Đô Thị Chi Bất Tử Thiên Tôn

Chương 2211: Tuyệt lộ vô sinh

Chương 2211: Tuyệt lộ vô sinh
- Diệp Hiên, hôm nay chính là tử kỳ của ngươi.
Ầm ầm.
Bất Tử thiên chủ cười điên cuồng, uy thế vạn cổ chí cường đầy trời đầy đất, hắn sải bước đi về phía Diệp Hiên, trên mặt hiện ra nụ cười tàn khốc bạo ngược.
Tại thời điểm này.
Sắc mặt Diệp Hiên xanh mét không nói gì, hắn hoàn toàn bại lộ trước mặt hai đại chí cường, hơn nữa phương thiên địa này hoàn toàn đã bị phong tỏa, cơ hội chạy trốn cũng không có.
Phải làm gì đây?
Đối mặt với Bất Tử thiên chủ từng bước tới gần, nhìn mặt mũi bạo ngược mèo vờn chuột của đối phương, trong lòng Diệp Hiên cực kỳ đè nén.
Hóa Tương Lai.
Hiện tại chỉ có Hóa Tương Lai mới có thể cứu hắn một mạng. Thế nhưng, môn cấm kỵ thiên pháp này không trọn vẹn, cần thiên thời địa lợi nhân hòa mới có thể thi triển, cho dù Diệp Hiên muốn thi triển, cũng không cách nào dùng được Hóa Tương Lai.
Tuyệt vọng.
Tuyệt cảnh chưa bao giờ có.
Diệp Hiên đã ngửi được khí tức tử vong, đối mặt với hai đại vạn cổ chí cường, hắn ngay cả cơ hội đánh một trận cũng không có, bởi vì chênh lệch giữa hắn và Vạn Cổ chí cường thật sự quá lớn.
Bất Tử thiên chủ từng bước ép sát, Diệp Hiên từ từ lùi lại.
- Đừng đấu tranh vô dụng, ngươi cảm thấy ngày hôm nay ngươi có thể sống sót?
Bất Tử thiên chủ đã quên mình đã bao lâu không vui vẻ như vậy, cho dù hắn đạt được Phá Hư Thiên Đỉnh cũng không vui vẻ như vậy.
Hắn chưa bao giờ hận một người như vậy, Diệp Hiên là người đầu tiên khiến hắn hận không thể bầm thây vạn đoạn.
Hắn chờ ngày này đã thật lâu, nguyện vọng của hắn rốt cục có thể thực hiện được, hắn muốn bầm thây Diệp Hiên ra vạn đoạn, càng muốn Diệp Hiên vĩnh viễn không được siêu sinh.
- Diệp Hiên, tiểu tạp chủng ngươi muốn chết như thế nào?
Ầm ầm.
Che trời che đất, vạn cổ rung động, Bất Tử thiên chủ giãn hai tay ra, trên mặt có vẻ mê say, lực lượng tịch diệt thông thiên quán địa đang nở rộ, gắt gao tập trung vào Diệp Hiên.
Vạn cổ tử kiếp, tuyệt không có đường sống.
Diệp Hiên nắm chặt hai tay, từng đường gân xanh nhúc nhích trên trán hắn, sắc mặt hắn xanh mét mà không cam lòng, nhưng lại không có biện pháp.
Cường giả nặng như núi, kẻ yếu thì nhẹ như kiến.
Hôm nay gặp phải tuyệt cảnh, đều là bởi vì Diệp Hiên quá yếu, hắn đối mặt với Bất Tử thiên chủ, không hề có lực ngăn cản.
Một ngón tay.
Bất Tử thiên chủ chỉ cần một ngón tay đã có thể đánh hắn hình thần câu diệt mà chết, đây chính là chênh lệch giữa hai người.
- Bất Tử lão tặc, ngươi cứ xác định có thể giết ta?
Đi tới bước này, Diệp Hiên ngược lại trấn định, nếu hắn không cách nào chạy trốn, cũng không phải đối thủ của vạn cổ chí cường, cần gì để sinh tử vào mắt.
- Ngươi cảm thấy ngươi còn có thể sống sót?
Bất Tử thiên chủ nở nụ cười, hắn cười rất đắc ý, ánh mắt nhìn về phía Diệp Hiên giống như nhìn chết người.
Ầm ầm.
Vận Mệnh chi chủ chậm rãi đi đến, lạnh nhạt nhìn Diệp Hiên, thanh âm vô tình nói:
- Diệp Hiên, giao ra Cổ Kinh và Tru Thiên Kích, bổn chủ có thể cho ngươi một cái chết thống khoái.
- Muốn Thanh Đồng Cổ Kinh cùng Tru Thiên Kích. Ngươi đừng mơ mộng vào ban ngày.
Diệp Hiên lạnh lùng cười.
Cái gì vạn cổ chí cường?
Cái gì Vận Mệnh chi chủ?
Đều là người tham lam mà thôi.
Giờ khắc này, Diệp Hiên biết mình không có đường lui, mặc kệ hắn có thỏa hiệp hay không, kết quả duy nhất của hắn chỉ có chết.
Chẳng qua, Diệp Hiên biết mình còn có một đường sinh cơ, đó chính là Kiếp Mệnh Thuật hắn lấy được.
Chỉ là Kiếp Mệnh Thuật quá mức đáng sợ, chỉ có một nửa hy vọng sống sót. Đây là một canh bạc, nếu mà hắn có thể sống sót, không chỉ có thể phá tử cục này, một thân tu vi cũng sẽ tăng vọt gấp đôi.
Thế nhưng giữa sinh tử thai nghén cả sự khủng bố, tuy Kiếp Mệnh Thuật nghịch thiên, nhưng còn ẩn chứa nguy cơ tử vong cực lớn.
Chẳng qua, Diệp Hiên giờ khắc này không có bất kỳ biện pháp nào, hắn chỉ có thể lấy mạng đi đánh cuộc mình có thể dùng Kiếp Mệnh Thuật sống sót.
Tử chiến đến cùng, không có đường lui nữa.
Tuy nhiên, cho dù chết, Diệp Hiên cũng phải cho hai đại chí cường một bài học cả đời khó quên ở thời khắc cuối cùng của tử vong.
Diệp Hiên hắn không phải heo chó, tùy ý để chí cường chém giết, cho dù hắn không phải đối thủ của hai đại chí cường, lúc sắp chết cũng phải làm chuyện cho bọn họ cảm giác được đau đớn.
- Vạn Cổ Luân Hồi Quyền.
Rống!
Thiên khung nổ tung, sơn hà sụp đổ, một tia luân hồi áo nghĩa lưu chuyển trên hai quyền của Diệp Hiên, khí tức luân hồi rung chuyển vạn cổ bầu trời đang kinh khủng nở rộ.
Vào giờ khắc cuối cùng của sinh mệnh, Diệp Hiên cực kỳ thăng hoa, hắn ra tay chính là thức thứ tư của Vạn Cổ Luân Hồi quyền, thậm chí vận dụng Kiếp Tiên Biến cùng Phạt Tự Quyết, một thân chiến lực thăng hoa đến cực cao.
Ầm ầm.
Một quyền này xuyên qua thiên địa tinh không.
Một quyền này phá vỡ luân hồi cổ kim.
Một quyền này rung chuyển trời đất.
Hai quyền mang xuyên qua thiên địa trường không, mang theo khí thế thê lương không dứt giết đến hai đại chí cường oanh.
Nghịch phạt bay lên, dám chiến chí cường.
Giờ khắc này Diệp Hiên không sợ hãi không lo lắng, giờ khắc này Diệp Hiên dũng cảm tiến về phía trước, dù cho đối mặt với sát khí của hai đại chí cường, hắn cũng dám ngang nhiên ra tay.
- Phế vật ngươi cũng dám càn rỡ?
Đối mặt với một kích mạnh nhất của Diệp Hiên, hai đại chí cường cũng ngạc nhiên ngẩn ngươi, tuy nhiên sau một khắc, Bất Tử thiên chủ quát lớn, đánh ra một đạo chí cường đại thuật lao tới Diệp Hiên, cũng không cần Vận Mệnh chi chủ ra tay.
Phanh!
Phốc phốc!
Máu nhuộm bầu trời, thê diễm mà lộng lẫy, Diệp Hiên như diều đứt dây bị đánh bay ra, miệng phun máu tươi, cả người nứt ra, cho dù vận dụng một kích mạnh nhất, hắn cũng không cách nào ngăn cản một kích của Bất Tử thiên chủ, lại không có tạo thành thương tổn gì cho hai đại chí cường.
Bạn cần đăng nhập để bình luận