Đô Thị Chi Bất Tử Thiên Tôn

Chương 989 - Côn Bằng quy tâm. (2)



Chương 989 - Côn Bằng quy tâm. (2)




Mà Diệp Hiên thì khác, hắn rất có khả năng thành Thánh, hơn nữa Côn Bằng hoàn toàn có thể nhìn ra, pháp môn Diệp Hiên đang tu luyện cực kỳ khủng bố, chỉ là vừa mới bước vào Chuẩn Thánh đã không thua kém hai đại Yêu Đế, điều này cũng làm cho hắn sinh ra dị động cực lớn.
- Thần phục bổn đế, đồng mưu đại đạo, Côn Bằng ngươi còn do dự cái gì nữa?
Như thần chung mộ cổ tấu vang, tựa như kinh lôi hỗn độn, khi tiếng nói của Diệp Hiên lần nữa truyền đến, Côn Bằng đột nhiên ngẩng đầu, ánh mắt xẹt qua một tia kiên quyết, sau đó khom người hướng Diệp Hiên bái lạy.
- Lão thần Côn Bằng, bái kiến Thiên Đế.
- Tốt!
Nhìn Côn Bằng cuối cùng thần phục mình, Diệp Hiên chậm rãi gật đầu, khóe miệng càng hiện ra một nụ cười hài lòng.
- Từ nay về sau, ngươi chính là Thiên Đình Yêu Sư của ta, bổn đế mời chào Yêu tộc tam giới, càng sẽ vượt qua Thượng cổ Yêu Đình, chân chính nắm Tam Giới trong tay.
Lời nói Diệp Hiên tràn đầy lực lượng.
- Thiên Đế yên tâm, Côn Bằng đã trung thành với ngài, tất sẽ không có nhị tâm.
Côn Bằng khom người bái lạy, lời nói cực kỳ chân thành.
Bởi vì Côn Bằng suy nghĩ rất rõ ràng, hắn không muốn chết, chỉ có hiệu trung với Diệp Hiên mới có một con đường sống, hơn nữa đúng như Diệp Hiên nói, Thượng cổ Yêu Đình nhìn như thế lớn, nhưng cũng chỉ là hoa trong gương trăng trong nước, nếu tương lai Diệp Hiên thật sự có thể thành Thánh, cái gọi là Thượng cổ Yêu Đình cuối cùng sẽ bị diệt, Vu tộc nhất mạch cũng phải chịu đại kiếp nạn.
Côn Bằng cũng không phải anh hùng gì, càng không phải hạng người chính nghĩa, từ việc hắn trốn đến nơi này mưu cầu tinh huyết Tổ Long có thể nhìn ra, hắn cũng là một nhân vật kiêu hùng, không vì mình thì trời tru đất diệt.
Trải qua một loạt chuyện, Côn Bằng phát giác đi theo Diệp Hiên có lẽ là một lựa chọn cực tốt.
Đương nhiên, Côn Bằng cũng đang mạo hiểm, càng đánh cuộc vận mệnh của mình, nếu Diệp Hiên thật sự không địch lại Vu Yêu hai tộc chết trong thiên địa, vậy hắn sẽ bị yêu tộc phỉ nhổ, chỉ là Côn Bằng càng tin tưởng Diệp Hiên tương lai có thể thành Thánh, càng có thể chân chính trở thành nhân vật vô địch trong thiên địa, đây cũng là nguyên nhân hắn mạo hiểm đánh cược một trận.
Chuyện kế tiếp rất đơn giản, sau khi Côn Bằng thần phục, giản lược kể lại một chút bí ẩn ở nơi này.
Bắc Minh hải này chính là nơi Tổ Long ngã xuống năm xưa, cuối cùng lưu lại một giọt tinh huyết Tổ Long, mà Tổ Long cũng hồn phi phách tán ở trong thiên địa.
Vì luyện hóa tinh huyết Tổ Long, từ sau khi Vu Yêu đại chiến kết thúc, Côn Bằng liền ẩn giấu ở chỗ này, vì muốn sau khi luyện hóa tinh huyết, hy vọng có thể đạt tới Chuẩn Thánh đỉnh phong, chỉ là không ngờ bị Diệp Hiên đoạt được.
Đương nhiên, Côn Bằng sẽ không nói thẳng, chỉ đơn giản giới thiệu lai lịch nơi này một chút, sau đó theo đề nghị của Diệp Hiên, hai người cứ như vậy rời khỏi Bắc Minh hải.
Từ khi Diệp Hiên rời khỏi Thiên Đình đã trôi qua gần ba vạn năm, chỉ là từ hôm nay sau ba vạn năm, hắn chân chính trở thành Chuẩn Thánh, khi hắn mang theo Côn Bằng đi ra từ Bắc Minh chi hải, cũng không biết sẽ mang đến biến hóa gì cho tam giới.
Mà khoảng cách đến Nhân Sâm quả hội mở ra cũng chỉ còn không tới mười năm.

