Đô Thị Chi Bất Tử Thiên Tôn

Chương 1018 - Mưa gió nổi lên



Chương 1018 - Mưa gió nổi lên




Loại này pháp môn đơn giản nhất thành thánh, cần phải có Hồng Mông Tử Khí bên người, mà bản thân lại phải có thiên đại công đức gia trì, có thể trở thành Thánh Nhân.
Không nên quên, Diệp Hiên đi là con đường lấy lực chứng đạo, không phải là con đường công đức thành thánh, dù hắn từ bỏ lấy lực chứng đạo lựa chọn công đức thành thánh, nhưng công đức từ đâu mà đến?
- Không được, tuyệt đối không thể từ bỏ Thiên Đình.
Bỗng nhiên, Diệp Hiên quay lại từ trong suy nghĩ, trực tiếp bác bỏ đề nghị của Khổng Tuyên, điều này khiến cho sắc mặt Khổng Tuyên cùng Côn Bằng hơi biến, trong mắt xẹt qua một vẻ lo lắng.
- Hiền đệ, ngươi phải hiểu được, bây giờ không phải hành động theo cảm tính, mặc dù từ bỏ toàn bộ Thiên Đình, nhưng...
Không đợi Khổng Tuyên nói xong, Diệp Hiên chậm rãi lắc đầu ngắt lời nói:
- Đại ca, có một số việc ta không cách nào nói rõ cùng ngươi, chỉ là cách này căn bản không được.
Nghe Diệp Hiên nói, Khổng Tuyên cùng Côn Bằng bất đắc dĩ thở dài, vô pháp khuyên nhủ Diệp Hiên.
- Đạo hữu chớ lo lắng, kỳ thật việc này cũng không phải không có đường giải quyết.
Lục Áp mỉm cười lên tiếng.
- Ừm?
Diệp Hiên nhìn lại Lục Áp, trong mắt có vẻ âm trầm, trầm giọng nói:
- Không biết đạo hữu có giải pháp gì?
- Diệp đạo hữu không nên quên, dù Phong Đô Đại Đế biết được Hồng Mông Tử Khí trong tay của ngươi, nhưng bọn người Đế Tuấn lại không biết tin tức này, coi như Phong Đô Đại Đế đưa tin ngươi đạt được Hồng Mông Tử Khí cho bọn người Đế Tuấn, chỉ cần đạo hữu thề thốt phủ nhận, bọn hắn cũng không làm gì ngươi.
- Mà đạo hữu không nên quên, Hồng Mông Tử Khí là tự Phong Đô lấy đi, hắn mới là người hiềm nghi lớn nhất.
Lục Áp nói liên tục, mang trên mặt nụ cười hiền hòa.
Nghe được lời Lục Áp nói, sắc mặt Diệp Hiên khẽ giật, trong mắt bỗng nhiên xẹt qua linh quang.
Đúng vậy, chỉ cần hắn không thừa nhận, Phong Đô Đại Đế nói ra tin tức hắn đạt được Hồng Mông Tử Khí, thế thì tính sao?
Phải biết Hồng Mông Tử Khí là bị Phong Đô Đại Đế tự mình lấy đi, hắn mới là người hiềm nghi lớn nhất.
Diệp Hiên bỗng nhiên minh ngộ, là bản thân nghĩ phức tạp, nếu không phải Lục Áp chỉ điểm, chỉ sợ hắn đã tự cắm sừng trâu vào người.
- Tại sao ngươi phải giúp ta?
Hai mắt Diệp Hiên nhìn thẳng Lục Áp, hi vọng có thể nhìn ra ý nghĩ của người này, nhưng Lục Áp từ đầu đến cuối chỉ mỉm cười, căn bản khiến người ta nhìn không ra trong lòng hắn suy nghĩ cái gì.
- Đạo hữu là vị Thánh Nhân thứ bảy trời định, bần đạo tự biết không có duyên với Thánh Nhân, tự nhiên muốn kết thiện duyên cùng đạo hữu, ngoài ra không có ý đồ gì.
Lục Áp chậm rãi nói, thật như hắn nói, chỉ một lòng giao hảo vị Thánh Nhân tương lai là Diệp Hiên.
- Đa tạ đạo hữu chỉ điểm, Diệp Hiên cám ơn.
Thần sắc Diệp Hiên âm trầm, mỉm cười, chắp tay thi lễ với Lục Áp, như thật tin tưởng lời Lục Áp nói.
- Trước khi Bần đạo đi, nhắc nhở đạo hữu một chuyện, Hoàng Mạc Chi cần mai danh ẩn tích, nếu để cho bọn người Đế Tuấn biết hắn là người của ngươi, liền sẽ nghĩ Hồng Mông Tử Khí đích thực là trong tay ngươi, đến lúc đó đạo hữu có thề thốt phủ nhận, cũng không cái tác dụng gì.
Lục Áp đạo nhân khẽ lên tiếng, sau đó dạo biến mất trong hư không, như hắn đến chỗ này chính là lấy lòng Diệp Hiên, càng là suy nghĩ cho Diệp Hiên.
Nhìn Lục Áp đạo nhân đi xa, nụ cười trên mặt Diệp Hiên dần dần biến mất, bên trong hai mắt xẹt qua một tia âm lãnh.
- Lục Áp đạo nhân rất không đơn giản.
Diệp Hiên nỉ non tự nói.
- Trước có Hồng Quân sau có trời, Lục Áp đạo nhân còn có ở trước đó nữa.
Côn Bằng khẽ lên tiếng nói, trên mặt hiện ra một nét nghiêm trọng nói.
- Lục Áp quá mức thần bí, xem như ta không biết rõ ràng hắn sinh ra như thế nào, khi trời đất sáng lập hắn là Đại La Kim Tiên, lúc đó Tam Thanh còn chưa thành thánh, lại muốn tôn xưng hắn một tiếng huynh.
- Mặc kệ hắn có mục đích gì, Hồng Mông Tử Khí hiện tại đã trong tay ta, chỉ cần đề phòng với hắn là được.
- Chúng ta đi thôi.
Diệp Hiên lên tiếng với ba người, dưới chân dâng lên tường vân trở về ba mươi ba trọng Thiên Đình.
Đạt được Hồng Mông Tử Khí, Diệp Hiên nhất định phải nghiên cứu một phen, đến tột cùng Hồng Mông Tử Khí có công dụng gì, vì sao là mấu chốt thành thánh.
Mà, hắn muốn tọa trấn Thiên Đình, bởi vì Chuẩn Thánh khắp nơi sẽ đến đây thăm dò Thiên Đình xem hắn có đạt được Hồng Mông Tử Khí hay không, nếu hắn không có ở Thiên Đình, tất sẽ xuất hiện nhiễu loạn cực lớn.
...
Ngay tại lúc đó.
Trời xanh mênh mông, đại địa vô biên.
Mấy đạo thân ảnh từ trên trời đánh xuống mặt đất, lại từ dưới mặt đất đánh ngược lên trời, còn có máu Chuẩn Thánh vương xuống trường thiên, Phong Đô Đại Đế chật vật chạy trốn, sau lưng là các đại Chuẩn Thánh đang điên cuồng truy sát.
- Phong Đô, giao ra Hồng Mông Tử Khí, bản đế tha mạng cho ngươi.
Đế Tuấn cuồng bạo xuất thủ, mỗi một đạo đại thuật Yêu tộc bắn ra, đều tạo thành cảnh tượng hủy trời diệt đất, núi đồi bị đánh nát, giang hà ngược dòng, cảnh tượng kinh khủng không cách nào hình dung.
Không chỉ là Đế Tuấn, Chúc Dung cũng đang điên cuồng truy sát Phong Đô Đại Đế, còn có Thanh Thiên Đạo Nhân trong bóng tối đánh lén, ba vị Chuẩn Thánh bao vây chặn đánh, Phong Đô Đại Đế bị trọng thương trước nay chưa từng có.
- Nghe Bản đế nói, Hồng Mông Tử Khí sớm đã giao cho đồ nhi ta, nhưng tên lang tâm cẩu phế vậy mà là người của Diệp Hiên, giờ phút này Hồng Mông Tử Khí căn bản không ở trong tay bản đế.
Toàn thân Phong Đô Đại Đế đẫm máu, không ngừng tránh khỏi quỷ đạo đại thuật, khó khăn lắm mới ngăn cản được ba vị Chuẩn Thánh oanh sát.



Bạn cần đăng nhập để bình luận