Đô Thị Chi Bất Tử Thiên Tôn

Chương 2553: Hoang Cổ táng thổ!

Chương 2553: Hoang Cổ táng thổ!
Hồng y nữ tử là chấp pháp trưởng lão của Triều Thiên tông, lần này mang môn hạ đến táng thổ lịch lãm, loại tiểu tông môn tam lưu như Triều Thiên tông, cũng chỉ có thể đi vào trong nơi táng thổ ít người này tìm bảo vật, những Thần Sơn Thánh Địa khác thì căn bản không dám đặt chân.
Bởi vì những Thần Sơn Thánh Địa này đều bị các đại tông chiếm cứ, thậm chí một ít Thần triều chưởng quản, loại tam lưu tông môn như bọn họ tự nhiên không có khả năng đặt chân vào đó
Hồng y nữ tử cũng là không có cách nào, muốn tăng lên tu vi, vậy nhất định phải có ngoại vật duy trì, táng thổ tuy rằng hung hiểm khó lường, thế nhưng cũng là nơi tốt nhất để đi.
Dù sao nơi này là di chỉ thời đại hoang xưa, càng là một nơi vô chủ, chỉ cần không hành động vào ban đêm, tỷ lệ gặp phải nguy hiểm cơ hồ bằng không.
Các đời đệ tử Triều Thiên tông đều sẽ vào đây tìm bảo vật, hồng y nữ tử thân là chấp pháp trưởng lão cũng đã tới mấy lần, coi như quen thuộc đối với phiến táng thổ này.
Chẳng qua, bọn họ cũng chỉ có thể ở lại bên ngoài táng thổ, căn bản không dám xâm nhập vào trong đó, bởi vì một khi xâm nhập vào trong, sẽ không cách nào rời khỏi táng thổ khi trời tối.
Phải biết rằng táng thổ ban ngày và táng thổ trong đêm tối đây hoàn toàn là hai loại khái niệm, ban ngày không hề hung hiểm, có thể để cho người ta thăm dò, nhưng một khi tiến vào ban đêm, phiến táng thổ này sẽ xảy ra khủng bố cực lớn.
Truyền thuyết kể rằng.
Một vị đại nhân vật vô thượng không tin tà, từng một mình một mình xâm nhập vào trong táng thổ, khi đêm tối giáng xuống, vị đại nhân vật kia phát ra tiếng tru thảm đầy thê lương từ sâu trong táng thổ, không còn ai nhìn thấy hắn đi ra từ trong táng thổ.
Từ đó về sau, phiến táng thổ này trở thành cấm địa, ban ngày còn có người ở ngoài thám hiểm, nhưng một khi tiến vào đêm tối, tuyệt đối sẽ không có bất kỳ sinh linh nào lưu lại ở đây.
- Nhanh, đừng tìm, chúng ta phải nhanh chóng rời khỏi, hôm nay sắc trời quá mức cổ quái, thái dương tinh hạ xuống có chút quá nhanh.
Sắc mặt nữ tử áo đỏ biến đổi, chỉ vì nàng nhìn thấy, thái dương tinh trong bầu trời rất nhanh đã tiến vào hoàng hôn, điều này làm cho nàng nhất thời cảm thấy kinh hồn bạt vía.
Nếu trước khi Thái Dương Tinh hạ xuống, bọn họ còn chưa có rời khỏi táng thổ, chỉ sợ sẽ xảy ra chuyện cực kỳ khủng bố, rất có khả năng không cách nào rời khỏi.
- Mau đi.
Hồng y nữ tử lay động ống tay áo, mang theo vài tên đệ tử hóa thành độn quang lao nhanh ra ngoài, bởi vì sắc trời đã bắt đầu tối sầm, tốc độ thái dương tinh hạ xuống thật sự quá nhanh, nhanh đến nổi có chút quỷ dị.
Không chỉ có một tiểu đội Thái Cổ sinh linh của hồng y nữ tử, còn có rất nhiều người của tông môn khác cũng phát giác thái dương tinh xuất hiện dị tượng, giờ phút này đang nhanh chóng bỏ chạy hướng ngoài, sợ gặp phải đại khủng bố trong táng thổ.
Thật không may.
Tốc độ của những thái cổ sinh linh này thật sự quá chậm, còn không đợi bọn họ rời khỏi táng thổ, thái dương tinh trên vạn cổ thiên khung đã rơi xuống, một khỏa thái âm tinh từ từ dâng lên, ánh trăng mông lung chiếu lên toàn bộ mặt đất Thái Cổ.
Tuy nhiên, ánh trăng này không cách nào chiếu vào trong hoang cổ táng địa, toàn bộ hoang cổ táng địa tiến vào trong đêm tối, giống như triệt để ngăn cách với bên ngoài.
Ô.
Bỗng nhiên, gió bắt đầu thổi.
Từng cơn gió lốc quỷ dị màu đen nổi lên ở trong Hoang Cổ Táng Thổ, hắc sắc toàn phong vừa mới bắt đầu cực kỳ yếu ớt, sau đó nhanh chóng lớn mạnh lên, làm cho toàn bộ hoang cổ táng địa biến thành hắc ám vô biên, còn có tiếng thần ma bi thương rống giận không ngừng truyền đến.
Răng rắc.
Một chuyện khủng khiếp xảy ra.
Trong mặt đất đầy cháy khét, từng vết nứt hiện ra, từng tay xương trắng đáng sợ đang thò ra, càng có oán khí vô tận từ dưới lòng đất hiện ra, sau đó hóa thành oán khí ngút trời bay lên.
Ầm ầm.
Hoang Cổ Táng Thổ, mặt đất chấn động, từng khối bạch cốt không trọn vẹn từ dưới lòng đất bò lên, ánh sáng thần ma đáng sợ nở rộ trên người những bạch cốt này, hư không xung quanh đều bắt đầu vặn vẹo nghiền nát, oán niệm vô tận bao trùm tám phương thiên địa.
Bầu trời đen kịt không chiếu vào bất kỳ hào quang nào, chỉ có oán niệm vô biên vô hạn gào thét trong táng thổ.
- Giết... Giết... Giết...
Như vong hồn Hoang Cổ đang gầm nhẹ, tựa như vạn cổ sát âm truyền đến, từng cỗ bạch cốt kia giống như đang sống lại, phàm là tất cả sinh linh còn sống, đều sẽ trở thành mục tiêu của bọn họ.
Ầm ầm.
Oán niệm kinh thiên, sát sinh thiên địa, vô cùng vô tận bạch cốt đặt chân lên mảnh đất cháy này, từng bước từng bước hướng về phía những thái cổ sinh linh còn chưa rời khỏi.
- Sư phụ, ta sợ.
Một thiếu nữ gắt gao túm lấy góc áo của hồng y nữ tử, khuôn mặt nhỏ nhắn trắng bệch nhìn một màn trước mắt, bọn họ đã bị nhốt trong đêm tối, không cách nào rời khỏi táng thổ này.
Tại thời điểm này.
Gương mặt hồng y nữ tử đầy mồ hôi lạnh, thậm chí vẻ mặt quyến rũ đều trở nên khổ sở, nàng thế nào cũng không ngờ, sẽ lâm vào trong đêm tối ở táng thổ.
Phải biết rằng những bộ xương trắng này cũng không phải vật quỷ mị gì, trước mặt bọn họ đều là sinh linh đã ngã xuống trong thời đại Hoang Cổ, ngay cả khi đã chết qua một thời đại, nhưng pháp cùng đạo vẫn còn sót lại bất diệt.
Lúc này, cả táng thổ lâm vào trong bóng tối vô biên, oán niệm của bọn họ cũng hồi sinh. Đừng nói nàng chỉ là một Bất Hủ Cảnh mở ra Thiên Môn thứ hai, chỉ sợ đại nhân vật mười hai thiên môn hợp nhất cũng không dám nói có thể may mắn thoát nạn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận