Đô Thị Chi Bất Tử Thiên Tôn

Chương 1487 - Ba mươi năm hà đông, ba mươi năm hà tây



Chương 1487 - Ba mươi năm hà đông, ba mươi năm hà tây




- Ánh sáng đom đóm như thế nào tranh nhau phát sáng cùng hạo nguyệt?
Bổ Thiên giáo chủ nhàn nhạt mở miệng.
- Ngươi muốn nói cái gì?
Hai mắt Diệp Hiên hung ác nham hiểm, lời xưng 'Tiền bối' cũng đã không có, bởi vì hắn đã cảm giác được người thần bí này xuất hiện như có vẻ khinh thường đối với hắn.
- Diệp Hiên, bản giáo chủ hi vọng ngươi có thể tự mình hiểu lấy, ngươi bất quá chỉ là phàm thân một giới, thành tựu cuối cùng cũng chỉ có thể là Tạo Hóa tam cảnh, vĩnh viễn cũng không có khả năng bước vào bên trong Bất Hủ cảnh. Mà Liễu Bạch Y thì lại khác, hắn là đệ nhất kỳ tài vạn cổ, hắn trong thiên địa quá mức bao la, hắn sẽ trở thành vạn cổ chí cường nguyên hội kế tiếp, chân chính nắm giữ nguyên hội thứ mười một, mà hắn càng có khả năng trở thành tồn tại trước ba bên trong những người mạnh nhất vạn cổ.
Bổ Thiên giáo chủ nói đến đây có chút dừng lại, sau đó nhìn về phía Diệp Hiên trầm giọng nói:
- Có lẽ, ngươi không biết khái niệm vạn cổ chí cường là gì, nhưng hiện tại ta có thể nói cho ngươi, là một cái cảnh giới vĩnh viễn ngươi cũng không cách nào với tới, càng là một cảnh giới mà ngươi mong chờ muốn có.
- Ngươi nói những này cùng ta có quan hệ gì?
Sắc mặt Diệp Hiên âm lãnh nói.
Nhìn bộ dáng ngu xuẩn mất khôn của Diệp Hiên, Bổ Thiên giáo chủ lạnh lùng nói:
- Ta nói những lời này chỉ là muốn ngươi hiểu rõ một cái đạo lý, ngươi cùng Liễu Bạch Y không cũng một thế giới, hắn có bầu trời rộng lớn, mà ngươi chỉ là bụi bặm trong đại thế giới hỗn độn. Bản giáo chủ nói một câu ngay thẳng, ngươi không có tư cách trở thành bằng hữu Liễu Bạch Y, xem như bản giáo chủ cũng không có tư cách, nhưng người có thể trở thành bạn hắn, cũng chỉ có thập đại vạn cổ chí cường kia.
Hiện tại Liễu Bạch Y đang đứng ở thời kì tu luyện mấu chốt, thế nhưng hắn một mực nghĩ tới ngươi, cái này đối với bản giáo chủ xem ra là chuyện cực kỳ không tốt, mặc dù hắn có thiên tư đệ nhất vạn cổ, nhưng con đường tu luyện còn cần vô tâm vô tư. Cho nên hôm nay bản giáo chủ gặp ngươi, là hi vọng ngươi có thể viết một phong thư, để hắn an tâm tu luyện, mà Diệp Hiên ngươi về sau cũng không cần gặp lại hắn.
Đương nhiên, để đền bù bản giáo chủ sẽ ban thưởng ngươi một viên Bổ Thiên Đan, đan này có thể trực tiếp giúp ngươi bước vào Thánh Vương cảnh, càng có thể tiết kiệm được mấy ngàn vạn năm ngươi khổ tu.
Bổ Thiên giáo chủ êm tai nói, giọng hắn đạm mạc đến cực điểm, càng là thể hiện ra một bộ tư thái chỉ điểm giang sơn.
Bổ Thiên giáo chủ tin tưởng Diệp Hiên sẽ không cự tuyệt hắn, không chỉ là bởi vì Bổ Thiên Đan có thể giúp Diệp Hiên thẳng vào Thánh Vương cảnh, càng bởi vì hắn có thể bước vào Bất Hủ cảnh, càng là Bổ Thiên giáo chủ, vẫn chưa có người nào dám cự tuyệt mệnh lệnh của hắn.
Lúc này!
Diệp Hiên hoàn toàn bình tĩnh lại, hắn nghe Bổ Thiên giáo chủ tự thuật, mơ hồ cũng đoán được Liễu Bạch Y không gặp bất kỳ nguy hiểm gì, hẳn là đang tu luyện trong đạo thống của người thần bí này.
Ông!
Một mảnh ngọc giản xuất hiện trong tay Diệp Hiên, hắn nhanh chóng viết một phong thư lên ngọc giản, nội dung đại khái trong đó chính là hắn rất mạnh khỏe, trong tín thư nhắc nhở Liễu Bạch Y không cần lo lắng về hắn, nội dung đại khái muốn Liễu Bạch Y cố gắng tu luyện.
Xoẹt!
Diệp Hiên viết xong thư, tiện tay đem ngọc giản đánh về phía Bổ Thiên giáo chủ, điều này cũng khiến cho Bổ Thiên giáo chủ tiếp trong tay, mà xem xét một phen, đáy mắt lộ ra vẻ hài lòng.
- Trẻ con là dễ dạy, ngươi làm rất tốt.
Bổ Thiên giáo chủ mỉm cười, hết thảy đều đúng theo suy nghĩ của hắn, điều này cũng khiến cho hắn lật tay một chiêu, tản ra một cái vầng sáng kinh người tiện tay đem đan dược ném về phía Diệp Hiên, giống như một cái bố thí.
- Bổ Thiên Đan, linh vật hỗn độn chi nghèo nàn, nạp pháp tắc vũ trụ, ngươi uống vào đan này có thể thẳng vào Thánh Vương cảnh, nếu là ngươi đầy đủ ngộ tính, cho dù một cử bước vào Cửu Thiên Thánh Vương cũng không phải là không có khả năng.
Bổ Thiên giáo chủ vung tay lên, dạo bước liền muốn rời khỏi nơi đây.
- Chậm.
Bỗng nhiên, không đợi Bổ Thiên giáo chủ rời đi, chỉ thấy một tiếng xé gió từ phía sau hắn truyền đến, điều này cũng khiến cho sắc mặt Bổ Thiên giáo chủ khẽ giật, chộp lại vật mà hắn vừa đánh tới Diệp Hiên.
Bổ Thiên Đan!
Chính là Bổ Thiên Đan mà Bổ Thiên giáo chủ vừa mới ném cho Diệp Hiên!
- Ừm?
Sắc mặt Bổ Thiên giáo chủ không hiểu, giương mắt nhìn lại hướng Diệp Hiên, nhưng lại nhìn thấy sắc mặt Diệp Hiên thanh lãnh, đồng thời cũng đang nhìn chăm chú vào hắn.
- Ta viết xuống phong thư này cho Bạch Y huynh, là bởi vì ta không muốn hắn vì ta mà chậm trễ tu luyện, điều kiện ngươi nói với ta chưa hề đáp ứng, Bổ Thiên Đan này ta cũng không có thèm.
Diệp Hiên lãnh đạm nói.
- Tiểu bối, ngươi quá làm càn.
Bổ Thiên giáo chủ biến sắc, mặc dù chỉ là một đạo phân thân hắn ở đây, nhưng ẩn chứa uy năng quả thực đáng sợ tới cực điểm, trong nháy mắt liền ép tới Diệp Hiên.
Đạp —— đạp —— đạp!
Như thái cổ tinh thần va chạm, giống như thương khung trấn xuống, đối mặt với uy năng mà Bổ Thiên giáo chủ bộc phát ra, Diệp Hiên liền lùi mấy bước, sắc mặt trở nên triều hồng, nhưng khí huyết bên trong lại kịch liệt cuồn cuộn.
- Tiểu bối, nếu không phải vì nể mặt Liễu Bạch Y, ngươi há có tư cách nói chuyện cùng bản giáo chủ?
Uy nghiêm Bổ Thiên giáo chủ quát lớn.
- Ta không biết ngươi là ai, hiện tại cũng không muốn biết ngươi là ai, nhưng là hôm nay ngươi cho ta khinh miệt cùng sỉ nhục Diệp Hiên ta ghi nhớ trong lòng, ngày khác tất nhiên hoàn trả đủ số.
Hai mắt Diệp Hiên xích hồng nói.



Bạn cần đăng nhập để bình luận