Đô Thị Chi Bất Tử Thiên Tôn

Chương 1760: La Hầu phản bội chạy trốn

Chương 1760: La Hầu phản bội chạy trốn
Nhìn khuôn mặt hiền lành của Diệp Hiên, nam tử trung niên thoáng thở phào nhẹ nhõm, hắn thật sợ Diệp Hiên là địch nhân của Sâm La Ma Điện, hiện tại xem ra đối phương hẳn là bằng hữu không phải địch.
- Tên phản đồ này tên La Hầu, hắn trộm Sâm La Ma Điển ta bỏ trốn, tuy nhiên ức vạn dặm phương viên đã bị phong tỏa toàn bộ, hắn căn bản trốn không thoát.
Trung niên nam tử nói ngắn gọn ra những gì đã trải qua, sau đó tò mò nhìn về phía Diệp Hiên hai người:
- Không biết hai vị đạo hữu đến Sâm La Ma Điện ta có chuyện gì, nếu thật sự là bằng hữu của Sâm La Ma Điện ta, ta có thể mang theo hai vị đi Sâm La Ma Điện, như vậy cũng có thể tránh được hai vị xảy ra xung đột hiểu lầm không cần thiết với người giáo ta trên đường.
Đáng tiếc, đối với câu hỏi của nam tử trung niên, Diệp Hiên cũng không có bất kỳ đáp lại, ngược lại lông mày hơi nhíu lại, có chút kinh ngạc lẩm bẩm nói:
- La Hầu phản bội?
Diệp Hiên nhớ rõ ràng, năm đó khi hắn và La Hầu tách ra, La Hầu từng nói cho hắn biết mình chính là ma tử của Sâm La Ma Điện.
Theo lý mà nói, La Hầu thân là ma tử, cũng coi như là nhân vật cực kỳ quan trọng ở trong toàn bộ Sâm La Ma Điện, mà lấy lòng dạ tâm trí của La Hầu, tuyệt đối sẽ không có lý do gì trốn ra khỏi Sâm La Ma Điện, dù sao thì chạy trốn từ trong một phương đại giáo đào, La Hầu chịu không nổi hậu quả này, trong đó nhất định không có đơn giản như bề ngoài.
- Các ngươi quen La Hầu?
Trung niên nam tử đột nhiên cả kinh, trong nháy mắt kéo dài khoảng cách cùng Diệp Hiên, hơn mười người Sâm La Ma Điện phía sau cũng nhất thời hiện ra địch ý nhìn về phía Diệp Hiên.
- Tự nhiên quen biết, hắn chính là một vị cố nhân của ta.
Diệp Hiên khẽ gật đầu, khóe miệng lộ ra ra một nụ cười quỷ dị.
- Bắt hai người này!
Trung niên nam tử biến sắc, vung tay lên phân phó mọi người ra tay.
Ông.
Sau một khắc, không đợi những người Sâm La Ma Điện này ra tay, trên mặt Diệp Hiên lộ ra nụ cười tàn khốc, cũng không thấy hắn có động tác gì, chỉ là đôi mắt luân chuyển, từng đạo Tịch Diệt xiềng xích ầm ầm hiện ra ở tám phương hư không, trong nháy mắt cắn nuốt tới những người Sâm La Ma Điện này.
- A!
- Không.
Xoẹt xoẹt xoẹt.
Tịch Diệt xiềng xích quá mức đáng sợ, mỗi một xiềng xích đều xuyên qua đầu bọn họ, số lượng lớn máu tươi rơi trên mặt đất, từng cỗ thi thể không đầu bạo nát trong gió mà.
Chém tận giết tuyệt, một người không lưu.
Cái chết của những người này đều cực kỳ tàn khốc, số lượng lớn huyết hồn tinh khí phiêu tán ra, tất cả đều bị Diệp Hiên thi triển Kiếp tiên thuật cắn nuốt.
Muỗi nhỏ hơn nữa cũng là thịt, tuy rằng Diệp Hiên chướng mắt tu vi của những người này, nhưng có còn hơn không, dù sao thì Diệp Hiên cũng sẽ không lãng phí.
Mưa máu đầy trời rơi xuống, hơn mười sinh mệnh hóa thành hư không, khi một màn này hiện ra trong mắt Lục Diêu Tinh, lông mày của hắn khẽ nhíu, cũng không nói thêm gì.
- Ngươi... Ngươi là người của Thôn Thiên Ma Điện?
Sau một khắc, trung niên nam tử kinh khủng thét chói tai, cả người đều liên tục lui về phía sau, sau đó phóng lên trời muốn thoát khỏi nơi khủng bố này.
- Ta có cho phép ngươi đi chưa?
Diệp Hiên âm lãnh nói nhỏ, năm ngón tay hắn ầm ầm thò ra, giống như muốn hút cả một viên thần tinh, chỉ thấy trung niên nam tử trong nháy mắt đã bị hắn kéo về.
Chỉ là một Tạo Hóa Cảnh, đối với Diệp Hiên giờ phút này mà nói thì không đáng nhắc tới, không cần tốn nhiều sức đã trấn áp hắn ở trong tay.
- Nói cho ta biết, La Hầu chạy trốn theo phương hướng nào?
Năm ngón tay Diệp Hiên bóp chặt cổ họng nam tử trung niên, sắc mặt âm loan mà tàn độc.
- Ta không biết... Ta thực sự không biết.
Trung niên nam tử hoảng sợ trả lời, sắc mặt đã trắng bệch, bởi vì hắn đích xác không biết La Hầu chạy trốn nơi nào, nếu không bọn họ cũng sẽ không tìm kiếm khắp nơi.
- Nếu ngươi không trả lời được câu hỏi của ta, vậy ngươi sống chẳng phải là dư thừa, đưa tu vi của ngươi cho ta đi.
Ngao.
Diệp Hiên âm độc lên tiếng, lần nữa phát động Kiếp tiên thuật, sương mù màu đen khủng bố bao phủ trung niên nam tử, theo âm thanh huyết nhục xương cốt dung hợp truyền đến, trung niên nam tử thê thảm kêu rên, tất cả huyết hồn tinh khí đều bị Diệp Hiên cắn nuốt.
Phanh!
Diệp Hiên tiện tay ném trung niên nam tử đã hóa thành bạch cốt xuống đất, có chút chán ghét bĩu môi, đối phương tuy là Tạo Hóa Cảnh thông thường, nhưng một thân tu vi hỗn tạp không thuần khiết, cũng không có tăng trưởng quá lớn đối với hắn.
- Diệp Hiên, ngươi ra tay quá mức độc ác. Dù sao nơi này cũng là khu vực của Sâm La Ma Điện. Mặc dù Sâm La Ma Điện cũng không phải đại giáo đáng sợ gì, nhưng Sâm La điện chủ cũng là tồn tại Bất Hủ cảnh, danh chấn một phương.
Lục Diêu Tinh nhíu mày muốn nói gì đó nhưng lại thôi.
Hiển nhiên, thủ đoạn của Diệp Hiên quá mức tàn khốc, ra tay liền giết người, hơn nữa còn thôn phệ tu vi đối phương, người chết trong tay hắn ngay cả Nguyên Thần cũng không thể lưu lại, loại thủ đoạn này không khỏi quá mức ác độc.
- Diêu Tinh hiền đệ, ngươi không hiểu, ta không giết người, người sẽ giết ta, hôm nay là tu vi ta cao hơn bọn họ, cho nên bọn họ là cừu non chờ làm thịt, nhưng nếu bọn họ có tu vi cao hơn ta, ta chỉ có thể tùy ý bọn họ chém giết.
Diệp Hiên thản nhiên lên tiếng, sau đó vỗ vỗ vai Lục Diêu Tinh nói:
- Tuy ngươi có tu vi cao thâm, nhiều năm qua lại được Thời Không Thần Điện bồi dưỡng, còn có một vị sư tôn Bất Hủ cảnh. Nhưng ngươi ra đời nhiều, căn bản không hiểu sự tàn khốc của Hỗn Độn đại thế, chậm rãi ngươi sẽ hiểu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận