Đô Thị Chi Bất Tử Thiên Tôn

Chương 2252: Cuồng vọng thôn thiên ma tử (2)

Chương 2252: Cuồng vọng thôn thiên ma tử (2)
Ầm ầm.
Diệp Hiên bước ra một bước, đi về phía trung tâm Bách Tử chiến trường, một tay kéo bảo hồ lô màu xanh, tiếp tục tìm kiếm con mồi tiếp theo.
Cùng một lúc.
Tam đại yêu nghiệt nghịch thiên, mấy vị thanh niên thần bí khiêm tốn, đều từ chỗ mình giết ra, cũng nhắm đến trung ương.
Bách Tử chiến trường mở ra chỉ một năm, đã có hơn trăm người chết thảm bên trong, điều này cũng chứng minh cạnh tranh tàn khốc cỡ nào.
...
Phía bên kia.
Thôn Thiên Ma Tử một đường đẩy ngang, hơn mười thanh niên thiên kiêu chết trong tay hắn, một thân tu vi đều bị hắn cắn nuốt.
Đừng thấy Thôn Thiên Ma Tử chỉ là mở ra bảy đại Thiên Môn, nhưng Thôn Thiên Ma Công làm cho chiến lực của hắn cực kỳ khủng bố, hoàn toàn áp chế đối phương lúc đối địch.
Chỗ đáng sợ nhất chính là, mỗi khi Thôn Thiên ma tử giết một người sẽ thôn phệ tu vi của một người, tu vi của hắn đang khủng bố bạo tăng.
Nếu như không phải sợ thôn phệ quá nhanh sẽ làm căn cơ bất ổn, giờ phút này Thôn Thiên Ma Tử hoàn toàn có thể mở ra Thiên Môn thứ tám, từ điểm này cũng có thể nhìn ra Thôn Thiên Ma Công đáng sợ.
Có Thôn Thiên Ma Công làm chỗ dựa, Bách Tử chiến trường này trở thành phúc địa của Thôn Thiên Ma Tử, thật có thể nói hung uy cái thế, làm cho thiên kiêu khắp nơi đều nhượng bộ.
Thật trùng hợp, Thôn Thiên Ma Tử tuy rằng không truyền tống đến một chỗ với Diệp Hiên, nhưng hai người đều ở phương hướng tây nam, theo hai người không ngừng đi về phía trung ương, chỉ sợ sớm muộn gì sẽ đụng phải.
Mà Thôn Thiên ma tử cũng vẫn luôn tìm hiểu về tung tích của Diệp Hiên, theo thanh danh của hai người nổi lên ở hướng Tây Nam, Thôn Thiên ma tử cũng đang truy tung Diệp Hiên.
Phía bên kia.
Diệp Hiên một đường đi tới, hắn giết chóc rất ít, phàm là người đụng phải hắn trừ phi chủ động ra tay với hắn, còn không thì Diệp Hiên trực tiếp đối đãi những người này như không khí.
Không phải Diệp Hiên thiện tâm buông tha những người này, chỉ là tu vi của bọn họ thật sự bất nhập lưu. Đến Bất Hủ giai đoạn thứ hai đã không thể thỏa mãn Diệp Hiên. Chỉ có tu sĩ giai đoạn thứ ba mới có thể chân chính làm cho tu vi bản tôn tăng trưởng.
Hơn nữa, mục đích Diệp Hiên đi tới Bách Tử chiến trường cũng không phải chỉ giết người, hắn rất có hứng thú đối với mấy thanh niên thần bí khiêm tốn kia, đang tìm kiếm tung tích của bọn họ ở xung quanh.
Tuy nhiên rất đáng tiếc, Diệp Hiên tìm được ước chừng trăm năm, cũng không có tung tích của mấy người này, ngay cả tam đại nghịch thiên yêu nghiệt kia cũng không xuất hiện trong khu vực của hắn.
Tuy nhiên một tin tức khiến Diệp Hiên dừng bước, bởi vì hắn từ trong miệng một số người nghe nói, Thôn Thiên ma tử cũng ở trong khu vực này, đang chạy tới chỗ của hắn.
Diệp Hiên nở nụ cười!
Đối với loại phế vật này, Diệp Hiên vốn không để vào mắt, nếu đối phương đến chịu chết, vậy Diệp Hiên hắn tự nhiên cũng phải thành toàn cho người ta.
Sa mạc Tây Nam.
Bão cát đầy trời, bầu trời tối tăm, chỉ cần xuyên qua phiến hoang mạc này, sẽ chân chính bước vào khu vực trung ương, đây cũng coi như là cửa ải đầu tiên của Bách Tử chiến trường.
Mà phiến hoang mạc này là nơi quyết chiến ở phương hướng Tây Nam, chỉ có cường giả mới có thể là người đầu tiên đi ra từ khu vực Tây Nam.
- Hủy Diệt thần tử, ngươi ra cho ta.
Ầm ầm!
Một đạo hắc mang cắt phá trường thiên mà đến, chính là Thôn Thiên ma tử không ai sánh được, cả người hắn đều nở rộ thôn phệ ma quang, làm cho người ta từ xa nhìn lại cảm thấy cực kỳ đáng sợ.
- Các ngươi có thấy phế vật Hủy Diệt thần tử này không?
Ầm ầm.
Thôn Thiên ma tử bước ra một bước, trực tiếp xuất hiện ở một góc hoang mạc, chỉ thấy ba nhân vật cấp Thánh Tử đang lộ ra sắc mặt đầy khó coi, trong mắt hiện ra vẻ sợ hãi cực lớn.
Bọn họ thật vất vả tiến vào hoang mạc, chỉ cần đi ra nơi này đã có thể đi vào khu vực trung ương, không ngờ bị Thôn Thiên Ma Tử bắt được.
Không sao.
Thôn Thiên Ma Tử không có hứng thú đối với ba người, hắn một lòng tìm Diệp Hiên, thầm nghĩ bầm thây Diệp Hiên thành vạn đoạn.
- Không... Ta không thấy hắn.
Ba người tuy đã mở ra Thiên Môn thứ sáu, là nhân vật thiên kiêu trong đại giáo của mình, nhưng ở trước mặt Thôn Thiên ma tử lại lộ ra hèn mọn.
- Các ngươi có thể đi chết.
Ầm ầm.
Thôn Thiên ma tử một lời không hợp liền mở ra sát giới, hắn thôn phệ tu vi hơn mười người, đã có tư cách mở ra Thiên Môn thứ tám, ba người trước mắt không thể là đối thủ của hắn.
Quả nhiên!
Nửa canh giờ trôi qua, ba người này hóa thành mưa máu đầy trời, tất cả đều bị Thôn Thiên ma tử cắn nuốt, ma khí cuồn cuộn gào thét cát vàng, khí tức hung lệ vô biên khuếch tán.
- Diệp Thiếu Du, ngươi ra đây cho ta.
Thôn Thiên ma tử tự tin tăng vọt, dưới sự cắn nuốt không ngừng của hắn, tu vi của hắn cũng nước lên thì thuyền lên, càng có tự tin dù đối mặt với tam đại nghịch thiên yêu nghiệt, hắn cũng tuyệt đối sẽ đứng ở thế bất bại.
Giờ phút này hắn chỉ muốn làm thịt Diệp Hiên, sau đó tiến vào trung ương chi địa, tranh đấu một phen với tam đại nghịch thiên yêu nghiệt.
Ước chừng bảy ngày, Thôn Thiên ma tử không ngừng gầm lên giận dữ ở hoang mạc Tây Nam, một ít thiên kiêu ẩn nấp trong sa mạc không nói gì, không dám xuất hiện ở trong mắt hắn.
- Ở chỗ này.
Rốt cục, đôi mắt Thôn Thiên ma tử sáng ngời, Thôn Thiên ma quang khủng bố nổ vang, cả người trong nháy mắt biến mất không thấy, lần thứ hai xuất hiện, đã chặn đường đi của Diệp Hiên.
- Diệp Thiếu Du, ta đã nói ngươi tốt nhất đừng đụng phải ta, nếu không ta sẽ tự tay làm thịt ngươi.
Thôn Thiên ma tử hung ác cười nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận