Đô Thị Chi Bất Tử Thiên Tôn

Chương 1126 - Giết gà dọa khỉ



Chương 1126 - Giết gà dọa khỉ




Nhiên Đăng Cổ Phật, đây chính là một trong những Phật tổ của Linh Sơn Tây phương, so với Đa Bảo Như Lai thì còn được người ta tôn trọng hơn, huống hồ Nhiên Đăng vừa rồi bước vào Chuẩn Thánh, trong Đại Lôi Âm tự Linh sơn, ngoại trừ tứ đại Phật Tổ quanh năm chưa từng xuất thế ra, người nào có thể bắt được Nhiên Đăng Cổ Phật?
- Thanh Minh, ngươi đừng ỷ vào hai vị giáo chủ làm chỗ dựa cho ngươi liền muốn cho bần tăng cúi đầu trước ngươi.
Nhiên Đăng Cổ Phật giận tím mặt, ánh mắt nhìn về phía Diệp Hiên trở nên cực kỳ không tốt, trong tay xuất hiện thêm một Thanh Đồng Cổ Đăng, ánh đèn màu xanh đung đưa ở trong hư không, mơ hồ khiến hư không phương thiên địa này sụp đổ.
Đối mặt với lửa giận của Nhiên Đăng Cổ Phật, Diệp Hiên giống như không nhìn thấy, hắn ngược lại bình tĩnh nhìn lại đám người Đa Bảo Như Lai, âm thanh hiền hòa.
- Nhiên Đăng nhập ma sâu nặng, vì sao còn không bắt hắn?
- Cái này... ?
Đa Bảo Như Lai âm tình bất định, trên mặt hiện ra vẻ cười khổ, chỉ có thể cúi đầu xuống không nói một lời, hiển nhiên, hắn đắc tội không nổi Diệp Hiên, lại càng không đắc tội nỗi Nhiên Đăng Cổ Phật, chỉ có yên lặng đứng đó mới là biện pháp tốt nhất.
- Thanh Minh Phật Tổ, tuy ngươi mới vào Linh Sơn, lại muốn dùng Nhiên Đăng ta lập uy, chỉ sợ ngươi đánh chủ ý nhầm người, bổn Phật tất sẽ bẩm báo cho hai vị giáo chủ, nhất định phải để hai vị giáo chủ trả lại cho ta một sự công đạo.
Nhiên Đăng Cổ Phật cực kỳ tức giận, hắn xem như nhìn ra, Thanh Minh Phật Tổ này muốn lấy hắn lập uy, nếu không phải cố kỵ đối phương có quan hệ cực lớn cùng Tây Phương Nhị Thánh, Nhiên Đăng Cổ Phật sớm đã ra tay với Diệp Hiên, để cho hắn nhìn một chút thực lực của mình.
- Hừ.
Nhiên Đăng Cổ Phật triệu hồi kim vân, tay nâng Thanh Đồng Cổ Đăng muốn rời đi, hiển nhiên chuẩn bị đi gặp Tây phương nhị Thánh cáo trạng Diệp Hiên.
Đáng tiếc, không đợi Nhiên Đăng Cổ Phật đi ra khỏi Đại Lôi Âm Tự, âm thanh hùng hậu từ bi của Diệp Hiên chợt vang lên, còn có một phật chưởng che trời ầm ầm xuất hiện trên đỉnh đầu Nhiên Đăng.
- Nghiệt chướng!
Vạn Phật thần uy, như núi sơn trấn đất, càng có thể trấn áp hoàn vũ, tuy một chưởng này nhìn như tường hòa nhẹ nhàng, lại tràn ngập một cỗ lực lượng to lớn vô thượng trấn áp thiên địa.
- Ngươi dám?
Nhiên Đăng Cổ Phật biến sắc, hắn như thế nào cũng không ngờ Diệp Hiên lại ra tay với mình, hắn không kịp suy nghĩ, nhanh chóng nâng hai tay lên nghênh đón.
Phanh!
Nổ vang kình thiên, hư không trấn tiệt, chưởng lớn rực rỡ phật quang đầy trời ầm ầm đập Nhiên Đăng Cổ Phật ngã xuống đất, càng làm cho nửa người Nhiên Đăng Cổ Phật nổ nát không chịu nổi.
Máu, máu tươi, máu tươi màu vàng, cũng có thể nói là máu của Phật.
Phật huyết màu vàng rắc đầy mặt đất, thân hình của Nhiên Đăng Cổ Phật nổ nát trên mặt đất không ngừng co giật, cả người đều lâm vào trong ngây ngô.
Một kích, chỉ một kích, Nhiên Đăng Cổ Phật đối mặt một kích của Diệp Hiên, trực tiếp gặp phải đại kiếp nạn không thể tưởng tượng nổi, điều này cũng làm cho tất cả Bồ Tát Phật Đà khắp Đại Lôi Âm Tự tĩnh mịch không tiếng động.
Yên tĩnh, yên tĩnh, im lặng đáng sợ.
Bầu không khí khủng hoảng lan tràn khắp Đại Lôi Âm tự, thân hình Đa Bảo Như Lai run rẩy, sắc mặt vốn hồng nhuận tường hòa đều trở nên trắng bệch không còn chút máu.
Khủng bố, quá khủng bố, hắn căn bản không thấy rõ Nhiên Đăng Cổ Phật thất bại như thế nào, chỉ nhìn thấy Diệp Hiên chụp ra một chưởng lớn che trời, Nhiên Đăng Cổ Phật thân là Chuẩn Thánh lại rơi vào tình cảnh này.
Chuẩn Thánh!
Nhiên Đăng Cổ Phật chính là một vị Chuẩn Thánh chân chính, tuy chỉ mới vào Chuẩn Thánh, nhưng hắn đã vượt qua phạm trù Tiên Nhân, hắn làm sao có thể bại thảm như vậy?
Tám phương Bồ Tát, khắp nơi Phật Đà, thậm chí Đa Bảo Như Lai đều biết Diệp Hiên rất mạnh, nếu không Tây Phương Nhị Thánh cũng tuyệt không để cho hắn tọa trấn Linh Sơn Đại Lôi Âm Tự, nhưng đám người Đa Bảo Như Lai thật không ngờ Diệp Hiên lại mạnh như vậy, cường đại đến mức đáng sợ.
Giơ tay trấn áp Chuẩn Thánh, ngay cả một chút lực hoàn thủ cũng không có, nhìn khắp Tây Phương Giáo nhất mạch, người nào có thể có loại tu vi này, nếu không phải Diệp Hiên không có lộ ra khí tức Thánh Nhân, chỉ sợ đám người Đa Bảo Như Lai đã cho rằng Diệp Hiên chính là Thánh Nhân biến thành, nếu không thì tu vi làm sao có thể đáng sợ như vậy?
- Nghiệt chướng, ma căn trong người ngươi sâu nặng, trong lòng không có Phật, vào Cửu U tháp bế quan hối lỗi mười vạn năm đi, như thế mới có thể gọt đi ma tính trong lòng ngươi.
Chân Diệp Hiên đạp Phật Tổ Kim Liên bay lên trời lao đến, cho đến khi hắn đứng trước mặt Nhiên Đăng Cổ Phật, Nhiên Đăng Cổ Phật vẫn co giật trên mặt đất giống như một con giòi, ăn một kích của Diệp Hiên đến giờ mà hắn thủy chung không có khôi phục lại.
Diệp Hiên là ai?
Hắn là nhân vật khủng bố vượt qua thiên đạo đệ nhất kiếp.
Trong cơ thể đã sinh ra một tia thánh lực, nhìn khắp Chuẩn Thánh cảnh, ai có thể là đối thủ của hắn, trấn áp một Nhiên Đăng Cổ Phật mới vào Chuẩn Thánh, đối với Diệp Hiên mà nói, là một chuyện rất dễ dàng.
- Thanh... Thanh Minh... Phật Tổ... Nhiên Đăng biết sai... Không... Đừng nhốt ta vào Cửu U Tháp.
Nửa thân thể của Nhiên Đăng Cổ Phật đã nổ nát, giờ phút này đã lâm vào trạng thái trọng thương sắp chết, trên mặt càng không có chút ngạo khí, đang vùng vẫy trong vũng máu khổ sở khẩn cầu Diệp Hiên.
- Phật tổ minh giám, Cửu U tháp chính là nơi trấn áp hung ma trong thiên địa, tuy Nhiên Đăng có sai lầm, nhưng nể tình hắn nhiều năm dốc sức cho Linh Sơn Phật môn ta, kính xin Thanh Minh Phật Tổ xử lý nhẹ nhàng.



Bạn cần đăng nhập để bình luận