Đô Thị Chi Bất Tử Thiên Tôn

Chương 1850: Diễn hóa luân hồi

Chương 1850: Diễn hóa luân hồi
Những vạn cổ chí cường này đã không nhớ rõ, sau khi thành đạo bọn họ đã không cảm nhận được tử vong, nhưng hiện tại bọn họ lại lần nữa cảm nhận được.
Giờ khắc này, tất cả chí cường tin tưởng, Diệp Hiên tuyệt đối không phải nói mà thôi, chỉ sợ thật sự có thủ đoạn gì có thể giết chết vạn cổ chí cường.
Đang lúc các chí cường kinh hãi bất định, chỉ thấy Cực Ma chi chủ lạnh lùng cười điên cuồng, âm thanh sát phạt vạn cổ gào thét không dứt.
- Chỉ bằng ngươi?
Cực ma lực đang cực kỳ thăng hoa, hắn đã đạt tới điểm tới cực hạn chí cường, hơn nữa Cực Ma chi chủ càng không quan tâm sinh tử, lời nói của Diệp Hiên còn không dọa được hắn.
- Cực Ma Hỗn Độn.
Cực tận thăng hoa, vạn cổ một kích, Cực Ma chi chủ hận Diệp Hiên thấu xương, cho dù đồng quy vu tận cũng không tiếc, mà đây chính là chỗ đáng sợ khi cực ma thành đạo.
Ầm ầm.
Chư thiên chấn động, tinh không sụp đổ, Cực Ma Chi Chủ nở rộ ra phong thái khủng bố nhất vạn cổ chí cường, một kích này toàn bộ hội tụ vào Thông Thiên Ma Kỳ, mang theo lực lượng chí cường trấn diệt hỗn độn vạn vật lao đến Diệp Hiên.
- Tiên sinh!
Diệp Khinh Mi lo lắng hô to, cực tình lực bộc phát, nàng rất hiểu một kích này của Cực Ma chi chủ rốt cuộc đáng sợ cỡ nào, càng lo lắng Diệp Hiên sẽ táng thân dưới một kích này.
- Táng hỗn độn, vào Luân Hồi, cái gọi là chí cường cũng chôn vào trong đất vàng.
Bỗng nhiên, không đợi Diệp Khinh Mi tiến lên, Diệp Hiên nhẹ giọng thì thầm, chuyện xảy ra tiếp theo quả thực làm cho các chí cường ở đây đều sởn tóc gáy.
- Luân Hồi!
Vạn cổ luân hồi, vũ trụ vặn vẹo, âm thanh Diệp Hiên tang thương truyền đến, tiếng nói của hắn giống như âm thanh đầu tiên khi Hỗn Độn vũ trụ mở ra, tràn ngập cô tịch cùng tiêu điều, còn có một tia bất đắc dĩ tang thương thật sâu.
Vạn cổ trống vắng, luân hồi chi âm, Hỗn Độn vũ trụ này quá mức huyền diệu, cho dù là nhân vật cấm kỵ cũng không thể hiểu được, mà Diệp Hiên thi triển Hóa Tương Lai, dĩ nhiên liên quan đến một loại cảnh giới cực kỳ huyền diệu.
Ông.
Vạn cổ kinh hãi, vạn linh đều tịch mịch, cả người Diệp Hiên triệt để hóa thành quang ảnh, không ngờ bắt đầu từ từ chuyển động, phương tinh không vũ trụ này đều bắt đầu biến thành hư ảo vặn vẹo, giống như hóa thành một tia bọt nước muốn hoàn toàn biến mất.
- Luân Hồi chi môn?
- Không... Không... Hắn đang mô phỏng luân hồi chi môn.
- Làm sao có thể, hắn làm sao có thể thôi diễn ra loại vật đáng sợ này?
Trong nháy mắt, Hỗn Độn chi chủ, Vận Mệnh chi chủ, Thời Không chi chủ, ba người cùng lên tiếng. Bởi vì lúc này Diệp Hiên thi triển pháp môn quả thực làm cho linh hồn bọn họ đều sợ hãi, hơn nữa tu vi trong cơ thể lại đột nhiên biến mất, linh hồn bản thân đều giống như muốn bị hút vào trong quang môn do Diệp Hiên hóa thành.
Cánh cửa luân hồi là gì?
Đây là nơi vạn cổ chí cường đều sợ hãi mà lại muốn đi. Cánh cửa Luân Hồi này vẫn luôn phong bế, chưa từng có người đẩy ra, cho dù nhân vật cấm kỵ vượt qua Vạn Cổ chí cường cũng vậy.
Không ai biết phía sau cửa là cái gì, chỉ là bọn họ vô cùng tin tưởng, chỉ cần đẩy cánh cửa Luân Hồi ra, bọn họ có thể phá vỡ tuyệt lộ hỗn độn, không cần tử vong theo khi Hỗn Độn bị hủy diệt.
Nhưng bây giờ họ thấy gì?
Diệp Hiên thế nhưng thôi diễn ra thứ khủng bố nhất này, tuy rằng đây chỉ chỉ là hắn mô phỏng ra, nhưng khí tức ẩn chứa trong đó cũng làm cho các vạn cổ chí cường kinh hãi không thôi.
Ông.
Luân hồi không ngừng, vạn vật tan chảy, một kích mạnh nhất của Cực Ma chi chủ đều hóa thành bong bóng, mà cả người hắn đều bị cánh cửa này kéo đi, thân thể hắn hoàn toàn không chịu sự khống chế của hắn.
- Cực Ma Thiên Nộ.
Giờ khắc này, Cực Ma chi chủ điên cuồng gầm lên, hắn cũng không sợ chết, nhưng hắn không muốn chết khó chịu như vậy, cho dù tự bạo mà chết hắn cũng phải lôi kéo Diệp Hiên chôn cùng.
Đáng tiếc, ở trước mặt Luân Hồi chi môn do Diệp Hiên diễn hóa, tu vi của hắn đều hoàn toàn biến mất, đừng nói giờ phút này muốn tự bạo, cho dù động một ngón tay cũng trở nên ngàn nan vạn khó.
Cực Ma chi chủ đang điên cuồng giãy dụa, hắn không ngừng thúc dục lực lượng chí cường, hy vọng có thể thoát khỏi loại ràng buộc này, nhưng căn bản không có nửa điểm tác dụng, cả người đều nhanh chóng bị kéo vào.
Tử vong là một thứ rất khủng bố, trừ phi là loại người đã đi đến tuyệt vọng, tuyệt đại đa số mọi người đều sợ chết, chỉ là Cực Ma chi chủ hắn cũng không sợ hãi, hắn hận chính là mình không thể giết Diệp Hiên, cuối cùng vẫn bại trong tay hắn.
- Ách a.
Cực Ma Chi Chủ không cam lòng gầm lên giận dữ, chỉ là đôi mắt hắn đã tràn đầy tuyệt vọng, bởi vì hắn đã cảm nhận được tử vong. Đây là một loại tử vong chân chính. Chỉ cần hắn bị hút vào Luân Hồi Chi Môn, hắn tất sẽ không còn tồn tại trong Hỗn Độn Vũ Trụ.
Oa!
Chợt, khi Cực Ma Chi Chủ sắp bị hút vào Luân Hồi Chi Môn, cánh cửa này bắt đầu rung động, theo một tiếng 'Rắc' truyền đến, chỉ thấy Luân Hồi chi môn ầm ầm tiêu tán không thấy, cả người Diệp Hiên cũng xuất hiện ở giữa tinh không.
Oa!
Trong miệng Diệp Hiên phun ra một ngụm máu tươi, khí tức cả người hắn nhất thời uể oải, sắc mặt trắng bệch như tờ giấy, trong miệng càng truyền đến tiếng hô hấp nặng nề.
Phốc phốc!
Bên kia, Cực Ma chi chủ tuy rằng đào thoát khỏi tử vong, nhưng vừa rồi hắn bị Diệp Hiên tiến hóa Luân Hồi Chi Môn kéo đến, giờ phút này tu vi trong cơ thể mất đi không còn, lại càng bị khí tức Luân Hồi ảnh hưởng, cũng phun ra một ngụm máu tươi, cả người đều rơi xuống phía dưới.
- Vẫn là thất bại!
Bạn cần đăng nhập để bình luận