Đô Thị Chi Bất Tử Thiên Tôn

Chương 1646: Thanh Đồng Cổ Kinh và Phá Hư Thiên Đỉnh

Chương 1646: Thanh Đồng Cổ Kinh và Phá Hư Thiên Đỉnh
Loại cảm giác này cực kỳ mãnh liệt, Diệp Hiên cũng tin tưởng cảm giác của hắn, tuy hắn không đánh ra một kích 'Kinh Thiên Địa', nhưng hắn tin tưởng một thức này tuyệt đối rất khủng bố.
Bởi vì, pháp môn tầng thứ nhất này là hắn tham chiếu ra từ trong mấy đại chí cường pháp môn, triệt để biến thành đồ của mình, tuy rằng cũng không hoàn thiện, chỉ là một hình thức ban đầu, nhưng cũng không phải tầm thường.
- Nếu ta tìm hiểu ra pháp cùng đạo của mình từ trong Táng Thiên Quyết, vậy bộ pháp môn mới sáng lập này gọi là Táng Thiên Công đi.
- Táng Thiên Công? Táng Thiên Đế?
Đôi mắt Diệp Hiên hơi híp lại, trong hai con ngươi hiện ra một tia sáng thần bí, trong miệng hắn đang lẩm bẩm thì thầm cái gì, không ai biết trong lòng hắn lúc này đang suy nghĩ gì.

Bát hoang ta vi tôn, đẩy ngang cổ kim không ai địch lại.
Diệp Hiên muốn làm thì làm người mạnh nhất, mà Táng Thiên Công của hắn chỉ là bắt đầu, bộ công pháp này còn cần hắn chậm rãi hoàn thiện, cho đến khi chân chính có thể sánh ngang với pháp môn chí cường kia, thậm chí vượt qua pháp môn chí cường, đây cũng là mục tiêu của Diệp Hiên.
Ông!
Đang lúc Diệp Hiên đang lâm vào trong trầm tư, thanh đồng cổ kinh hiện ra, tiểu đỉnh thứ tư trong nháy mắt dung nhập vào trong kinh thư, trên kinh trang kinh thư cổ xưa xuất hiện thêm một đồ án tiểu đỉnh.
Thanh đồng cổ kinh rơi vào trong tay, Diệp Hiên nhắm hai mắt lại xem xét bộ kinh thư này, hắn từ từ mở ra kinh thư cổ xưa, bốn tờ trang kinh thư hiện ra, trên mỗi trang đều có đồ án một tiểu đỉnh, giờ phút này đang nở rộ hoa văn thần bí.
- Bốn tôn Phá Hư Thiên Đỉnh?
Bỗng nhiên, một tiếng gầm nhẹ đầy kinh hãi hoảng sợ truyền đến trong đầu Diệp Hiên, chính là Cái Thiên Nguyên đang hoàn toàn bị vây trong trạng thái khiếp sợ.
Khi hắn nhìn thấy bốn tiểu đỉnh trên kinh thư, cả người hắn đều ngây ngốc như tượng đất, không thể tin được tất cả những gì mình nhìn thấy.
- Làm sao có thể? Tại sao điều này xảy ra?
- Ngươi rốt cuộc là ai?
Cái Thiên Nguyên run giọng lên tiếng, giờ phút này hắn rất kinh nghi bất định về lai lịch của Diệp Hiên, Phá Hư Thiên Đỉnh chính là báo vật ngay cả chí cường cũng coi trọng, ngoại trừ có một lời đồn nói trong tay Bất Tử Thiên Chủ có một pho, cho dù Vạn Linh chi chủ cũng không có được Phá Hư Thiên Đỉnh
Nhưng bây giờ hắn thấy gì?
Bốn tôn Phá Hư Thiên Đỉnh xuất hiện trước mặt, hơn nữa đều bị một người thu được, điều này quả thực làm đảo lộn nhận thức của Cái Thiên Nguyên, cũng làm cho hắn không dám tưởng tượng lai lịch của Diệp Hiên.
Đáng tiếc, Diệp Hiên giờ phút này căn bản không quan tâm cảm thụ của Thiên Nguyên, hắn híp mắt không ngừng lật xem thanh đồng cổ kinh, một chút dị sắc lặng lẽ xẹt qua đáy mắt.
Diệp Hiên biết rõ, bộ Thanh Dồng Cổ Kinh này vốn là vật của Bất Tử Thiên Chủ, trong đó càng có pháp môn chí cường Bất Tử Tiên Kinh.
Chỉ là hiện tại Diệp Hiên có một chút nghi vấn, Bất Tử Thiên Chủ đích xác rất mạnh, càng là người chấp chưởng của Nguyên Hội thứ tư, tồn tại của Phá Hư Thiên Đỉnh nhất định còn lâu hơn hắn, nhưng vì sao kinh thư của hắn có thể chưa được bốn tôn Phá Hư Thiên Đỉnh?
Diệp Hiên đang suy nghĩ vấn đề này, cuối cùng cũng đưa ra được một đáp án.
Bộ kinh thư này không đơn giản, có lẽ cũng không phải là vật do Bất Tử Thiên Chủ chế tạo.
Bộ kinh thư này hẳn là một thể với chín tôn Phá Hư Thiên Đỉnh.
Diệp Hiên phỏng đoán, có lẽ trong quá khứ cực kỳ xa xôi kia, chín ton Phá Hư Thiên Đỉnh chính là thứ khắc sâu trên bộ Thanh Dồng Cổ Kinh này. Chỉ là trong quá khứ đã lâu kia nhất định đã xảy ra chuyện gì, làm cho Thanh Dồng Cổ Kinh và chín tôn Phá Hư Thiên Đỉnh tách ra.
Về phần Bất Tử Tiên Kinh khắc trên kinh thư, chỉ là Bất Tử Thiên Chủ sau khi đạt được ghi thêm vào mà thôi.
Thật ra, tuy Diệp Hiên suy đoán không nói đúng toàn bộ, nhưng cũng có hơn phân nửa giống như hắn nghĩ, Thanh Dồng Cổ Kinh đích thật là một kiện đồ vật cực kỳ cổ xưa, càng có lai lịch kinh thiên động địa.
Khi Diệp Hiên đưa ra suy đoán này, trong mắt xẹt qua vẻ tò mò.
Thanh Đồng Cổ Kinh rõ ràng chính là một bộ kinh thư, nếu như dựa theo phỏng đoán của hắn, chín tôn Phá Hư Thiên Đỉnh cũng là một thể với Kinh Thư, vậy khi hắn tập hợp đủ chín cái Đỉnh, Thanh Đồng Cổ Kinh này có phải sẽ xảy ra biến hóa gì đó?
Diệp Hiên từng nghe Nguyên Linh nói qua, Phá Hư Thiên Đỉnh chia làm chín cái, nếu ai có thể tập hợp đủ chín tôn Phá Hư Thiên Đỉnh, sẽ có thể đạt được cơ duyên lớn nhất trong Hỗn Độn, hoàn toàn có thể trở thành vạn cổ chí cường.
Mà Diệp Hiên hiện tại tin tưởng lời nguyên linh nói một nửa, hắn càng tin tưởng Phá Hư Thiên Đỉnh và Thanh Dồng Cổ Kinh ẩn chứa một thứ ngay cả vạn cổ chí cường cũng muốn có được.
Về phần là thứ gì, Diệp Hiên chưa biết, nhưng trong âm thầm Diệp Hiên có một loại cảm giác, bí mật ẩn giấu trong Phá Hư Thiên đỉnh, tương lai nhất định có tác dụng cực lớn đối với hắn, càng có khả năng liên quan đến một chuyện lớn sau khi hắn trở thành chí cường.
Lý do rất đơn giản.
Vạn Cổ Chí Cường đã vô địch Hỗn Độn vũ trụ, thứ mà ngay cả bọn họ cũng phải theo đuổi, làm sao có thể đơn giản, chỉ sợ trong đó liên quan đến chuyện hắn không cách nào tưởng tượng.
Tuy nhiên Diệp Hiên cũng biết, hắn hiện tại nghĩ đến những thứ này còn quá xa, điều hắn cần làm giờ phút này phải là nhanh chóng tu luyện, trong thời gian rất ngắn vượt qua tất cả mọi người, cho đến khi cố gắng đi đến vạn cổ chí cường.
Trải qua sáng pháp cùng minh ngộ hôm nay, trong lòng Diệp Hiên cũng có một loại cảm giác cấp bách.
Bạn cần đăng nhập để bình luận