Đô Thị Chi Bất Tử Thiên Tôn

Chương 1618: Vạn Linh Chi Chủ (2)

Chương 1618: Vạn Linh Chi Chủ (2)
Đông —— đông —— đông...
Giờ phút này Diệp Hiên có thể cảm giác được trái tim mình kịch liệt nhảy lên, bởi vì xuyên thấu qua Huyền Quang kính, hắn đã nhìn thấy Tử Linh cùng Diệp Yêu Nguyệt xuất hiện ở trong một điện đường cổ xưa, ở sâu trong điện còn có một thân ảnh hư ảo đang ngồi xếp bằng trong đó.
- Diệp Lăng Thiên.
Khi thân ảnh này hiện ra, Diệp Hiên chỉ cảm thấy ánh mắt của mình dường như muốn không mở ra được, mà tiếng Thiên Nguyên rống nhẹ cũng đúng lúc vang lên, chứng minh hắn kích động đến mức nào.
- Tử Linh bái kiến Thiên Chủ.
- Đệ tử Yêu Nguyệt Dạ dập đầu cho Thiên Chủ.
Trong Huyền Quang kính, Tử Linh quỳ xuống, Yêu Nguyệt Dạ làm đại lễ ba quỳ chín lạy, cả người đều hiển hiện sự thành kính.
- Ngươi chính là Yêu Nguyệt Dạ?
Vạn Linh chi chủ thân hình hư ảo, hắn cũng không có gọi Yêu Nguyệt Dạ đứng dậy, nhưng vẻn vẹn chỉ là một giọng nói vang lên, lại chấn động linh hồn Yêu Nguyệt Dạ run rẩy cực hạn, cả người nhất thời lâm vào một loại trạng thái ngốc trệ.
- Đệ tử đích xác chính là Yêu Nguyệt Dạ.
Yêu Nguyệt Dạ tựa như mất đi linh hồn, ngơ ngác lên tiếng trả lời.
- Không tốt!
Khi Diệp Hiên xuyên thấu qua Huyền Quang kính nhìn thấy hết thảy, sắc mặt của hắn nhất thời âm trầm, bởi vì hắn đã nhìn ra, Yêu Nguyệt Dạ giờ phút này hoàn toàn lâm vào trạng thái mờ mịt, giống như bị Vạn Linh Chi Chủ khống chế.
- Đừng lo lắng, dù sao hắn ta cũng là người thật, ngươi và ta cũng nói về điều này, đừng tự làm rối trận tuyến của mình.
Cái Thiên Nguyên âm trầm cất lời.
Hô!
Diệp Hiên phun ra một ngụm trọc khí, lực lượng thời không đã lặng yên vận chuyển, chỉ cần hắn vừa phát hiện chuyện không đúng, hắn sẽ liều mạng thúc dục thời không lực chạy trốn khỏi nơi này, lại đã chuẩn bị triệu hoán năm tháng trường hà dẫn ra đôi vạn cổ hung mâu kia để ngăn cản Vạn Linh chi chủ.
Tuy rằng Diệp Hiên tự nhận kế hoạch của hắn vạn vô nhất thất, nhưng phàm là chuyện gì đều phải tính toán đến trường hợp xấu nhất, hắn sớm đã tìm cho mình con đường phía sau, dù sao đây chính là đang đùa với lửa, cho dù sai lầm một tí ti, có thể đốt hắn từng chút một cũng không còn.
- Bổn Chủ hỏi ngươi, truyền thừa của Hỗn Độn tinh sư có ở trong tay ngươi.
Thanh âm của Vạn Linh chi chủ quanh quẩn trong điện đường cổ xưa, đây là âm thanh của hỗn độn, càng là âm thanh của đại đạo, không ai có thể nói dối trước mặt hắn.
- Đệ tử không có được truyền thừa của Hỗn Độn Tinh Sư, càng chưa từng thấy qua truyền thừa của Hỗn Độn Tinh Sư.
Yêu Nguyệt Dạ ngơ ngác nói ra, nói đều là thật.
- Thật sự không ở trên người người này?
Khí tức Vạn Linh chi chủ hơi động, cả người dần dần yên lặng, hắn vốn suy đoán hỗn độn tinh sư truyền thừa ở trên người Yêu Nguyệt Dạ, nhưng không ngờ mình lại phán đoán sai.
Đương nhiên, Vạn Linh chi chủ không có bất kỳ hoài nghi nào, bởi vì dưới âm thanh hỗn độn của hắn, không có bất kỳ sinh linh nào có thể nói dối, đây cũng là nguyên nhân hắn tin tưởng Yêu Nguyệt Dạ.
- Xem ra Hỗn Độn Tinh Sư nhất mạch quả nhiên cực kỳ thần bí, cũng không phải bổn chủ có thể cưỡng cầu!
Vạn Linh Thiên Chủ thở dài thì thầm, hỗn độn chi âm cũng theo đó tiêu tán.
Yêu Nguyệt Dạ cũng trong nháy mắt tỉnh táo lại, chỉ là hắn đã bị mồ hôi lạnh làm ướt nhẹp, hắn nhớ rõ toàn bộ chuyện vừa mới xảy ra, nhưng hết lần này tới lần khác không tự chủ được trả lời vấn đề của Vạn Linh Thiên Chủ.
Tại thời điểm này.
Không chỉ có Yêu Nguyệt Dạ một thân mồ hôi lạnh, ngay cả Diệp Hiên cùng Cái Thiên Nguyên cũng cực kỳ khẩn trương, hai người rất sợ Vạn Linh
Dù sao năm đó ở Nam Đẩu đại vực, Diệp Hiên thật sự lừa Yêu Nguyệt Dạ một phen, nếu nói ra những chuyện này, lấy trí tuệ của Vạn Linh Chi Chủ tất sẽ phát hiện điểm đáng ngờ.
Hoàn hảo, Vạn Linh Chi Chủ quá mức tự tin, vẻn vẹn chỉ hỏi Yêu Nguyệt Dạ có chiếm được truyền thừa của Hỗn Độn Tinh Sư hay không, khi hắn đạt được đáp án phủ định, cũng không có hứng thú hỏi chuyện khác.
Dù sao Vạn Linh Chi Chủ chính là Vạn Cổ Chí Cường của Nguyên Hội thứ mười, bất cứ chuyện gì hắn thấy cũng không đáng nhắc tới, cũng chỉ có truyền thừa của Hỗn Độn Tinh Sư mới có thể khiến hắn hứng thú một chút.
Nhưng cũng là phần tự tin này của Vạn Linh Chi Chủ, vừa vặn để Diệp Hiên tránh thoát một kiếp, không thể không nói vận khí của Diệp Hiên có thể nói cực tốt.
- Tử Linh, nếu hắn tiến vào Vạn Linh Thiên Điện, coi như là có duyên với bổn chủ, mang hắn đi Ngộ Đạo các tham khảo Vạn Linh tiên kinh, nếu hắn có thể tìm hiểu ra một hai, cũng coi như duyên pháp của hắn.
Vạn Linh chi chủ thản nhiên lên tiếng, thân hình dần dần biến mất ở trong điện.
- Nô tỳ tuân mệnh.
Tử Linh vội vàng quỳ lạy dập đầu, sau đó vội vàng quát lớn với Yêu Nguyệt Dạ.
- Còn không mau cảm tạ ân đức của Thiên Chủ?
- Đệ tử cảm tạ Thiên Chủ.
Yêu Nguyệt Dạ hoảng sợ dập đầu, cả người sớm đã bị mồ hôi lạnh làm ướt đẫm.
Phía bên kia.
Diệp Hiên cùng Cái Thiên Nguyên đồng thời thở phào nhẹ nhõm, cũng may một kiếp này có kinh vô hiểm vượt qua, vừa rồi hai người đích thật run sợ, cho dù chỉ xuyên thấu qua Huyền Quang kính, đều có thể cảm nhận được Vạn Linh chi chủ mang đến áp lực khổng lồ.
Vạn cổ như trời, trấn áp đại đạo, Diệp Hiên tự nhận lòng hắn như bàn thạch, càng coi Vạn Linh Chi Chủ là đối thủ lớn nhất, nhưng vẻn vẹn chỉ xuyên thấu qua Huyền Quang kính, hắn đều có một loại cảm giác run rẩy.
Đây cũng không phải Diệp Hiên đang sợ hãi, mà là Vạn Linh chi chủ cường đại làm cho hắn cảm giác mình quá mức nhỏ bé, cái loại uy áp của thượng vị giả này làm cho tâm thần hắn đều run rẩy cực hạn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận