Đô Thị Chi Bất Tử Thiên Tôn

Chương 2734: Hắc Ám Luân Hồi!

Chương 2734: Hắc Ám Luân Hồi!
- Ngươi chỉ có chút bản lĩnh này?
Diệp Hiên vung tay áo lên, lực lượng hoang vu khủng bố quét ngang, trực tiếp triệt tiêu tất cả công kích.
- Hoang, xem ra ngươi cũng không có bao nhiêu tiến bộ, ngươi thật sự làm ta quá thất vọng.
Bỗng nhiên.
Uyên cũng không tiếp tục công kích, ngược lại bình tĩnh lại thản nhiên nhìn Diệp Hiên, chỉ là một nụ cười khinh miệt quỷ dị lộ ra ra từ khóe miệng hắn.
- Ừ?
Nhìn thấy vẻ mặt của Uyên, trong lòng Diệp Hiên chấn động, đột nhiên dâng lên một cảm giác cực kỳ không tốt, thậm chí còn có một loại hung hiểm xâm nhập về phía hắn.
Không đúng.
'Uyên' không thể yếu như vậy.
Sau một khắc, thân hình Diệp Hiên bạo lui, trong mắt đều hiện ra vẻ nghiêm trọng, pháp cùng đạo đang cực tận thăng hoa, ánh sáng hoang thiên luân hồi ngưng tụ ở trên đầu ngón tay của hắn.
Vẫn là một kích mạnh nhất năm đó đánh bại Uyên, lúc này Diệp Hiên đã cực kỳ cảnh giác, bởi vì dựa theo suy đoán của hắn, 'Uyên' hậu thế tuyệt đối không thể bình thường như thời trẻ.
Phải biết rằng Uyên đã trải qua vô tận năm tháng, bất luận là tu vi hay pháp và đạo của bản thân, tuyệt đối phải cường đại đến đáng sợ.
- Hoang, thật ra ta còn muốn cảm ơn ngươi, nếu năm đó không có bại trong một chiêu kia, và sỉ nhục ngươi làm ra trên người ta, ta cũng tuyệt đối không có khả năng thôi diễn Cửu Kiếp Thiên Uyên Pháp đến tầng thứ cao hơn.
Uyên lạnh lùng nói, đôi mắt hắn đang luân chuyển, thâm sâu tựa như hắc ám thâm uyên, thậm chí cả người đều sinh ra một loại khí chất không thể diễn tả thành lời, một cỗ khí tức chấn nhiếp vạn cổ từ từ chảy xuôi.
Ầm ầm.
Sau một khắc, chuyện cực kỳ khủng bố xuất hiện.
Chỉ thấy Uyên giơ năm ngón tay lên, Hắc Ám Thâm Uyên trên đỉnh đầu hắn lại xoay vòng phát ra tiếng ong ong khủng bố, Thiên Uyên hắc ám thâm thúy kia hóa thành một cánh cửa.
Đúng, một cánh cửa, một cánh cửa khiến Diệp Hiên cực kỳ kinh hãi!
Cánh cửa Luân Hồi.
Dĩ nhiên là Luân Hồi chi môn mà khi đến kiếp nạn diệt thế mới có thể xuất hiện.
Hắc Ám Thiên Uyên là kết tinh của pháp pháp và đạo của 'Uyên', nhưng vào giờ khắc này lại hóa thành Luân Hồi chi môn.
Đen.
Đen kịt giống như mực, Hắc Ám Thiên Uyên hóa thành Luân Hồi chi môn, đen đến làm cho người ta kinh hãi, còn có luân hồi lực vờn quanh cánh cửa, càng tăng thêm cảm giác khủng bố vạn cổ chưa từng có.
Ông.
Hắc Ám Luân Hồi, quét ngang Vạn Cổ.
Cánh cửa Hắc Ám Luân Hồi đang luân chuyển, cả vùng đất hư vô đều bị nghiền nát vặn vẹo. Uyên cao cao tại thượng, cánh cửa Hắc Ám Luân Hồi xoay tròn trên đỉnh đầu hắn, tản mát ra uy năng vô địch vạn cổ.
- Hoang, ta thật sự muốn đa tạ ngươi, trong diệt thế đại kiếp nạn thượng cổ, ta tuy rằng không thể phá vỡ nguyền rủa luân hồi, nhưng ta lại cảm ngộ ra áo nghĩa của lực lượng luân hồi, từ đó ta khổ tu Cửu Kiếp Thiên Uyên Pháp, càng dung hợp lực lượng luân hồi vào trong đó, lúc này mới biểu diễn ra cảnh giới cao nhất của Cửu Kiếp Thiên Uyên Pháp, hóa thành hắc ám luân hồi vạn cổ chưa từng có này.
Uyên chắp tay mà đứng, hắn cao cao tại thượng nhìn xuống Diệp Hiên, một chút kiêu ngạo hiện ra trên mặt hắn, trên người tỏa ra sự tự tin vạn cổ vô địch.
- Quả nhiên lợi hại.
Diệp Hiên nhíu mày, nhưng hắn vẫn không tiếc lời tán thưởng. Quả nhiên hắn không nhìn lầm người, tư chất của Uyên thật sự rất khủng bố.
Uyên không ngờ lại dung hợp luân hồi áo nghĩa vào cửu kiếp thiên uyên pháp đã đại thành viên mãn, tu đến cảnh giới chí cao, diễn hóa ra một tòa Luân Hồi chi môn hắc ám.
Loại pháp và đạo này hoàn toàn ở trên Diệp Hiên, thậm chí làm cho Diệp Hiên cũng không thể không bội phục.
Mà Diệp Hiên lại cảm nhận được nguy cơ tử vong, chỉ vì khí tức luân hồi kia của Uyên quá đáng sợ, gây áp lực cực kỳ nặng nề cho hắn.
Luận tu vi, 'Uyên' hậu thế tuyệt đối ở trên hắn.
Luận pháp và đạo, 'Uyên' tu luyện cửu kiếp thiên uyên pháp tới cảnh giới cao nhất, càng diễn hóa ra hắc ám luân hồi.
So sánh giữa hai bên, Diệp Hiên căn bản không chiếm ưu thế, chỉ sợ hắn đã không còn là đối thủ của Uyên.
- Hoang, năm đó ngươi không giết ta, hôm nay ta cũng lưu lại cho ngươi một mạng, xem như là trả lại ân tình ngươi năm đó không giết ta.
Uyên là người kiêu ngạo nhất vạn cổ vũ trụ, hắn khinh miệt mở miệng nói:
- Tuy nhiên năm đó ngươi trắng trợn nhục nhã ta, hôm nay là lúc ta tìm ngươi thanh lý, ta sẽ trả lại sỉ nhục gấp mười lần trăm lần của năm đó cho ngươi.
- Ngươi cũng không sợ thổi vỡ da trâu?
Đôi mắt Diệp Hiên híp lại, trong hai mắt hiện lên hàn quang, cho dù hắn biết rõ mình không địch lại 'Uyên' hậu thế, nhưng lại không thể rơi yếu thế ở miệng lưỡi.
- Hắc Ám Luân Hồi.
Ông.
'Uyên' cao cao tại thượng, năm ngón tay ầm ầm hạ xuống về phía Diệp Hiên, cánh cửa luân hồi hắc ám đáng sợ kia ầm ầm đè xuống Diệp Hiên.
Hắc Ám Luân Hồi, ma diệt Vạn Cổ.
Đây là pháp và đạo chí cao vô thượng của Uyên, thậm chí hắn có lòng tin khi luân hồi chi môn chân chính giáng thế, bằng hắc ám luân hồi của hắn cũng có thể đánh nát Luân Hồi chi môn, thậm chí chân chính siêu thoát cả vũ trụ hỗn độn.
Đây là sự tự tin vô địch của Uyên, cũng là thành quả trong những năm tháng khổ tu vô tận của hắn, cho dù Diệp Hiên tu thành pháp cùng đạo của hai đời, hắn cũng không để ở trong mắt hắn.
- Táng Thiên Luân Hồi.
Diệp Hiên điểm ra một chỉ, hắn mạnh mẽ hợp nhất pháp cùng đạo của hai đời, lần thứ hai đánh ra một kích mạnh nhất trong đời.
Răng rắc.
Diệp Hiên hóa thành một đạo quang, một kích mạnh nhất này điểm ở trên Hắc Ám Luân Hồi, một đạo ánh sáng chói mắt kia bộc phát, sau đó lần thứ hai hóa thành yên lặng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận