Đô Thị Chi Bất Tử Thiên Tôn

Chương 2111: Súc sinh cũng có thể ồn ào? (2)

Chương 2111: Súc sinh cũng có thể ồn ào? (2)
- Súc sinh ngươi tu vi không cao, nhưng lại vô cùng ồn ào, một bộ da thịt này nhìn cũng không tệ, lột da rút xương ngươi có lẽ là một lựa chọn tốt.
Lục dục vô tình, thiên địa vô tâm!
Âm thanh Diệp Hiên băng hàn không có chút tình cảm nào, càng mang theo một vệt tàn khốc bạo ngược, hắn chậm rãi nhấc con cự thú tinh không này lên, thú thân cực lớn ở trong tay Diệp Hiên lại nhẹ như lông hồng.
- Uy, ngươi không thật sự muốn giết nó đấy chứ a?
Thương Hạo Thiên vẫn còn có chút cố kỵ, nhịn không được nhắc nhở Diệp Hiên.
Xoẹt!
- Ngao!
Sau một khắc, hình ảnh đầy máu xuất hiện, chỉ thấy Diệp Hiên đột nhiên kéo xuống một cái móng vuốt của nó, máu tươi cứ thế dâng trào ra, càng làm cho con cự thú này đau đớn rú thảm.
Đây chính là một con vương thú, càng là cự thú tinh không có linh trí, đã khi nào từng chịu đựng đối đãi tàn bạo như thế này?
- Không... Nhân... Nhân loại... Đừng có giết ta!
Con cự thú tinh không này rú thảm cầu xin tha thứ, càng là tận mắt nhìn thấy hành vi tàn bạo của Diệp Hiên, chỗ tay gãy truyền đến đau nhức kịch liệt để nó cảm thấy sợ hãi, càng làm cho nó cảm nhận được nhân loại trước mặt này thật sự có khả năng sẽ giết nó, căn bản sẽ không cố kỵ nó là cự thú tinh không nhất tộc.
- Tiểu súc sinh, sớm cầu xin ta có phải tốt hơn không, cần gì phải bị các loại khổ sở này?
Diệp Hiên cười, hắn tiện tay đem ném vương thú ném trên mặt đất, lại còn là cưỡi lên, điều này cũng làm cho cự thú tinh không toàn thân run lên, cảm giác được Diệp Hiên là muốn mình làm tọa kỵ cho hắn.
Ngao!
Con vương miệng thú truyền đến tiếng gào thét trầm thấp run rẩy, nó muốn từ chối Diệp Hiên loại nhục nhã này, nhưng sau một khắc nó lại trở nên an tĩnh lại, bởi vì sát cơ của Diệp Hiên đã bao phủ ở trên người nó, chỉ cần nó dám có chút từ chối nào, chờ đợi nó chính là tháo thành tám khối.
Nhân loại kinh khủng mà tà ác như thế này nó là lần đầu tiên nhìn thấy, điều này cũng làm cho nó biệt khuất ẩn nhẫn lại, chỉ có thể nâng lấy sự thống khổ này, mặc cho Diệp Hiên cưỡi ở trên người, nó cũng không dám biểu hiện ra chút không cam lòng nào.
- Đi, mang ta đi tới tổ địa của các ngươi.
Diệp Hiên không phải một người thị sát, càng không muốn kết oán cùng cự thú tinh không nhất tộc, hắn làm tất cả chỉ là chấn nhiếp mà thôi, vì muốn để cho con vương thú dẫn đường cho hắn, đoạn đường này đi qua sẽ tiết kiệm rất nhiều phiền phức, dù đầu tinh lộ này ẩn tàng nguy cơ gì, chỉ có cự thú tinh không nhất tộc rõ ràng nhất.
- Ngươi...?
Nhìn qua một màn trước mặt này, sắc mặt Thương Hạo Thiên âm tình bất định, hắn thật muốn cứ rút đi như vậy, nhưng lại biết Diệp Hiên căn bản sẽ không để hắn rời khỏi, nhưng nếu như theo Diệp Hiên đi tới cự thú tinh không tổ địa, hắn nhất định sẽ bị cự thú tinh không nhất tộc xé xác ngay.
- Nhân loại, nếu ngươi đã muốn đi đến tổ địa tộc ta, vậy thì ngươi nên xuống.
Vương thú gầm nhẹ lên tiếng, lại một lần nữa mọc ra cái móng vuốt khác, bốn vó đạp không liền đi đến tinh lộ phía trước, mà đầu tinh lộ này chính là phương hướng tinh đồ Thương thị nhất tộc chỉ, điều này cũng làm cho Diệp Hiên hơi ngẩn ra.
- Đi nhầm, đi đầu tinh lộ này.
Không chờ vương thú bước vào đầu tinh lộ này, Diệp Hiên liền trực tiếp gọi nó lại, để nó đi tới phương hướng Tinh Không La Bàn chỉ.
- Nhân loại, ngươi muốn chịu chết không thành, tinh lộ như lời ngươi nói đã tổn hại, nếu là bước lên đầu Tinh Không Cổ Lộ này, ngươi và ta không chỉ không thể đi đến được tổ địa tộc ta, càng sẽ chết trong phế tích tinh lộ này.
Vương thú sợ hãi cả kinh nói.
- Tinh lộ phế tích?
Nghe thấy lời vương thú nói, Diệp Hiên nhắm mắt lại, hắn đã sớm cảm giác hai đầu tinh lộ có chút bất đồng, hiện tại từ miệng vương thú này nghe được đến cái gọi là tinh lộ phế tích, hiển nhiên nguyên nhân là ở ngay chỗ này.
- Đúng vậy, chính là tinh lộ phế tích, đầu Tinh Không Cổ Lộ này từ rất sớm trước đây đã tồn tại, chỉ là tinh lộ trong đó sớm đã tổn hại, trong đó càng là ẩn náu rất nhiều tai hoạ ngầm, không chỉ có hỗn độn hắc động thành hình, còn có rất nhiều lực lượng cổ quái kinh khủng tàn phá bừa bãi, tộc ta đã sớm bỏ qua đầu tinh lộ này, cho nên đầu tinh lộ này đi không thông.
Vương thú từ từ giải thích nói.
Ông!
Tinh không hỗn loạn, pháp tắc tán loạn, Diệp Hiên mở ra Phá Diệt Pháp Nhãn, hắn ngưng thị nhìn xuyên hư vô tinh lộ do Tinh Không La Bàn chỉ, quả nhiên thấy cảnh tượng để tâm thần hắn run lên.
Khô tịch, im ắng, ảm đạm, tàn bại!
Tinh lộ mà Tinh Không La Bàn chỉ rõ ràng đã đứt quãng, từng khỏa đại tinh tàn tạ không chịu nổi, càng có từng vết nứt màu đen kinh khủng vạch qua trên đầu tinh lộ này, nơi này tràn ngập khô bại cùng tĩnh mịch, căn bản khiến người ta cảm thấy không có được bất kỳ sinh cơ gì lưu lại.
Chuyện làm cho tâm thần Diệp Hiên cảm thấy trầm trọng nhất là, trên tinh lộ đầu Tinh Không La Bàn này chỉ đứt quãng tinh quang, càng có vòng xoáy màu đen kinh khủng ngẫu nhiên xuất hiện, hắc động hình thành trong Vũ Trụ Hỗn Độn, trừ phi chí cường vạn cổ có thể trốn thoát, nếu là kẻ khác thì nhất định bị thôn phệ.
Hơn nữa, cái này còn không phải là vấn đề mấu chốt nhất, trên đầu tinh lộ khô bại tĩnh mịch này, Diệp Hiên cảm thấy một loại tử vong uy hiếp, bên trong liền cất giấu đó một thứ đáng sợ nào đó, chỉ cần mình tiến vào trong, thì sẽ gặp phải đến một ít đại khủng bố hắn tưởng tượng không đến.
- Đầu tinh lộ này quả nhiên có vấn đề!
Diệp Hiên thì thầm, cũng không tiếp tục kiên trì đi đầu tinh lộ này.
Bạn cần đăng nhập để bình luận