Đô Thị Chi Bất Tử Thiên Tôn

Chương 1596: Thập đại chí cường (2)

Chương 1596: Thập đại chí cường (2)
- Tiểu tử, mặc dù bây giờ là Chủ Nhân Vạn Linh thống trị nguyên hội thứ mười, nhưng ngươi đạt được hỗn độn tinh sư truyền thừa, chỉ cần cẩn thận hành sự, cuối cùng cũng có thể trở thành hỗn độn tinh sư, mà hỗn độn tinh sư đối với phàm thân không có yêu cầu, đây cũng là cơ duyên lớn nhất của ngươi.
Cái Thiên Nguyên trầm giọng nói.
- Hỗn độn tinh sư?
Diệp Hiên chậm rãi lắc đầu.
Hoàn toàn chính xác, hỗn độn tinh sư rất cường đại, cơ hồ có thể sánh vai cùng chí cường vạn cổ, nhưng đó cũng chỉ là cơ hồ mà thôi, nói rõ hỗn độn tinh sư vẫn không bằng vạn cổ chí cường.
Diệp Hiên là người kiêu ngạo, hắn không cho phép mình khuất dưới người khác, hỗn độn tinh sư hắn muốn, nhưng chí cường vạn cổ hắn cũng muốn, đây mới là ý tưởng chân thật nhất của hắn.
- Không thành vạn cổ chí cường, có chết ta cũng sẽ không cam lòng.
Diệp Hiên lạnh giọng nói nhỏ.
- Dã tâm của ngươi quá lớn, nhưng ngươi phải biết, mặc dù ngươi mở ra Hỗn Độn Thập Nhị Nguyên Hội, nhưng phàm thân cuối cùng vẫn chỉ là phàm thân, ngươi ngay cả Âm Dương nhị cảnh đều không thể bước vào, lại như thế nào tranh đoạt cái ghế nguyên hội chí cường vạn cổ tiếp theo?
Cái Thiên Nguyên lớn giọng.
Từ khi càng ngày càng quen thuộc cùng Diệp Hiên, Cái Thiên Nguyên liền càng thưởng thức Diệp Hiên, chỉ là hiện thực tàn khốc là Diệp Hiên căn bản không có tư cách tranh đoạt vị trí nguyên hội vạn cổ chí cường tiếp theo.
- Phàm thân lại như thế nào? Thế gian này không có chuyện tuyệt đối, ta nhất định sẽ tìm được biện pháp phá vỡ mà vào Âm Dương nhị cảnh.
Diệp Hiên chém đinh chặt sắt, hai con ngươi trông vô cùng kiên định, bởi vì cho tới bây giờ hắn đều không phải một người sẽ nhận thua.
- Ngươi nói sai, ta chưa nghĩ tới muốn tranh đoạt cái ghế chí cường vạn cổ nguyên hội thứ mười một, bởi vì thời gian quá dài, dài đến mức ta căn bản là không có cách nào để chờ đợi. Ta muốn là cái ghế của chí cường vạn cổ nguyên hội thứ mười, đây mới là mục đích thực sự của ta.
Diệp Hiên kiệt ngạo mở miệng.
- Thế nào?
- Ngươi muốn vạn cổ chí cường nguyên hội thứ mười, ngươi là tu luyện đến ngốc rồi sao?
Nghe thấy Diệp Hiên khoác lác chuyện thiên phương dạ đàm, Cái Thiên Nguyên hãi nhiên lên tiếng, quả thực không thể tin vào tai của mình, càng là lên tiếng quát lớn với Diệp Hiên, quả thực bị Diệp Hiên loại ý nghĩ điên cuồng này làm rung động không nhẹ.
- Chẳng lẽ không được sao?
Diệp Hiên âm trầm mở miệng.
- Ngươi điên rồi sao?
Cái Thiên Nguyên gầm nhẹ nói:
- Chủ Nhân Vạn Linh đã thành tựu đại đạo, hóa thân thành vạn cổ chí cường nguyên hội thứ mười, sao ngươi có thể thành vì vạn cổ chí cường tại nguyên hội thứ mười?
- Ngươi thật đúng là vô tri a, trách không được ngươi thành hòn đá đặt chân dưới chân Diệp Lăng Thiên.
Diệp Hiên cười lạnh nói:
- Ai nói Diệp Lăng Thiên hắn thành vạn cổ chí cường, mà Diệp Hiên ta lại không thể thành tựu chí cường vạn cổ tại nguyên hội thứ mười?
- Cái này không phải ai nói, cái này là thiết luật hỗn độn, không có người nào có thể đánh vỡ, bởi vì hỗn độn đại đạo chỉ cho phép một nguyên hội sinh ra một vị vạn cổ chí cường.
Cái Thiên Nguyên tức giận bác bỏ.
- Vậy nếu ta làm thịt Chủ Nhân Vạn Linh - Diệp Lăng Thiên, vậy cái ghế chí cường vạn cổ này chẳng phải đã trống không, mà ta sẽ thành tân chí cường vạn cổ được rồi sao?
Diệp Hiên âm trầm nói nhỏ.
- Ngươi... Ngươi...?
Theo ngôn luận gan to bằng trời của Diệp Hiên rơi xuống, Cái Thiên Nguyên đều ngơ ngác ra đó, triệt để bị lời Diệp Hiên nói làm cho rung động.
- Vô tri, ngu xuẩn, không có thuốc chữa!
Trọn vẹn mười mấy hơi thở trôi qua, Cái Thiên Nguyên quát lớn, đối Diệp Hiên có thể nói thất vọng.
- Không có thuốc chữa?
Diệp Hiên cười lạnh liên tục nói:
- Không có làm qua làm sao biết sẽ không được, nếu như ta có thể làm thịt Diệp Lăng Thiên hắn, vậy thì có thể thay vào vị trí của hắn.
- Ngươi...?
Cái Thiên Nguyên đã bị ý nghĩ điên cuồng của Diệp Hiên làm cho rung động, giờ phút này hoàn toàn nói không ra lời, chỉ là nội tâm của hắn đã lật lên sóng biển ngập trời, đối với ý nghĩ của Diệp Hiên mặc dù không đồng ý, nhưng lại cho hắn một loại cảm giác không thể nói rõ.
Đúng vậy a, nếu như Chủ Nhân Vạn Linh chết rồi, vậy cái ghế chí cường vạn cổ nguyên hội thứ mười này liền sẽ trống đi, đây cũng không phải là chuyện thiên phương dạ đàm, đích thật là một chuyện có khả năng.
Nhưng là, đây cũng chỉ là có khả năng, dù sao từ nguyên hội thứ nhất đến nguyên hội thứ mười, cho tới bây giờ còn chưa từng xảy ra loại chuyện này, mà chí cường vạn cổ vô địch hỗn độn, đây cũng là chuyện mọi người đều biết.
Nếu như thật sự có người có thể giết vạn cổ chí cường, vậy cái ghế chí cường vạn cổ bất quá cũng chỉ là hư danh mà thôi, nhưng loại người này căn bản là không có khả năng tồn tại.
- Ngươi thật đúng là người điên, nhưng nếu như ý nghĩ điên cuồng này của ngươi chỉ là si tâm vọng tưởng, ta khuyên ngươi nên an tâm tu luyện truyền thừa hỗn độn tinh sư, đây mới là đường ra duy nhất của ngươi.
Cái Thiên Nguyên dần dần lắng lại tâm tình ba động của mình, thản nhiên khuyến cáo nói với Diệp Hiên.
- Si tâm vọng tưởng?
Diệp Hiên nghiền ngẫm, cũng không có lần nữa phản bác Cái Thiên Nguyên, bởi vì tranh đấu miệng lưỡi Diệp Hiên hắn khinh thường làm.
Xem hắn có phải si tâm vọng tưởng hay không, tương lai hắn sẽ để cho Cái Thiên Nguyên biết, giờ phút này cho dù có ngồi đây cùng hắn, bất quá chỉ là chuyện không có ý nghĩa.
Nhưng Diệp Hiên cũng biết, hiện tại cân nhắc những chuyện này còn quá sớm, đầu tiên hắn phải một bước tăng cường tu vi của mình, chỉ có thế này mới có thể đi vào kế hoạch to gan mà điên cuồng này của hắn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận