Đô Thị Chi Bất Tử Thiên Tôn

Chương 1630: Mua chuộc lòng người (2)

Chương 1630: Mua chuộc lòng người (2)
- Lợi hại, thật là một tiểu tử lợi hại, không nói hắn có phải phàm thể hay không, không nói tương lai hắn có thể trở thành vạn cổ chí cường hay không. Chỉ dựa vào ngự nhân thuật này của hắn, tương lai cũng tuyệt đối là nhân vật đứng đầu Hỗn Độn vũ trụ.
Cái Thiên Nguyên chân thành tán thưởng, triệt để bị Diệp Hiên khuất phục, trong lòng bất giác dâng lên một tia chờ mong ngay cả hắn cũng không hiểu.
Tại thời điểm này.
Sắc mặt Thiên Đô thần quan đỏ lên, hoàn toàn không rõ vì sao Diệp Hiên lại che chở cho những thần tướng này, rõ ràng đây là một loại giải pháp tốt nhất, nhưng hết lần này tới lần khác đối phương không biết điều.
- Bản thần quan chấp pháp công bình, chẳng lẽ Cửu Linh Tử thật muốn ngăn cản?
Thanh âm của Thiên Đô thần quan chuyển lạnh.
- Muốn gán tội cho người khác sợ gì không có lý do, chuyện này vốn không liên quan đến những thần tướng này, nếu ngươi muốn hãm hại bọn họ, trừ phi ngươi bước qua bổn linh tử.
Diệp Hiên lạnh lùng nói.
Đối mặt với Diệp Hiên cường thế, trong lòng Thiên Đô thần quan có lửa giận, nhưng cũng không dám bộc phát ra, dù sao người phía sau Diệp Hiên chính là Tử Linh thánh sứ.

Thiên Đô thần quan từ từ phun ra một ngụm trọc khí, vẻ mặt lạnh như băng dần dần biến mất, ngược lại đổi thành một bộ dáng bình thản.
- Nếu Cửu Linh Tử đã cầu tình cho bọn họ, vậy bổn thần quan sẽ cho bọn họ một cơ hội, tuy nhiên bản thần quan cũng hy vọng hai vị Linh Tử có thể hóa can qua thành ngọc bích.
Thiên Đô thần quan trầm giọng nói.
- Được, ta sẽ cho thần quan mặt mũi này, chuyện hôm nay cứ như vậy bỏ qua.
Diệp Hiên đã đạt được mục đích, hắn căn bản không muốn tiếp tục làm khó Thác Bạt Thiên, tự nhiên cũng không cần phải từ chối.
Thật ra, tất cả những gì xảy ra hôm nay đều nằm trong tính toán của Diệp Hiên, hắn đầu tiên là vu khống giá họa cho Thác Bạt Thiên, sau đó lại tới cửa nháo chuyện lớn lên dẫn tới người của Thiên Đô viện.
Dựa theo suy đoán của Diệp Hiên, hắn và Thác Bạt Thiên chính là Linh tử, tất sẽ không bị trách phạt quá nhiều, mà đám người Bạch Trạch thần tướng chính là thần tướng tuần tra ở khu vực này, tất sẽ trở thành con cừu non thay thế cho chuyện này.
Sau đó Diệp Hiên ra mặt bảo vệ đám người Bạch Trạch, hoàn toàn có thể mua chuộc lòng người.
Nói trắng ra, Diệp Hiên còn chưa nhàm chán đến mức tìm Thác Bạt Thiên gây phiền toái, hắn hoặc là không ra tay, ra tay nhất định sẽ để Thác Bạt Thiên chết, chuyện hôm nay chẳng qua là mua chuộc đám người Bạch Trạch mà thôi.
- Hừ.
Thác Bạt Thiên hừ lạnh thành tiếng, vung ống tay áo sải bước trở về Linh điện thứ mười của mình, hắn cũng không ngờ.
Buông lời cay nghiệt gì, tuy rằng nội tâm hận Diệp Hiên muốn chết, nhưng Diệp Hiên đã dừng tay, hắn đương nhiên cũng sẽ không tiếp tục trêu chọc Diệp Hiên.
- Nếu chuyện hôm nay đã được giải quyết, vậy bổn thần quan cáo từ, tuy nhiên còn phải mời Cửu Linh Tử thay ta chào hỏi Tử Linh thánh sứ.
Thiên Đô thần quan có ý tứ rất rõ ràng, hôm nay có thể cho Cửu Linh Tử ngươi mặt mũi, đó là nể mặt Tử Linh thánh sứ.
Theo Thiên Đô thần quan hóa thành hồng quang đi xa, trận náo loạn hôm nay Diệp Hiên đạo diễn rốt cuộc cũng chấm dứt, chẳng qua đám người Bạch Trạch giờ phút này hai mắt rưng rưng, đang quỳ gối không ngừng dập đầu Diệp Hiên.
- Linh tử đại ân, chúng ta chúng ta suốt đời khó quên.
Bạch Trạch thần tướng nghẹn ngào nói.
- Bạch huynh đây là làm cái gì, các ngươi đều mau đứng lên.
Diệp Hiên vội vàng nâng mọi người lên, đám người Bạch Trạch càng thêm cảm động.
- Tuy nhiên tuần tra thần tướng đích xác quá vất vả một chút, ta có lòng muốn cho chư vị huynh đệ vào đệ cửu linh điện làm hộ vệ bên người ta, không biết chư vị huynh đệ có nguyện ý hay không?
Diệp Hiên ra vẻ thở dài nói.
- Nguyện ý, chúng ta há có thể không muốn, cho dù huynh đệ chúng ta làm trâu làm ngựa cho ngài cũng không cách nào báo đáp đại ân của ngài.
Bạch Trạch thần tướng vội vàng nói.
- Linh tử, chúng ta đều muốn đi theo ngài, nhưng chúng ta muốn trở thành hộ vệ bên người của ngài, cần phải đi qua sự cho phép của Thần tướng các, cái này...
Hữu thần tướng muốn nói gì đó nhưng lại thôi.
- Chuyện này các ngươi có thể yên tâm, ta sẽ thông tri Thần Tướng Các đưa các ngươi tới.
Diệp Hiên khẽ cười nói.
- Đa tạ Linh Tử.
Hơn mười vị thần tướng mừng rỡ, lần nữa bái lạy Diệp Hiên, không đợi bọn họ hạ bái, Diệp Hiên khẽ vẫy ống tay áo ngăn cản bọn họ thi lễ.
- Từ nay về sau tất cả mọi người đều là huynh đệ, không cần những nghi lễ phức tạp này.
Diệp Hiên trịnh trọng nói.
Diệp Hiên càng bình dị gần gũi, trong lòng đám người Bạch Trạch thần tướng càng cảm động, tuy rằng bọn họ không bái Diệp Hiên, nhưng trong mắt tràn đầy kính ý.
Chuyện kế tiếp rất đơn giản, Diệp Hiên mang theo mọi người trở về đệ cửu linh điện, sau đó thông báo cho Thần Tướng các một tiếng, Thần Tướng các tự nhiên không dám đắc tội vị tân quý Diệp Hiên này, hơn mười vị thần tướng Bạch Trạch cũng chính thức trở thành hộ vệ bên người Diệp Hiên.
Linh điện thứ chín.
Diệp Hiên ngồi cao trên chủ vị, đám người Bạch Trạch thần tướng đứng ở hai bên, mặt mỗi người đều hiện ra vẻ hưng phấn.
- Chén rượu này, ta kính chư vị huynh đệ, từ nay về sau nếu ai khi nhục các ngươi, đó chính là khi nhục Cửu Linh Tử ta.
Diệp Hiên uống cạn rượu trong chén.
Đám người Bạch Trạch lộ vẻ mặt kích động, cùng nhau uống cạn rượu trong chén.
- Chúng ta chỉ là thần tướng, có thể được Linh Tử coi trọng, thật sự là may mắn cả đời của chúng ta, Bạch Trạch ở đây thề vĩnh viễn không phản bội ngài, nếu không ngũ lôi oanh đỉnh hồn phi phách tán mà chết.
Bạch Trạch thề trước, các thần tướng còn lại đều noi theo, điều này làm cho đáy mắt Diệp Hiên hiện ra vẻ hài lòng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận