Đô Thị Chi Bất Tử Thiên Tôn

Chương 2333: Thảm liệt nhất chiến

Chương 2333: Thảm liệt nhất chiến
Nếu giống như trước kêu đánh kêu giết đối với hắn, chỉ sợ loại tình huống này sẽ không còn có, bởi vì Diệp Hiên đã có thể chân chính chống lại bọn hắn.
- Người này không chết, sớm tối sẽ thành tâm phúc đại hoạn của chúng ta.
Bỗng nhiên, Vận Mệnh Chủ Nhân lạnh giọng mở miệng, một đôi mắt vô tình vận mệnh đang lóe lên sát cơ, càng là ẩn ẩn bước ra trước một bước.
- Vận Mệnh, ngươi muốn làm gì?
Thời Không Chủ Nhân khẽ nhíu mày, cũng bước ra một bước, hiển nhiên đã nhìn ra Vận Mệnh Chủ Nhân muốn ra tay với Diệp Hiên.
- Thời Không, ngươi muốn ngăn ta?
Giọng Vận Mệnh Chủ Nhân lạnh lùng nói.
- Vận Mệnh, ân oán giữa hai bọn họ, đương nhiên phải từ hai bọn họ giải quyết, nếu ngươi thật muốn ra tay với Diệp Hiên, đợi hai bọn họ chấm dứt ân oán hãy nói.
Thời Không Chủ Nhân một bước cũng không nhường, hiển nhiên hữu tâm giữ gìn Diệp Hiên.
- Vận Mệnh, ngươi thật coi bản chủ không tồn tại sao?
Cực Tình Chủ Nhân bước ra một bước, một vòng sát cơ hiện ra, hiển nhiên không có khả năng cho Vận Mệnh Chủ Nhân cơ hội này.
- Diệp Hiên đáng chết!
Oanh!
Thôn Thiên Ma Chủ bước ra một bước, trực tiếp đứng sóng vai cùng Vận Mệnh Chủ Nhân.
Bốn đại chí cường đang giằng co trong tinh không, trong nháy mắt bầu không khí trầm trọng xuống tới đáy, một cỗ uy năng chí cường vô hình cũng đang ẩn ẩn nở rộ, chỉ cần một dây dẫn nổ, có lẽ liền sẽ xảy ra một trận loạn chiến giữa các chí cường.
- Hủy Diệt, Diệp Hiên này chính là Diệp Thiếu Du của trước kia, hắn đùa bỡn ngươi trong bàn tay, chẳng lẽ ngươi không muốn giết hắn sao?
Bỗng nhiên, Thôn Thiên Ma Chủ cười lạnh nhìn về phía Hủy Diệt Chủ Nhân, điều này cũng khiến cho sắc mặt Hủy Diệt Chủ Nhân âm trầm không nói.
- Thôn Thiên, bản chủ chẳng cần biết hắn là ai, chuyện giữa các ngươi cùng bản chủ không quan hệ.
Hủy Diệt Chủ Nhân quả quyết cự tuyệt, hắn cũng không muốn tham dự vào cuộc phân tranh này, mặc kệ Diệp Hiên có phải Diệp Thiếu Du hay không cũng không đáng kể, dù sao hắn cũng không muốn đắc tội Diệp Hiên này.
- Vì một tên Diệp Hiên, các ngươi là đang làm cái gì?
Hỗn Độn Chủ Nhân trầm giọng quát lớn.
- Hôm nay hắn cùng Bất Tử quyết chiến, chúng ta chỉ là đứng ngoài quan sát mà thôi, nếu như các ngươi ai có thù cùng hắn, có thể ngày sau tìm hắn chiến đấu, nếu vì hắn mà chí cường chúng ta loạn chiến, chẳng phải là làm trò cười cho người khác?
Theo lời Hỗn Độn Chủ Nhân vừa nói, lúc này Vận Mệnh Chủ Nhân cùng Thôn Thiên Ma Chủ mới thu hồi sát cơ, lạnh lùng nhìn thoáng qua Thời Không cùng Cực Tình.
Kỳ thật, cũng không phải Hỗn Độn Chủ Nhân mở miệng, hai đại chí cường mới dừng tay như vậy.
Bởi vì hai người nghĩ cũng rất rõ ràng, coi như bọn họ cưỡng ép xuất thủ, có Thời Không cùng Cực Tình tại nơi này, liền tính toán nhất chiến cũng không có bất kỳ kết quả gì.
Mà, Diệp Hiên đã không còn nhỏ yếu như năm đó, há lại bọn hắn muốn giết liền có thể giết?
Đây mới là nguyên nhân chân chính mà hai người dừng tay.
Một bên khác!
Mênh mông tinh không, vũ trụ vô ngân.
Diệp Hiên cầm kích mà đứng, Bất Tử Thiên Chủ hung lệ mà nhìn, hai người tách ra sát cơ ảnh hưởng toàn bộ tinh không, từng vết rách đáng sợ càng là không ngừng hiện ra trong tinh không.
- Diệp Hiên, bản chủ thật sự là hối hận, nếu như năm đó sớm một chút quyết định đưa ngươi diệt sát, lại há có chuyện như hôm nay?
Bất Tử Thiên Chủ hung lệ gầm nhẹ.
- Hối hận?
Diệp Hiên cười, chỉ là hắn cười vô cùng mỉa mai.
- Bất Tử, ngươi vẫn là chưa hiểu được, từ đầu đến giờ, ngươi căn bản là giết không được ta, cũng là dưới bức bách của ngươi, ta mới có thể trưởng thành đến tình trạng như bây giờ. Nói lời trong lòng, kỳ thật đúng là ta phải cảm tạ ngươi, nếu như không có ngươi từng bước ép sát, chỉ sợ hiện tại ta còn chưa thể mở ra tòa thiên môn thứ mười.
Diệp Hiên cười lạnh nói.
Nhìn qua nụ cười chế nhạo trên mặt Diệp Hiên, khuôn mặt Bất Tử Thiên Chủ càng dữ tợn xanh xám.
- Diệp Hiên, ngươi thật sự cho rằng mở ra thập đại thiên môn, liền xứng làm đối thủ của bản chủ sao?
Bất Tử Thiên Chủ càng âm lệ.
- Diệp Hiên, ngươi cũng đã biết cái gì gọi là chí cường? Hôm nay bản chủ liền nói cho ngươi biết, khủng bố chân chính của vạn cổ chí cường là cái gì, bản chủ càng muốn để ngươi hiểu rõ chênh lệch giữa ngươi và ta đến cùng lớn đến bao nhiêu.
Bất Tử Thiên Chủ tàn khốc rống to, một vòng khí cơ thần bí nở rộ trên người hắn, ngay cả lực lượng tịch diệt cũng bị cỗ khí cơ này che giấu.
- Ừm?
Sắc mặt Diệp Hiên đột biến, nội tâm đột nhiên dâng lên một cái cảm giác kinh hãi, hắn bỗng nhiên ngẩng đầu nhìn lại trên tinh không, lại phát hiện phương tinh không trên đỉnh đầu hắn toàn bộ trở nên ảm đạm.
- Vạn cổ chí cường, xưng tôn vũ nội.
Bất Tử Thiên Chủ giãn ra hai tay, cả người hắn tựa như thăng hoa cực điểm, toàn bộ vũ trụ hỗn độn đều đang ù ù rung động, càng có tiếng tụng kinh thần bí đang truyền đến.
- Diệp Hiên chết chắc!
Một bên khác, Vận Mệnh Chủ Nhân lạnh lùng mở miệng, cùng là chí cường, hắn tự nhiên biết giờ khắc này Bất Tử Thiên Chủ làm cái gì.
- Cẩn thận, hắn đang triệu hoán Hỗn Độn Thiên Tâm.
Sắc mặt Cực Tình Chủ Nhân đại biến, lên tiếng nhắc nhở Diệp Hiên.
Ầm ầm!
Bỗng nhiên!
Hỗn độn rung động, pháp tắc bạo động, một cỗ lực lượng kinh khủng không cách nào hình dung nở rộ trên người Bất Tử Thiên Chủ, từng đạo pháp tắc thất luyện tràn ngập ra trăm triệu vạn dặm tinh không.
Một vòng ý chí hỗn độn đang giáng lâm, giờ khắc này Bất Tử Thiên Chủ tựa như phù hợp cùng toàn bộ hỗn độn vũ trụ, vỏn vẹn khí tức tách ra, liền khiến Diệp Hiên vô cùng run sợ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận