Đô Thị Chi Bất Tử Thiên Tôn

Chương 811 - Không chiến mà thắng



Chương 811 - Không chiến mà thắng




Từng viên tinh thần vẫn thạch bị thân thể tàn phá của Thần Đồ đánh thủng. Một kích ngưng luyện pháp tắc thiên địa của Vạn Độc lão tổ trực tiếp đánh bay Thần Đồ ra ngàn vạn dặm, uy năng chấn thiên khiếp địa quá mức khủng bố, đây là công kích của Chuẩn Thánh, Thần Đồ làm sao có thể ngăn cản?
- Hừ, niệm ngươi là một trong ngũ đế Địa Phủ, hôm nay bản tôn tha cho ngươi một mạng.
Vạn Độc lão tổ chắp hai tay ra sau lưng, âm thanh quanh quẩn trong tám phương tinh không.
Phốc phốc!
Từng ngụm máu tươi phun ra từ trong miệng Thần Đồ, hắn kéo thân thể rách nát trở về từ sâu trong tinh không, chỉ là toàn thân không còn chỗ nào hoàn hảo, Sinh Tử Bạc trong tay cũng không còn chút động tĩnh.
- Bổn đế nhận thua.
Thần Đồ cắn chặt hàm răng, hai quyền càng nắm chặt, ngay cả khi hắn có ngàn vạn cái không cam lòng, nhưng khi lĩnh giáo đến thủ đoạn Chuẩn Thánh công phạt, hắn biết mình căn bản cũng không phải đối thủ của Vạn Độc lão tổ, nếu tiếp tục chiến đấu, kết quả cũng chỉ có thể là thân tử đạo tiêu.
Một hồi chiến đấu không chút hồi hộp kết thúc, kết quả cũng không để cho đại thần thông giả khắp nơi ngoài ý muốn.
Vạn Độc lão tổ rời khỏi sân, tiếng chuông vang vọng ngàn vạn dặm tinh không, ý nghĩa trận chiến thứ hai chính thức mở ra.
Diệp Hiên một thân hắc y, ba ngàn sợi tóc đen buông xuống sau đầu, lúc hắn bước ra, lặng yên xuất hiện ở trong Hỗn Độn đạo tràng, quanh thân cũng không có nửa điểm khí thế.
Hoàng Tuyền đạo nhân thì thân hình gầy gò, giống như một vị lão nhân gần đất xa trời, hắn chậm rãi tiến vào Hỗn Độn đạo tràng, sau đó mỉm cười với Diệp Hiên, chỉ là ánh mắt nhìn về phía Diệp Hiên hiện ra vẻ phức tạp.
- Mời!
Diệp Hiên cũng không nói lời gì vô nghĩa, cũng không khinh thường Hoàng Tuyền đạo nhân, bởi vì ở trong cảm giác của hắn, ngoại trừ Vạn Độc lão tổ vị Chuẩn Thánh này, Hoàng Tuyền đạo nhân này có thể nói là mạnh nhất trong toàn bộ thịnh hội, cho dù Thần Đồ cũng chưa chắc là đối thủ của Hoàng Tuyền đạo nhân.
Lên tận trời xanh, xuống dưới Hoàng Tuyền, hai chỗ mênh mông mịt mờ này đều là để người nhìn không thấu.
Hoàng Tuyền đạo nhân này tiềm tu ở chỗ sâu trong cửu u hoàng tuyền, tu luyện càng là Hoàng Tuyền Tiên Kinh thần quỷ khó lường, là một đại kình địch của hắn.
- Diệp Thiên Đế chậm đã.
Không đợi Diệp Hiên ra tay, Hoàng Tuyền đạo nhân khẽ lên tiếng, cũng không có bất kỳ dấu hiệu nào muốn đấu với Diệp Hiên, điều này làm cho Diệp Hiên cùng đại thần thông giả vây xem ở tám phương kinh ngạc.
Hoàng Tuyền đạo nhân cảm giác được nghi hoặc của Diệp Hiên, trong miệng hắn phát ra một tiếng thở dài, nói:.
- Chuẩn Thánh xuất hiện, ngay cả lão đầu và Thiên Đế liều mạng đánh nhau cuối cùng có một người chiến thắng, nhưng cũng không phải đối thủ của Chuẩn Thánh, nếu đã như vậy thì lão đầu cần gì phải tranh đua cùng Thiên Đế đây?
- Bần đạo nhận thua.
Ở trong ánh mắt ngốc trệ của đại thần thông giả tám phương, Hoàng Tuyền đạo nhân chắp tay với Diệp Hiên, âm thanh quanh quẩn ngàn vạn dặm Hỗn Độn đạo tràng.
Lúc này.
Diệp Hiên âm thầm thở dài, không biết mình nên cảm thấy may mắn hay nên buồn rầu, từ khi Vạn Độc lão tổ lộ ra tu vi Chuẩn Thánh, những người dự thi còn lại không còn ý chí chiến đấu, Hoàng Tuyền đạo nhân tự động bỏ quyền nhận thua, ngược lại thành toàn cho hắn.
- Diệp Thiên Đế tu vi cái thế, lão đạo ngưỡng mộ đến cực điểm, nếu có một ngày Thiên Đế giá lâm địa phủ, có thể đi tới Hoàng Tuyền U Phủ một chuyến, lão quét giường chờ đợi, nguyện cùng thiên đế uống rượu luận đạo một phen.
Hoàng Tuyền đạo nhân khàn khàn lên tiếng, trực tiếp rời khỏi Hỗn Độn đạo tràng, tương đương với Diệp Hiên thắng lợi trận tỷ thí này.
- Thủ đoạn của Hoàng Tuyền đạo nhân thật cao minh!
Bằng Ma trầm thấp lên tiếng, ánh mắt nhìn về phía Hoàng Tuyền đạo nhân hiện ra vẻ tán thưởng.
Thật ra Hoàng Tuyền đạo nhân lựa chọn rất chính xác.
Ngay cả Hoàng Tuyền đạo nhân đánh bại Diệp Hiên, bản thân hắn cũng phải chịu thương tích cực lớn, hơn nữa còn muốn đối mặt với Chuẩn Thánh Vạn Độc Lão Tổ, kết quả cuối cùng cũng là thua, nếu chết thảm trong tay Vạn Độc lão tổ, được không bù mất.
Mà Hoàng Tuyền đạo nhân bỏ quyền nhận thua, không chỉ bảo tồn tu vi thực lực của mình, càng là bán cho Diệp Hiên một nhân tình, để cho hắn kết thiện duyên với Diệp Hiên, có thể nói là cực kỳ lựa chọn chính xác.
Ầm ầm!
Chợt, sâu trong tinh hải tràn ngập thánh quang, chỉ thấy Nữ Oa nương nương chậm chạp không có động tĩnh đang đi tới từ sâu trong Tinh Hải, thánh quang vạn kiếp không diệt che lấp tất cả, cũng làm cho người ta nhìn không rõ sắc mặt của nàng như thế nào.
- Tham kiến Nữ Oa nương nương.
Thánh nhân giá lâm, chúng sinh sùng bái, đại thần thông giả khắp nơi nhao nhao quỳ lạy, dù Vạn Độc lão tổ Chuẩn Thánh cũng không có ngoại lệ, người duy nhất không có quỳ lạy Nữ Oa là Diệp Hiên đang đứng trong Hỗn Độn đạo tràng.
- Đại ca, nhanh chóng bái lạy Thánh nhân.
Bằng Ma nhìn thấy Diệp Hiên sừng sững bất động, sắc mặt trong nháy mắt trắng bệch, âm thầm truyền âm cho hắn, nhưng Diệp Hiên không chút đáp lại.
Hành động bất kính Thánh nhân của Diệp Hiên tự nhiên rơi vào trong mắt đại thần thông giả khắp nơi, để cho ánh mắt tất cả mọi người nhìn về phía Diệp Hiên lộ ra một tia khiếp sợ.
Diệp Hiên này điên rồi sao?
Điên rồi, nhất định điên rồi, Nữ Oa nương nương đích thân đến, hắn thế mà không quỳ lạy, chẳng lẽ hắn sống đủ rồi?
Diệp Hiên chính đang muốn chết, dưới Thánh nhân đều là con kiến hôi, nếu chọc Nữ Oa nương nương bất mãn, trong khoảnh khắc có thể đánh chết hắn.
Trong lòng đại thần thông giả khắp nơi thầm mắng Diệp Hiên vô tri ngu xuẩn, dồn dập ghé mắt quan sát Diệp Hiên, Thánh nhân Nữ Oa có trách tội hắn hay không.



Bạn cần đăng nhập để bình luận