Đô Thị Chi Bất Tử Thiên Tôn

Chương 397 - Đông Cực Đế Quân



Chương 397 - Đông Cực Đế Quân




Một màn như thế làm cho tiên nhân Xiển Giáo chau mày, mà tiên nhân Triệt Giáo lại tươi cười, lúc Diệp Hiên nhìn thấy Bàn Đào trong tay Vương Mẫu, mí mắt đều nhảy lên một cái, chỉ là vẻ mặt vẫn rất bình tĩnh như cũ.
- Diệp ái khanh, Bàn Đào chín ngàn năm là chí bảo Thiên Đình, trẫm và Vương Mẫu cũng không có tư cách ban cho ngươi, nhưng Bàn Đào ba ngàn năm này, trẫm và Vương Mẫu vẫn có thể làm chủ.
Ngọc Đế nhẹ nhàng lên tiếng.
- Bần đạo cám ơn bệ hạ cùng Vương Mẫu Nương Nương.
Diệp Hiên mỉm cười, làm ra thủ thế của đạo gia.
Từ đầu đến cuối, Diệp Hiên đều không trông cậy vào có thể có được Bàn Đào chín ngàn năm, mục tiêu thật sự của hắn cũng chỉ là Bàn Đào ba ngàn năm trong tay Vương Mẫu, mà đây cũng là chỗ mấu chốt để hắn có thể bước vào Thái Ất Kim Tiên.
Một tiên nữ tay nâng quả Bàn Đào đi tới Diệp Hiên, Diệp Hiên từ tiếp nhận Bàn Đào trong tay tiên nữ, đưa vào không gian Tu Di.
- Bệ hạ thương cảm thần tử, bần đạo vô cùng cảm kích, thần sẽ vì Thiên Đình cúc cung tận tụy đến chết mới thôi.
Diệp Hiên đương nhiên sẽ không keo kiệt một ít lời khen hoa mỹ, cái này chẳng qua chỉ là vừa mới bắt đầu, muốn tu vi tiến nhanh thì Thiên Đình này chính là bảo khố lớn nhất của hắn.
- Bệ hạ, bần đạo trọng thương trong người, xin được cáo lui trước.
Diệp Hiên đã lấy được thứ mình muốn, cũng lười cùng Ngọc Đế ở chỗ này lá mặt lá trái, trực tiếp cáo từ rời khỏi.
- Chậm đã!
Không chờ Diệp Hiên rời khỏi, Ngọc Đế uy nghiêm lên tiếng, cũng để cho Diệp Hiên ngẩn ra, quay đầu về nhìn lại, không biết tên Ngọc Đế lão nhi này còn muốn gây ra chuyện gì.
- Diệp khanh gia có tu vi cao thâm, lại thay Thiên Đình ta chiến một trận với Dương Tiễn, cái này cũng chứng minh Diệp khanh gia có đạo pháp thông thiên, phong hào Tru Yêu Hiển Thánh Chân Quân này cũng thực sự không xứng được với khanh gia, hôm nay vừa hay khanh gia trở về Thiên Đình, trẫm có lòng lập cho khanh gia một phong hào khác.
Ngọc Đế trang nghiêm nói, âm thanh quanh quẩn trong Lăng Tiêu điện.
Quần tiên ghé mắt, lạnh nhạt quan sát, Diệp Hiên nhướng mày, hắn không tin Ngọc Đế sẽ có lòng tốt, chỉ sợ lão già này lại nổi lên âm mưu quỷ kế gì.
- Từ khi Thiên Đình Thượng Cổ tan biến, trẫm cùng Vương Mẫu thành lập lại Thiên Đình, mấy trăm ngàn năm vẫn như ngày đầu, có thể nói là thể xác và tinh thần đều mỏi mệt, nay Diệp Hiên đạo pháp thông thiên, là Thiên Đình ta có phúc, sắc phong làm Đông Cực Đế Quân vào ở Vị Ương Cung.
Theo Ngọc Đế uy nghiêm lên tiếng, sớm có Tiên Quan tay nâng Đế Bào màu xanh đi tới phía Diệp Hiên, còn có một tấm phù chiếu vàng dâng lên ở trong Lăng Tiêu điện, hiện rõ bốn chữ lớn Đông Cực Đế Quân, hóa thành kim quang óng ánh khuếch tán đến tám phương thiên địa.
Phong!
