Đô Thị Chi Bất Tử Thiên Tôn

Chương 1633: Thích giao tiếp với những người thông minh (2)

Chương 1633: Thích giao tiếp với những người thông minh (2)
Thật ra, đúng như lời Ngô Lương nói, vừa rồi nếu hắn thật sự đi ra khỏi đệ cửu linh điện, kết cục duy nhất của hắn chỉ có chết, bởi vì trong tín điều của Diệp Hiên, chỉ có người chết mới có thể giữ bí mật.
- Ta thích giao tiếp với những người thông minh, và ngươi là rất thông minh, miễn ngươi trung thành với ta, ngươi sẽ nhận được ngươi bất cứ thứ gì ngươi muốn.
Diệp Hiên cười nói.
- Ngô Lương bái kiến Linh tử, từ nay về sau nhận ngài là chủ, cả đời tuyệt đối không phản bội, nếu trái với lời thề này, nhất định hồn phi phách tán mà chết.
Ngô Lương quỳ gối trên mặt đất, trịnh trọng dập đầu Diệp Hiên ba cái, càng lập tâm ma đại thệ.
Có lẽ có người sẽ có nghi vấn, sao Ngô Lương lại dễ dàng tỏ vẻ trung thành với Diệp Hiên như vậy?
Thật ra nguyên nhân rất đơn giản, đây cũng là điểm thông minh của Ngô Lương. Bởi vì hắn biết, lựa chọn duy nhất của hắn chỉ có thể là trung thành với Diệp Hiên, nếu không kết quả của hắn chỉ có chết.
Bởi vì Ngô Lương có thể cảm giác được Diệp Hiên là một hạng người tâm ngoan thủ độc, đây cũng là điểm thông minh chân chính của hắn, nếu hôm nay hắn không lập tâm ma đại thệ trung thành
Cho nên nói Diệp Hiên rất thích giao tiếp với người thông minh, bởi vì điều này sẽ giúp hắn tiết kiệm rất nhiều công phu.
Mà Bạch Trạch khác Ngô Lương, Bạch Trạch là người trung hậu thành thật, Diệp Hiên chỉ có thể thi ân cho đối phương để được Bạch Trạch trung thành, đúng với mục đích của mình.
- Bảy ngày sau, ngươi đến đây tìm ta, hiện tại ngươi có thể đi.
Diệp Hiên lạnh nhạt nói.
- Vâng, Linh tử.
Ngô Lương vội vàng đứng dậy, lặng lẽ lau mồ hôi lạnh trên trán, lúc này mới rời khỏi đệ cửu linh điện.
- Vừa nhìn người này chính là tiểu nhân, căn bản sẽ không có cái gọi là trung thành với ngươi, ngươi không sợ hắn tiết lộ bí mật cho Cơ Âm Dương?
Cái Thiên Nguyên đúng lúc lên tiếng nhắc nhở.
- Hắn không dám, bởi vì hắn sợ chết, mà loại người này mới là lợi khí tốt nhất trong tay ta, dùng hắn thoải mái hơn Bạch Trạch nhiều.
Diệp Hiên mỉm cười.
- Việc nên làm ta đều đã làm xong, hiện tại bước cuối cùng phải dựa vào ngươi.
Diệp Hiên nhắc nhở.
- Ngươi muốn thuốc độc, ta đích xác có, độc này tên Vạn Độc Tán, độc vô sắc vô vị, làm hư thánh hồn của người, chính là vật cực kỳ âm độc, tuy nhiên cần bản thân ngươi đi tìm dược vật phối ra Vạn Độc Tán.
Cái Thiên Nguyên trầm giọng nói.
- Vạn Linh Thiên Điện có một Dược Vương các, hoàn toàn có thể phối ra Vạn Độc Tán nói.
Diệp Hiên mỉm cười nói.
......
Dược Vương các.
Nơi này chính là trọng địa của Vạn Linh Thiên Điện, trong đó không chỉ có vô số thiên địa linh túy, càng có lời đồn nói ở đây thai nghén ra hỗn độn thánh dược, có thể làm cho người ta sau khi ăn xong nhất cử bước vào Âm Dương nhị cảnh.
Đương nhiên, đây chỉ là một lời đồn, rốt cuộc có phải là thật hay không, Diệp Hiên cũng không dám khẳng định, hơn nữa cho dù thật sự có loại hỗn độn thánh dược này, chỉ sợ cũng là trọng binh canh giữ, không ai có thể dễ dàng lấy được.
Mà một chức trách khác của Dược Vương các là phát đan dược cho đệ tử Vạn Linh Thiên Điện, cho nên nơi này là nơi cực kỳ quan trọng của Thiên Điện.
Khi Diệp Hiên đi tới Dược Vương các, không biết thu hút bao nhiêu sự chú ý của đệ tử Vạn Linh Thiên Điện. Dù sao thì Diệp Hiên là nghĩa đệ của Tử Linh, khắp thành đều biết, điều này cũng làm cho Diệp Hiên thanh danh vang dội.
- Không biết Linh Tử muốn lấy loại linh vật gì?
Theo Diệp Hiên đi tới Dược Vương các, một đạo đồng đến tiếp đãi, Diệp Hiên tự nhiên không thể đưa độc phương cho đối phương quan sát, mà nói cho tên đạo đồng này, hắn muốn lấy một ít linh dược, dẫn hắn đi Linh Túy viên là được.
Linh Túy viên.
Nơi này trồng vô số linh dược, thỉnh thoảng có thể nhìn thấy một ít đệ tử Vạn Linh Thiên Điện ở trong đó.
Đương nhiên, Linh Túy viên không phải ai cũng có thể tiến vào, chỉ có đệ tử có công với Vạn Linh Thiên Điện mới được cho phép tiến vào, càng dựa theo công tích ghi rõ số năm của linh dược có thể hái.
Cũng may, Diệp Hiên thân là Cửu Linh Tử, bản thân cực kỳ tôn quý, ngoại trừ một ít linh dược quý giá, đều có thể tùy ý hắn hái đại đa số linh dược.
- Thời gian hái thuốc là một canh giờ, một canh giờ sau cần phải rời khỏi, ngươi phải nhớ kỹ.
Người trông coi Linh Túy viên chính là một lão giả đầu tóc trắng tinh, đôi mắt hắn khép hờ giống như đang dưỡng thần, thản nhiên nhắc nhở Diệp Hiên.
Diệp Hiên hơi nhìn thoáng qua lão giả, đôi mắt xẹt qua một tia kinh dị, hiển nhiên tu vi của đối phương cực cao, chỉ sợ đã bước vào Âm Dương nhị cảnh.
Diệp Hiên kinh dị qua đi lại cảm thấy thoải mái, Vạn Linh Thiên Điện chấp chưởng Nguyên Hội thứ mười, nội tình tự nhiên khủng bố không cách nào tưởng tượng.
Diệp Hiên sải bước tiến vào Linh Túy viên, một cỗ linh khí nhất thời đập vào mặt hắn, phóng mắt nhìn lại chính là một mảnh hải dương linh dược.
- Quả nhiên là tài đại khí thô.
Nhìn Linh Túy viên vô biên vô hạn, cho dù Diệp Hiên tâm tính trầm ổn, giờ phút này cũng không khỏi phát ra một tiếng cảm thán, chỉ tính Linh Túy viên trước mắt, cũng không biết có thể tạo thành ra bao nhiêu đệ tử tu vi khủng bố.
Diệp Hiên cảm thán sau đó dựa theo phương thuốc độc bắt đầu tìm kiếm linh túy hắn cần, cũng may linh túy viên bao trùm vạn tượng, hơn nữa mỗi một loại linh túy đều có dấu hiệu dễ thấy, hắn rất nhanh tìm được thứ hắn cần.
Linh Tiên Chi... Táng Địa Hoa.... Tam Nhãn Thiềm Thừ Thảo... Bích La Âm Vân Quả....
Bạn cần đăng nhập để bình luận