Đô Thị Chi Bất Tử Thiên Tôn

Chương 329 - Lựa chọn (1)



Chương 329 - Lựa chọn (1)




- Giết!.
Huyết hải thương thiên bạo động nổ tung, hai tay Diệp Hiên bấm quyết niệm thần chú, trăm vạn Trấn Hồn Phiên chập chờn ở trên bầu trời, vong hồn khắp nơi xao động ra, tiếng gào thét to lớn như muốn tê liệt hư không, để thần hồn phía dưới nghe thấy đều như muốn vỡ nát.
Rầm rầm rầm!.
Trăm vạn Trấn Hồn Phiên, thanh đồng kinh thư, khi hai loại vũ khí đáng sợ đối đầu cùng một chỗ, chiến trường huyết hải cuồng bạo sợ run, tám phương thiên địa nổ nát vụn, giống như muốn đổ nát theo.
Ông!.
Ánh sáng của trăm vạn Trấn Hồn Phiên ảm đạm, vô tận vong hồn đang kêu rên, trong lúc thanh đồng tiên kinh nở rộ tiên quang ba màu, số lượng lớn vong hồn yên diệt, chiến trường huyết hải đổ nát từng khúc, còn có dấu hiệu lan tràn ra ngoài.
- Định cho ta!.
Hai ngón tay Diệp Hiên bấm niệm thần chú, định trăm vạn Trấn Hồn Phiên ở hư không, nhưng thanh đồng tiên kinh có lai lịch cực lớn, càng có công dụng áp chế trăm vạn Trấn Hồn Phiên.
Không thể nói trăm vạn Trấn Hồn Phiên không mạnh, dù sao pháp khí cấm kỵ này có thể giúp Diệp Hiên ngăn cản Cửu Thiên Tiên Kiếp, đủ để chứng minh uy năng của nó, chỉ là thanh đồng tiên kinh quá mức khủng bố, sau khi va chạm, trăm vạn Trấn Hồn Phiên rõ ràng rơi vào hạ phong.
Tuy tình huống không lạc quan, nhưng Diệp Hiên vẫn không sợ hãi Nguyên Linh, dù sao thì hắn có cấm kỵ thiên trong tay, mà hắn cũng rất hiểu thanh đồng tiên kinh trong tay Nguyên Linh, đến cùng ai chết vào tay ai còn chưa biết được...
Chuyện làm cho Diệp Hiên lo lắng là, hắn thành tiên ở trong phàm trần, mà lực lượng tiên nhân quá mức khủng bố, nếu như hắn bạo phát toàn lực, không chỉ có chiến trường huyết hải muốn đổ nát, càng sẽ lan đến thế giới bên ngoài.
Mà Nguyên Linh đã dám đánh với hắn một trận, tu vi tất nhiên chắc chắn mạnh hơn, khi hai người chân chính chiến đấu cùng nhau, chỉ sợ sẽ hủy diệt nhân gian giới.
Nhân gian giới, có thân nhân của hắn, còn có thuộc hạ của hắn, sao Diệp Hiên lại để chuyện như vậy xảy ra?.
- Phiên tới!.
Đáy mắt Diệp Hiên xẹt qua một tia hung ác, hắn hư không vẫy tay, trăm vạn Trấn Hồn Phiên hóa thành lớn nhỏ gần một trượng bị hắn cầm ở trong tay, hắn lay động phiên đẩy thanh đồng tiên kinh ra, cả người hóa thành một đạo tiên quang, bắn nhanh vào chỗ sâu chiến trường huyết hải.
- Đồ nhi, ngươi đi không được.
Nguyên Linh cầm trong tay thanh đồng tiên kinh sải bước ra đuổi theo Diệp Hiên, chỉ là đôi mắt đang khép mờ của Nguyên Linh nhìn về phía Diệp Hiên xẹt qua một tia kích động không thể ức chế được.
Hết thảy đều dựa theo kế hoạch của hắn tiến hành, chỉ cần Diệp Hiên đẩy ra Thiên Môn ở chỗ sâu trong huyết hải vạn trượng, bước quan trọng nhất trong kế hoạch của hắn sẽ đạt thành.
- Đại ma quyền!.
- Trảm tiên thuật!.
Không gian phá toái, hư không yên diệt, hai người một đường truy đuổi, một đường công phạt, mỗi bên đánh ra các loại thuật pháp tiên gia, bí thuật sát phạt, tất cả đều thi triển, cũng để cho chiến trường huyết hải cuồng bạo chấn động, đã có dấu hiệu muốn sụp đổ.
Ầm!.
Trăm vạn Trấn Hồn Phiên va chạm thanh đồng tiên kinh, trực tiếp yên diệt thiên địa vạn dặm thành bụi, Diệp Hiên ra một quyền đánh lui Nguyên Linh đến vạn trượng, Nguyên Linh cười dữ tợn một tiếng, chưởng chỉ nhộn nhạo đánh vào lồng ngực Diệp Hiên, càng làm cho tiên quang quanh thân Diệp Hiên vỡ nát.
Hai người công phạt lẫn nhau đều có ý khắc chế lực lượng của mình, cũng không dám vận dụng toàn bộ thực lực.
Diệp Hiên khắc chế tu vi là sợ chiến trường huyết hải đổ nát, lan đến gần ngoại giới, mà Nguyên Linh tuy không để bụng nhân gian giới, nhưng Diệp Hiên còn chưa mở Thiên Môn vạn trượng, mục đích cuối cùng của hắn còn không có đạt thành, tự nhiên cũng không muốn làm cho chiến trường huyết hải đổ nát, gây nên Địa Tiên Giới chú ý.
Hai người tâm tư dị biệt, nhưng cách nghĩ tương đồng, một trận chiến này cũng đánh bó tay bó chân, cho đến hai người truy đuổi đến chỗ sâu trong huyết hải, một tòa Thiên Môn vạn trượng cũng xuất hiện trong mắt của hai người.
- Đồ nhi ngoan, phía sau Thiên Môn vạn trượng chính là thông đạo ngược chiều, có thể xông thẳng vào Địa Tiên giới.
Nguyên Linh lạnh lùng nghiêm nghị lên tiếng, chưởng chỉ nhấp nhô, mang theo ánh sáng thiên tiên, trong nháy mắt đánh tới Diệp Hiên.
Ầm!.
Diệp Hiên lay động Trấn Hồn Phiên, tiêu diệt tiên quang, hai người đứng đối lập với nhau ở bên dưới Thiên Môn vạn trượng.
- Nguyên Linh, ngươi vẫn muốn để cho ta mở cánh cửa này ra, chỉ sợ trong Thiên Môn có thứ gì đó cực kỳ quan trọng đối với ngươi, chứ?.
Diệp Hiên quỷ dị lên tiếng.
Hai người đã vạch mặt, Nguyên Linh cũng không có gì giấu giếm, tiên quang ba màu quấn quanh người hắn, âm thanh lạnh lẽo mà vô tình, nói:.
- Diệp Hiên, ngươi nên biết, ngươi và ta còn không hề sử dụng toàn lực, nếu thật tiến hành một trận sinh tử, không chỉ có chiến trường huyết hải muốn đổ nát, nhân gian giới cũng muốn hủy diệt, chỉ có đẩy ra cánh cửa này, bước vào thông đạo ngược chiều, ngươi và ta mới có thể chiến một trận thăng hoa đến cực điểm.
- Diệp đạo hữu, tuyệt đối không thể.
Huyết Hà lão tổ chợt xuất hiện ở sau lưng Diệp Hiên, khuôn mặt tái nhợt tới cực điểm.



Bạn cần đăng nhập để bình luận