Nam Chiêm Bộ Châu, Thiên Lan cổ thành.
Thiên Lan cổ thành là một tòa thành, chỉ là tòa thành này không có một phàm nhân, tất cả đều là người tu tiên, còn có tiên phật yêu cùng tồn tại ở đây.
Tứ đại bộ châu, Nam Chiêm Bộ Châu là yên bình nhất, không chỉ phân tranh cực ít, tiên phật yêu cũng có thể cùng tồn tại với nhau, không thể không nói chính là một chuyện kỳ quái ở Tam Giới.
Mà Thiên Lan cổ thành lại là một thánh địa của Nam Chiêm Bộ Châu, thành chủ Cổ Thiên Lan chính là một Đại La Kim Tiên, cực kỳ nổi danh ở Nam Chiêm Bộ Châu, cũng bởi vì người này tồn tại, cả Thiên Lan cổ thành rất ít xảy ra tranh chấp chiến đấu.
Không thể không nói, Cổ Thiên Lan chỉ là một Đại La Kim Tiên, lại có thể để cho tiên phật yêu cùng chung sống hòa bình ở Thiên Lan thành, quả thật rất có bản lĩnh.
Một vầng trăng tròn treo trên bầu trời, tinh thần đầy trời chiếu xuống ánh sáng, lúc này đang là ban đêm, nhưng cả tòa Thiên Lan cổ thành lại có vẻ náo nhiệt.
Pháo nổ đồng loạt vang lên, pháo hoa bắn vang, ở trên bầu trời Thiên Lan cổ thành đan xen ra một phong cảnh đẹp tuyệt luân, còn có số lượng lớn tu sĩ qua lại, tất cả đều hiện ra bầu không khí náo nhiệt.
Quán rượu Thiên Lan.
Đây là tửu lâu nổi danh nhất Thiên Lan cổ thành, cũng là nơi thần tiên yêu quái khắp nơi thường hay tụ tập, chỉ vì nơi đây có rượu ngon nhất được ủ từ linh quả tốt nhất, không chỉ có uống vào làm cho người ta có cảm giác dư vị liên miên, càng có trợ giúp rất lớn cho việc bồi vốn cố nguyên tu vi bản thân.
Đương nhiên, giá cả của loại rượu ngon này tự nhiên không nhỏ, người có thể tiến vào đây hưởng thụ rượu này kém nhất cũng là Thiên Tiên, mà ông chủ đứng sau tửu lâu tự nhiên chính là thành chủ Cổ Thiên Lan.
- Mời hai vị khách quan vào trong.
Tiểu nhị đón khách là một tu sĩ Nguyên Anh kỳ, giờ phút này đang có hai vị khách mặc áo đen, đầu đội nón tiến vào quán rượu, hắn tươi cười bước nhanh nghênh đón.
- Một bình tiên nhưỡng, hai bàn linh quả.
Một hắc y nhân trầm thấp lên tiếng, thân hình của hắn hơi nghiêng sang một bên, có chút khiêm tốn mời người bên cạnh đi tới trước, từ điểm này cũng có thể nhìn ra hai người là quan hệ chủ tớ.
Tiểu nhị cũng không cảm thấy kỳ quái gì khi hai người ăn mặc thần bí, dù sao hắn tiếp đãi qua đủ loại người kỳ lạ cổ quái, không lộ ra chút khác thường nghênh đón hai người tiến vào quán rượu.



Bạn cần đăng nhập để bình luận