượng trấn áp xung quanh về phía mình, một mình gánh chịu.
Phụt!
Vị Thần Hoàng này gánh chịu lực lượng, phun ra một ngụm máu tươi, sắc mặt trở nên dữ tợn, nói: “Hai người các ngươi ra tay, nhanh chóng tàn sát đám người Thần giới, không tha cho một ai.”
Khi vị Thần Hoàng này nói xong, hai vị Thần Hoàng khác thấy thân thể nhẹ đi, lực lượng trấn áp xung quanh dường như biến mất không còn, hiểu rõ là đồng bạn đang gánh lực lượng trấn áp hộ bọn họ, trên mặt lập tức lộ ra biểu cảm dữ tợn, sát ý ngập trời phóng ra từ trên người.
Lục Trần nhìn thấy một vị Thần Hoàng một mình gánh lực lượng trấn áp, sắc mặt hơi thay đổi, thực lực của vị Thần Hoàng này cực mạnh, là cấp bậc cầm đầu.
Lục Trần lập tức khống chế được tháp Chấn Giới, va chạm với vị Thần Hoàng này, đồng thời cầm Tuế Nguyệt cung trong tay dùng lực, nhắm ngay một vị Thần Hoàng khác.
Hai vị Thần Hoàng không có giới lực trói buộc, vốn tưởng rằng tàn sát đám Thần Vương này dễ như trở bàn tay, đang chuẩn bị tung ra uy áp giống như rồng dữ, đại khai sát giới.
Thanh niên điều khiển pháp bảo Tạo Giới cảnh kia, lại móc ra một món pháp bảo Tạo Giới cảnh, chỉ dựa vào uy năng dao động mũi tên kia tràn ra, kết luận là pháp bảo Tạo Giới cảnh, không thể nghi ngờ.
Vút!
Lục Trần thả dây cung, một ánh sáng chói mắt bắn ra, trong ánh mắt hoảng sợ của vị Thần Hoàng kia, nhanh chóng hoàn toàn cắm vào giữa mày.
A!
Một tiếng kêu thảm thiết thê lương truyền ra, sau đó đột nhiên im bặt, vị Thần Hoàng này chia năm xẻ bảy, bị mũi tên ẩn chứa năng lượng biến thành máu loãng.
Bùm một tiếng!
Tiếng vang lớn nặng nề truyền đến, vị Thần Hoàng cầm đầu kia bị tháp Chấn Giới va chạm, thân thể bay tứ tung ra ngoài, đâm sập một đỉnh núi, lực lượng trong cơ thể tuy đang quay cuồng rít gào, nhưng nhìn từ bên ngoài, thân thể hoàn hảo không tổn hao gì.
Nguyên nhân chính là vị Thần Hoàng cầm đầu này có được pháp bảo phòng ngự Thánh Đế, sử dụng triệt tiêu cung tên của Lục Trần.
Bởi vì hiện tại Lục Trần thúc giục pháp bảo Tạo Giới cảnh công kích, uy lực lớn nhất tương đương với cấp bậc cầm đầu.
Mà một vị Thần Hoàng không bị kiềm chế khác, phất tay một cái, trong thiên địa xuất hiện từng tia thần mang hoa mỹ, lực công kích cực mạnh, có hơn hai mươi Thần Vương bị xuyên thủng thân thể trong nháy mắt, chết oan chết uổng.
Tất cả, đều xảy ra chớp nhoáng.
Sau khi Lục Trần bắn chết một vị Thần Hoàng, lập tức thay đổi phương hướng, nhắm ngay vị Thần Hoàng này.
Vị Thần Hoàng này nhìn thấy đối phương hướng cung tên về phía hắn, lại nghĩ tới đồng bạn bị một mũi tên bắn chết, sợ tới mức sắc mặt trắng bệch, vội vàng xé mở không gian bỏ chạy, không có tháp Chấn Giới trói buộc đối phương, Lục Trần căn bản không có khả năng bắn trúng đối phương, dù sao Thần Hoàng cũng không phải kẻ ngốc, chẳng lẽ sẽ đứng tại chỗ chờ Lục Trần bắn sao.
Bạn cần đăng nhập để bình luận