Một quyển Phong Thần Bảng bỗng nhiên xuất hiện ở trong tay Ngọc Đế, căn bản không chờ quần tiên khuyên can, Ngọc Đế đã cầm lên Kim Bút viết ra tính danh của Diệp Hiên, trực tiếp đánh phong hào vào trong Phong Thần Bảng.
- Đông Cực Đế Quân, còn không mau mau tiếp chỉ?
Ngọc Đế lại cười nói.
- Bệ hạ không thể.
Quần tiên thông suốt tỉnh dậy, toàn bộ hoảng sợ lên tiếng.
- Ngọc Đế, Đế Quân Thiên Đình là vị trí quan trọng, Diệp Hiên mặc dù đạo pháp thông thần, nhưng làm thế nào có thể đảm nhiệm được vị trí Đông Cực Đế Quân?
Trường Sinh Tiên Tôn chau mày nói.
- Bệ hạ, từ lúc Thiên Đình thành lập, cho tới bây giờ chỉ có tam vị Đế Quân, tất cả đều chính là tu vi Đại La Kim Tiên, được chúng sinh tam giới kính ngưỡng, nếu như Diệp đạo hữu đảm nhiệm Đông Cực Đế Quân, chỉ sợ chúng sinh tam giới đều sẽ không phục.
Văn Thái Sư trịnh trọng lên tiếng.
Theo hai vị đại tiên Thiên Đình lên tiếng, quần tiên còn lại cũng là dồn dập hưởng ứng, chuyện này quá mức vô lý.
Mặc dù Diệp Hiên có đạo pháp thần thông cao siêu, lại chiến đấu ngang tài với Dương Tiễn, nhưng phong hào Đông Cực Đế Quân này không phải chuyện đùa, đây chính là tôn hào ngang hàng cùng Thập Nhị Kim Tiên thượng cổ.
Đáng tiếc, bất luận quần tiên khuyên can như thế nào, Ngọc Đế đều không quan tâm, thái độ càng cường ngạnh.
- Trẫm nhận mệnh Vu Thiên, là chủ nhân Tam Giới, chính là miệng vàng lời ngọc, đã sắc phong Diệp Hiên là Đông Cực Đế Quân, còn đã in danh vào Phong Thần Bảng, há có thể nói đổi liền đổi? Việc này cứ định như vậy đi, các ngươi không cần khuyên can.
Ngọc Đế nói xong liền trực tiếp đứng dậy, rời khỏi Lăng Tiêu điện, căn bản không để cho quần tiên có cơ hội phản bác.
Lúc này.
Sắc mặt Diệp Hiên vô cùng âm trầm, nhìn bóng lưng Ngọc Đế rời khỏi, trong mắt xẹt qua một tia lạnh lùng.
Đông Cực Đế Quân?
Phong hào thật là lớn, nhìn chung thiên địa nhân tam giới này, Diệp Hiên hắn lại có thể làm đến Đế Quân, đừng nói quần tiên không ngờ, ngay cả Diệp Hiên hắn đều có chút trở tay không kịp.
Chỉ là Diệp Hiên cũng không có nửa điểm vui mừng, bởi vì hắn hiểu rất rõ, nếu như tu vi của hắn là Đại La Kim Tiên, cái phong hào này cũng không sao, nhưng hiện tại hắn chẳng qua chỉ là Thái Ất chi cảnh, trở thành Đông Cực Đế Quân nhất định sẽ bị các thần tiên yêu ma không phục.
Từ xưa đến nay, danh tiếng là hại người nhất, Diệp Hiên vô cùng hiểu rõ đạo lý này, cái này là kế mượn đao giết người của Ngọc Đế.
Chỉ là hiện tại ván đã đóng thuyền, Diệp Hiên có khước từ cũng muộn, hắn cùng đành làm người câm ăn hoàng liên, có khổ tự mình biết.
Diệp Hiên xoay người rời đi, không có dừng lại ở trong Lăng Tiêu điện.
Nếu Ngọc Đế đã muốn giết hắn, hắn cũng không phải hạng người dễ chọc, vậy thì nhìn một chút đến cùng người nào thủ đoạn cao minh hơn.
...



Bạn cần đăng nhập để bình luận